Thịnh Tuyền tỏ vẻ ngạc nhiên: "Đây là cái gì?"
"Đồ dò."
Vu Hướng Vãn vừa đi lại trong phòng, vừa quay đầu cười nói với cô: "Có một số người sẽ lắp máy quay lén trong khách sạn, đồ dò này tôi mượn của bạn, có thể phát hiện xem có máy quay lén nào không ở đây không."
Thịnh Tuyền nhớ ra, trước kia cô đã từng xem tin tức, ở vài nhà nghỉ nhỏ sẽ xuất hiện việc quay lén này. Ở đời trước, lúc cô đi công tác phải ở khách sạn, cô cũng sẽ sử dụng công cụ kiểm tra để yên tâm.
Căn phòng sang trọng mà cô chi ra hơn 650 triệu một đêm tất nhiên không có vấn đề này. Bây giờ chuyển sang một khách sạn mới, cô cũng không chú ý tới.
Chỉ là trong kiếp trước, mọi người thường sử dụng app để dò tìm, hoặc trực tiếp sử dụng Vương giả, đây là lần đầu tiên Thịnh Tuyền thấy ai đó sử dụng công cụ chuyên nghiệp để kiểm tra.
Cô tò mò nhìn vào thiết bị dò tìm trong tay Vu Hướng Vãn: "Anh còn có thể mượn được thiết bị dò tìm chuyên nghiệp như thế này à?"
Nhìn Thịnh Tuyền tò mò, Vu Hướng Vãn mang nó đến trước mặt cô để cô có thể nhìn kỹ, anh ta giải thích: "Có những fan cực đoan sẽ lắp máy quay lén tại nhà của ngôi sao hoặc khách sạn mà ngôi sao ở. Vậy nên thiết bị dò này rất phổ biến trong ngành giải trí."
Nhưng Thịnh Tuyền không phải là ngôi sao, anh ta có thể nghĩ đến việc mang theo cái này, hoàn toàn là đặt mọi mặt, bao gồm cả quyền riêng tư của Thịnh Tuyền lên hàng đầu.
Chỉ vì điều này, Thịnh Tuyền cảm thấy số tiền cô bỏ ra cho Vu Hướng Vãn không hề lỗ.
Thậm chí, cô còn đoán giá trị tình cảm mà Vu Hướng Vãn dành cho cô đã đạt tối đa chưa. Nói thật, giá trị tình cảm tăng lên tức thì, khi áp dụng với người khác hầu như là không thể nhưng khi áp dụng với Vu Hướng Vãn thì hoàn toàn hợp lý.
Nếu không vì giá trị nhân cách của Vu Hướng Vãn là một bí ẩn, chắc chắn cô sẽ chọn anh ta là người đầu tiên được tài trợ, vì cả giá trị tình cảm lẫn khả năng của anh ta đều rất nổi bật.
Cô cười tươi khen ngợi Vu Hướng Vãn: "Anh làm việc rất tỉ mỉ, tôi sẽ thưởng thêm cho anh."
Vu Hướng Vãn lắc đầu: "Không cần thưởng, đây chỉ là việc thuộc phạm vi trách nhiệm của tôi."
"Không, không, khả năng của anh mạnh như thế, tất nhiên là phải có thưởng. Tháng sau, tôi sẽ thưởng cho anh."
Tại sao phải là tháng sau? Bởi vì trong tháng này, cô đã dùng một số tiền lớn để tạo dựng hình ảnh người giàu có của cô.
Giới giải trí của thế giới này và giới giải trí trong kiếp trước của cô vẫn có những điểm tương đồng, chẳng hạn như tiền là thượng đế.
Chỉ cần có tiền, dù bạn là đạo diễn, biên kịch, ngôi sao, bạn muốn nguồn lực gì cũng có thể đạt được.
Cô không phải là người chỉ đầu tư một lần rồi chạy. Cô muốn phát triển lâu dài ở đây, mặc dù bây giờ chỉ là nhiệm vụ đầu tiên, nhưng sau này vẫn còn nhiều nhiệm vụ cần thực hiện, vì vậy việc tạo dựng hình ảnh người giàu của mình rất quan trọng.
Người giàu thực sự không cần phải cố chấp như vậy. Bởi vì họ đã có mọi nguồn lực quan hệ nhưng Thịnh Tuyền thì không.
Chỉ khi cô có thể thể hiện được sự hào hoa phong nhã của mình, những việc cô muốn làm sau này mới có thể thuận lợi.
Quan trọng nhất là, trong sách đã rõ ràng nêu rằng Nhan Hồi đã làm mất lòng một số người trong giai đoạn này. Nếu như "bầu bạn" của Nhan Hồi không thể hiện sự mạnh mẽ và giàu có, làm sao có thể làm cho những người đó kính sợ.
Thịnh Tuyền vừa suy nghĩ, vừa mơ màng nhắm mắt. Cô thật sự quá mệt, may mắn là hôm nay cô không trang điểm, không cần phải bò dậy để tẩy trang. Bên cạnh cũng đã có một cấp dưới đáng tin cậy, cô có thể yên tâm ngủ.
Trong đầu vẫn đang nghĩ cách kiếm tiền, bà chủ Thịnh trước khi chìm vào giấc ngủ còn không quên nhắc nhở Vu Hướng Vãn: "Học hỏi kinh nghiệm cho tốt, mọi chuyện ở "Đường đời" tôi giao cho anh. Chờ anh học xong, hãy đến công ty tôi. Ah, ngày mai Nhan Hồi có buổi thử vai, nhớ đánh thức tôi..."