" Tống Minh nhìn vào quả là đá m người của tống Duệ cả nàng cũng ở đó , tống Minh liền chen xem chuyện gì
" Nếu ngươi còn nói , dù là con ai ta cũng không nể mặt : gia Hân tức giận bị tống Duệ kéo lại
" Đánh người hoàng tộc là chu di cả tộc , giỏi đánh đi : gia Hân tức giận nhưng bị tống Duệ giữ lại , giờ không phải lúc , nếu gia Hân đánh hắn sẽ trúng kế
" Thất hoàng tử anh Minh : dương cần xua nịnh , làm gia Hân tức hơn , tiểu Hồng , xuân Đào đang đỡ nàng muốn đi ra thì bị chặn lại
" Muốn đi sau : tống Thanh chặn lại
" Thất hoàng tử , nếu không muốn chết đừng cản ta : xuân Đào nổi xác khí thật sự còn đáng sợ hơn cả gia Hân
" Ngươi dám làm gì ta : tống Thanh hóng hách bước tới , lúc này tống Minh cùng Dã quỷ , Dã bà cũng chen vào
" Bọn họ không dám , nhưng ta dám : nghe Tiếng Tống Minh mọi người đều quay đầu nhìn lại , tống Thanh chưa kịp nhìn đã bị đá từ lầu hai xuống giữa đường cái bao người nhìn hắn , dương Cần thấy tình Thế không ổn liền bỏ chạy , tống Minh liền phóng chiếc đũa làm xuyên lủng quần làm hắn nằm rên không nổi , từ trong quần hắn máu chảy ra nhưng không ai dám giúp hắn
" Thất Ca huynh đã về : tống Duệ mừng không tả được thành lời
" Sư phụ , sư nương sau hai người đi vùng tam ca : gia Hân bất ngờ , tống Minh đến bên nàng , xuân Đào , tiểu Hồng đi ra ngoài để tống Minh dìu nàng
" Xin lỗi ta về trễ , nàng sao không dưỡng tốt thân thể , để ta ôm nàng về nghĩ : tống Minh ôm nàng bay về phủ , tống Duệ cùng gia Hân dẫn hai vị kia về sau , tống Minh ôm nàng về phòng nàng vẫn im lặng nhìn , tống Minh theo bản năng cởi ngoại bào trèo lên nằm cùng nàng , bao nhớ thương nàng ôm lấy tống Minh chặt đến nổi , tống Minh có thể hiểu được nàng yêu mình thế nào , ái nhân trong lòng bao hạnh phúc chìm vào giấc ngủ yêu thương khó nói thành lời , đến tối mới sai người mang thức ăn vào phòng đút cho nàng , tự tay tắm rửa chải tóc , tống Minh dành hết yêu thương cho nàng , giờ nàng mới mở miệng
" Chàng đừng đi nữa được không : nước mắt nàng rơi xuống làm tống Minh cũng chảy nước mắt gật đầu , hôn lên môi nàng lưu luyến yêu thương thấy cảnh này tiểu Hồng cũng ôm xuân Đào khóc nức nở theo , xuân Đào vuốt lưng tiểu Hồng
" Hoàng thượng có chuyện rồi : lý công công chạy vào
" Chuyện gì : tống Đế lười chán
" Thất hoàng tử kiếm chuyện với thất vương phi bị thất Vương gia đánh trọng thương : hoàng đế đứng bật dậy làm lý công công tưởng tống Minh sẽ bị phạt , nhưng không ngờ của tống đế
" Đáng Đánh : tống Đế đến chỗ hoàng hậu báo tin , cả hai liền chạy đến minh vương phủ , nhưng không gặp được người , lại thấy cả đám cũng giống mình đợi gặp nhưng vẫn chưa thấy , cuối cùng nhận được thư tống Minh dẫn nàng đi mất , vài ngày sẽ về , làm mọi người một phen thất vọng
" Giang Châu
" Như nhi : tống Minh ôm nàng từ phía sau , nàng rất hưởng thụ được tống Minh cưng chiều
" Hôm nay chàng sao vậy : nàng ôm ái nhân nếp vào ngực
" Hôm nay chúng đi thuyền , nàng thấy được không : tay xoa lưng cho nàng nhẹ nhàn sợ mạnh tí sẽ làm nàng bị đau
" Được , ở bên chàng dù là đi đâu cũng được : tống Minh từ khi trở lại thấy nàng như vậy tâm đau như cắt , liền giao ám vệ tình báo cho tiêu kì cai quản , còn bản thân đưa nàng đến giang châu không màn chuyện triều chính nữa , thà từ bỏ tất cả quyền lực , để bên nàng , vì tống Minh biết còn trong triều ngày nào nàng sẽ lo sợ ngày đó , đối với tống Minh nàng là trái tim là hơi thở , không gì sánh bằng
" Sau khi tống Minh đi giang Châu , tống Đế cũng buông bỏ quyền lực nhường ngôi cùng hoàng hậu theo tống Minh , xuân Đào cùng tiểu Hồng cũng bên cạnh hầu hạ các nàng , lực Chi thú gia khương , gia Hân thú tống Duệ , dực Tín cùng vân Hi cũng cùng nhau tìm đến , tội cho tống Nguyên cô đơn trên ngôi cửu ngũ , cũng thấy chán nản nhường ngôi cho cửu hoàng tử đến tìm tống Đế , trở thành một đại gia đình vui vẻ không màn thế sự