Chương 19: Khác biệt giữa người với người ( trong sách và hiện thực)

Sau khi suy nghĩ một chút, cô nhìn Vu Hướng Vãn, cảm thấy dù có khả năng không thể thay đổi quan điểm sống của người phụ tá trung thành này, nhưng cô vẫn nghiêm túc bổ sung một câu: "Cả anh nữa, anh là người giám chế của tôi, không phải người môi giới. Tôi tìm anh không phải vì lý do này, anh chỉ cần làm tốt công việc của mình thôi."

Làm tốt công việc của mình.

Câu nói này rất lạ lẫm đối với Vu Hướng Vãn. Anh ta bắt đầu làm việc từ khi còn nhỏ, vào giới giải trí lúc mới 18 tuổi. Trong lĩnh vực này - nơi mà sự cạnh tranh vô cùng gay gắt và tách biệt với các ngành công nghiệp thông thường, không có chuyện chỉ cần làm tốt công việc của mình là đủ.

Nhưng bây giờ, lại có người nói như vậy với anh ta.

Đối với Vu Hướng Vãn - người đã vật lộn với cuộc sống khốn khổ dưới đáy xã hội suốt thời gian dài thì đây là một điều rất mới mẻ.

Giống như lần đầu tiên gặp Thịnh Tuyền, anh ta được đưa đến khách sạn, cố tình tìm bộ quần áo đắt nhất của mình để mặc, chuẩn bị tóc tai, tắm rửa sạch sẽ. Lúc đó, anh ta thậm chí còn chuẩn bị tinh thần cho việc bị bạo hành.

Nhưng khi đến nơi, anh ta chỉ thấy một cô gái trẻ này đưa cho mình một bản hợp đồng:

"Nghe nói khả năng làm việc của anh rất mạnh, tôi cần một nhân viên quản lý vừa có năng lực vừa quen thuộc với giới giải trí."

Trước đó, Vu Hướng Vãn chưa từng nghe ai khen ngợi khả năng làm việc của mình. Ngược lại, thường có người nhìn anh ta bằng ánh mắt mờ ám, như có như không ám chỉ anh ta hãy dùng cơ thể của mình để đổi lấy cơ hội leo lên.

Vu Hướng Vãn chưa từng đáp lại những lời nói đó, nhưng sâu trong tim anh ta đã bị mấy lời đó ảnh hưởng, từ từ tin rằng điều quý giá nhất của anh ta chính là cơ thể này.

Vì vậy, khi mẹ nuôi của anh ta cần tiền chữa bệnh, cuối cùng Vu Hướng Vãn đã lựa chọn bước lên con đường này.

Nhưng giờ đây, người đã mua anh ta là Thịnh Tuyền, cô chỉ muốn anh ta làm tốt việc của mình mà thôi.

Trong đôi mắt tăm tối của Vu Hướng Vãn có chút hoang mang, bởi vì suốt thời gian qua, thông tin mà anh ta nhận được từ mọi người đều là chỉ có khuôn mặt và cơ thể của anh ta mới đáng giá. Anh ta luôn tin rằng mình có năng lực nhưng đây vẫn là lần đầu tiên, có người khác tin tưởng vào khả năng của anh ta như vậy.

Dù trong lòng bỗng dâng lên cảm giác khó nói nhưng rất nhanh, anh ta vẫn gật đầu tuân lệnh: "Được, tôi sẽ làm theo lời cô."

Vu Hướng Vãn như vậy khiến người ta cảm thấy anh ta rất ngoan.

Thịnh Tuyền bị cái ánh mắt chăm chú, nghiêm túc của anh ta nhìn qua khiến cô nảy lên ý nghĩ muốn vuốt đầu Vu Hướng Vãn.

Sau khi nhắc đi nhắc lại trong lòng "anh ta là con người, không phải động vật nhỏ xinh xắn" vài lần, cô mới kiềm chế được cảm giác đó.

Sau khi đến thế giới này, Thịnh Tuyền sâu sắc cảm nhận được, nhân vật trong sách và con người thật trong cuộc sống là khác nhau.

Đạo diễn Vạn trong sách được miêu tả là một người rất cứng rắn, nguyện đổ toàn bộ gia tài để hoàn thành bộ phim này. Chỉ sau khi tiếp xúc trực tiếp với ông ấy, cô mới nhận ra, đó là sự tự tin vào tài năng của mình và quyết tâm tiến về phía trước khi không còn lối thoát nào khác.

Đây là một cuộc đánh cược mạnh mẽ, chỉ là hiện tại ông ấy không thể nhìn thấy kết cục, không biết rằng mình sẽ ra đi vì bệnh tật.

Nhan Hồi trong sách là một quý công tử nhẹ nhàng, cái người ta thấy nhiều nhất là sự dịu dàng và bao dung của anh. Nhưng khi Thịnh Tuyền gặp anh, ngoài vẻ mềm mỏng như ngọc của anh, cô cũng nhìn thấy sự khó khăn và bất lực trong cuộc sống của anh.

Dù anh có dịu dàng với mọi người đến đâu, khi cần phải bất lực, anh cũng rất bất lực.

Vu Hướng Vãn trong sách vừa chính vừa tà, vì mục tiêu mà không từ thủ đoạn, nhưng khi Thịnh Tuyền giúp anh ta vượt qua khó khăn, cô lập tức cảm nhận được sự trung thành cố chấp và sự tuân thủ tuyệt đối của anh ta.

Giống như một chú chó sói nhỏ đã nhận chủ.

Hôm nay Thịnh Tuyền uống một chút rượu, trong đầu cô bắt đầu suy nghĩ linh tinh, chỉ là bề ngoài, mặt cô có hơi ửng đỏ mà thôi.

Tuy nhiên, dù như vậy, Vu Hướng Vãn vẫn kiên trì đưa cô vào phòng, rót cho cô một ly nước ấm. Tới lúc nhìn thấy Thịnh Tuyền ngồi lên giường, anh ta mới lấy ra một cái gì đó từ túi của mình, bắt đầu kiểm tra xung quanh căn phòng.