Chương 2: Chị đã đồng ý cho tôi “ Ăn đào của chị” mà.

Cái giọng của tên này sao lại làm cô nổi da gà bên trên, lại có chút ngứa ngáy phía dưới thế này. Trong đầu lại hiện lên mấy cảnh ở jav mới xem tối qua, mặt k tự chủ được mà nóng lên. Bùi Lãnh cũng phát hiện ra tầng đỏ ửng xuất hiện lạ thường trên mặt cô.

- Cậu cũng thích đào sao, vậy ở lại chút nữa hai đứa cùng ăn, ba mẹ không ở nhà nên tôi về trước.

- Để lần tới, giờ tôi cũng về thôi, đã ở đây cả buổi chiều rồi rồi, chị ở đâu? Nếu tiện đường tôi đưa chị về. - Bùi Lãnh đứng dậy mặc áo khoác, mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm người con gái trước mặt.

- Không cần đâu, tôi ở không xa, cách đây khoảng 20’ đi taxi là tới. - nói rồi cô quay lưng bước nhanh ra cửa để mau chóng che đi sự xấu hổ với suy nghĩ đen tối trong đầu.

- Nói là không xa vậy coi như tôi tiễn chị một đoạn, dù sao tôi cũng đi xe đến đây. - Bùi Lãnh bước theo sau Triệu Cầm, mặt dán lên cần cổ ửng hồng, nghĩ nghĩ, tuýp con gái như thế này lại dễ ngại ngùng?

- Tôi ở đường xxx, nếu ngược hướng nhà cậu thì k cần khách sáo. - Triệu Cầm chỉ từ chối ngoài miệng, đến thang máy thì lại để Bùi Lãnh bấm đến tầng hầm.

- Vậy có nghĩa là nếu cùng hướng, chị có thể khách sáo một chút, mời tôi lên nhà chị uống nước sao? - Bùi Lãnh chính là muốn trêu đùa một chút

- Thật ngại quá, tôi nghĩ không tiện - Triệu Cầm cảm thấy mình vẫn tỉnh táo a, sao có thể dẫn trai vào nhà cơ chứ

- Lên xe trước đã, không phải chị sợ tôi đấy chứ - Bũi Lãnh lại chơi chiêu lùi một bước, khích tướng.

Ngồi xe Triệu Cầm bị say, không phải cô say xe mà chính là say cái mùi thơm man mát trên người Bùi Lãnh a, đúng cái mùi gu của cô. Sau 20’ thì đến trước cửa chung cư nhà cô, tận đến lúc Bùi Lãnh đăng kí thông tin rồi lái xe vào hầm cô mới tỉnh. Ủa lúc trước cô chưa từ chối cho người ta lên nhà hay sao vậy? Triệu Cầm nói cảm ơn sau đó mở cửa xuống xe, bước vào thang máy, thẳng đến khi đứng ở trước cửa nhà vậy mà vẫn thấy người đứng sau, cô đang định mở miệng thì Bùi Lãnh đã lên tiếng

- Chị đã đồng ý cho tôi ăn đào của chị rồi mà, tôi chỉ vào ngồi một chút thôi.