Chương 4

- không ngờ ngươi lại đàn hay đến vậy : được tâm Như khen tống Minh như mở cờ trong bụng

- nếu tiểu thư thích ta sẽ đàn cho tiểu thư nghe

- trong lúc nói chuyện hai người đứng quá gần ,nên khi tâm Như ngước đầu lên lại chạm vào môi tống Minh , thời gian bất giác ngừng lại không còn tiếng động nào ngoài hai trái tim đang hòa cùng nhịp đập

- các ngươi đang làm gì : từ xa đã thấy liễu Thọ cùng hai mẹ con Phương thị cùng gia đinh đi tới , nghe tiếng hét của liễu Thọ cả hai giật mình lui ra sao

- ta không ngờ con lại hư hỏng như vậy : liễu Thọ tức giận tát tâm Như ngã xuống , tống Minh chạy đến đỡ

- cha không phải như người nghĩ : tâm Như tay đỡ má bị đau

- đại tỷ ta không ngờ tỷ lại cùng tên người làm này làm ra chuyện như vậy , quá mất mặt liễu gia chúng ta : an Dư cố ý nói cho liễu Thọ tức giận

- đem tên này ra đánh chết cho ta : mấy gia đinh bước tới tính kéo tống Minh ra thì bị tâm Như cản lại

- cha không phải , hắn không có lỗi

- lão gia coi đại tiểu thư bảo vệ hắn như vậy chắc đã có gì với nhau rồi : Phương thị nói leo vào

- bà đừng ngậm máu phun người , tiểu thư vô tội : tống Minh tức giận chỉ vào Phương thị

- được lắm ta coi như không có đứa con gái này , người đâu đuổi hai kẻ này ra khỏi phủ cho ta : liễu Thọ tức giận đuổi cả hai ra ngoài , Hồng nhi cũng đi theo

- tiểu thư giờ chúng ta phải làm sau : Hồng nhi nhìn tâm Như hỏi

- ta cũng không biết : tâm Như buồn tuôn nước mắt

- tiểu Hồng nhìn tống Minh liền hét lên : ta nhận ra ngươi , ngươi chính là tên ăn mày khi đó , hôm nay vào phủ lại hại tiểu thư bị lão gia đuổi ra ngoài , có phải nhị tiểu thư phái ngươi đến hại tiểu thư không

- ta không như ngươi nghĩ , lúc đầu vì mến mộ tiểu thư ta mới vào phủ làm gia đinh , nhưng chuyện hôm nay ta thật không cố ý : tống Minh giải thích

- giờ trách nhau cũng đâu được gì , hay tìm quán trọ nào ở tạm đi : tâm Như giải hòa

- tiểu thư chúng ta không có tiền : tiểu Hồng lắc đầu , tâm Như thở dài

- ta có người huynh đệ ở phủ minh vương chúng ta vào đó ở tạm , có gì ta làm công nuôi nàng : tống Minh vỗ ngực

- vậy tốt quá , tiểu thư chúng ta không cần ở ngoài sân

- có ổn không , ta nghe nói minh vương khó gần lại là tiểu bạch kiểm nóng lạnh thất thường

- nghe câu nói của tâm Như , tống Minh như bị đóng băng tại chỗ : trời không lẽ ta anh tuấn như vậy lại bị mang tiếng xấu vậy sao

- tiểu Minh ngươi sao vậy

- ta không sao ,, tiểu thư cứ theo ta không sao đâu : tâm Như cùng tiểu Hồng đi theo vào vương phủ , thấy tống Minh về lão quản ra hành lễ bị tống Minh ngăn lại : chu thúc cháu có hai người bằng hữu ,chu thúc có thể cho chúng cháu ở lại ,làm gia đinh không : tống Minh nháy mắt với chu thúc , chu quản gia hiểu ý tứ

- được ta sẽ sắp xếp , con cứ ở lại : nghe vậy tâm Như cùng tiểu Hồng vui mừng tạ ơn chu Thúc , sắp xếp cho hai người kia xong cho Thúc trở lại

- vương gia hai cô nương ấy là ai , sao ngài phải giấu thân phận

- chu Thúc chăm sóc họ cho tốt , nhớ dặn hạ nhân trong phủ đừng tiết lộ thân phân ta với họ

- ta hiểu rồi , nhìn cô nương kia xinh đẹp thoát tục không giống nha hoàn bình thường

- nàng ấy không phải nha hoàn mà là con gái Liễu gia , sau này nàng sẽ là vương phi của bản vương , chu thúc lui xuống đi

- đợi chu thúc lui xuống , tống Minh dùng nội lực ném chén chun qua cửa sổ làm tiêu Kì ngã sấp mặt