Quyển 2 - Chương 17.

Ngoài bánh táo đỏ, Cung Kim Qua còn mua rất nhiều đồ ăn vặt cho Vu Tâm. Vu Tâm mặt đỏ tai hồng cầm lấy một viên kẹo bỏ vào miệng, đầu lưỡi vô thức đảo quanh, mắt long lanh ánh nước nhìn chăm chú cuốn sách mở ra trước mặt.

Ban đầu, cô tưởng đây chỉ là một cuốn sách thuần túy, nhưng khi lật sang trang thứ hai, hàng chữ rõ ràng kia khiến Vu Tâm nhận ra có điều không bình thường, cô tiếp tục đọc, mặt càng ngày càng đỏ.

Đây hóa ra là một cuốn tiểu hoàng văn…!

Tiểu hoàng văn: sách H miêu tả cảnh abcxyz.

Cung Kim Qua đọc nội dung bên trong chưa?

Nếu đã đọc, hắn mua về cho cô xem là có ý gì?

Vu Tâm suy nghĩ một chút, chẳng lẽ người đàn ông ấy muốn cô bắt chước hồ ly tinh trong đó ư?

Không thể phủ nhận rằng hồ ly tinh trong sách rất mê hoặc.

Vu Tâm cảm thấy thực sự đáng để bản thân học hỏi.

Ví dụ, những cách làm cho đàn ông đê mê ngoài miệng, tay và huyệt nhỏ thì còn có thể dùng ngực.

Vu Tâm khẽ chạm vào bầu ngực của mình, cũng rất lớn, không biết mình có thể bao bọc được thân gậy thô to mạnh mẽ của người đàn ông kia không?

Vu Tâm lật trang khác tiếp tục tiếp thu các bí thuật quyến rũ trong cuốn sách.

Cung Kim Qua đốt xong tiền vàng giấy cho tiểu cô nương kia thì trở về đi thẳng vào phòng ngủ, ánh mắt hắn nhìn về phía giường đất.

Chiếc chăn bông trên giường đất che lấp tiểu nương tử nhỏ nhắn mềm mại, thậm chí không để lộ đầu.

Cung Kim Qua sải bước tới.

Khi tiểu nương tử ngủ thì thích chui đầu vào chăn nên Cung Kim Qua tưởng nàng đang ngủ, nhưng khi hơi nhấc chăn lên, hắn bỗng sững sờ.

Vu Tâm đọc sách, cô vừa đọc vừa không nhịn được làm theo, cô đang vô cùng tập trung nên không chú ý tới tiếng mở cửa sau khi Cung Kim Qua trở về, cô cũng không chú ý đến tiếng bước chân của hắn.

Khi trước mắt đột nhiên có ánh sáng chiếu vào, cô ngây ra một lúc, nhìn thấy người đàn ông đứng trước giường đất, trong lòng cô có chút hoảng hốt như bị bắt quả tang đang làm chuyện xấu.

Nhưng nghĩ lại, đúng lúc cô có thể nhân cơ hội này để thực hành những thứ mình đã học, vì vậy cô bình tĩnh lại.

Trong mắt Cung Kim Qua, khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay hắn của tiểu nương tử đỏ bừng, hai mắt mê li, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, hơi thở gấp gáp.

Đây là dáng vẻ hắn quen thuộc nhất, mỗi khi được hắn yêu thương thì nàng đều biểu hiện ra như vậy.

Bên cạnh đầu nàng có một cuốn sách bị mở ra.

Cung Kim Qua đã đọc câu chuyện này, lúc này chỉ cần nhìn thoáng qua, hắn đã biết nội dung bên trong là gì.

Hồ ly tinh nằm trên nhuyễn tháp¹ thu hút ánh mắt của thư sinh, nàng ta liếʍ ướt ngón tay mình, sau đó đút ngón tay ướŧ áŧ vào trong mật huyệt vốn đã tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng ấy...

1. Nhuyễn tháp () là một loại ghế dài có chỗ dựa, trên đó lót một lớp đệm đơn giản. Có thể hình dung ghế tương tự như ghế quý phi.

Đôi mắt của Cung Kim Qua rời khỏi thoại bản đến trên mặt Vu Tâm, sau đó di chuyển đến cái cổ xinh đẹp của nàng, cổ họng hắn bỗng thắt lại, nàng không mặc tẩm y².

2. Tẩm y 裡衣 Là bộ đồ mặc lót bên trong

Cung Kim Qua ngồi lên mép giường đất hỏi: “Sao nàng không mặc tẩm y?”

“Ta nóng.” Vu Tâm đạp tung chăn bông ra, để lộ thân trên của cô chỉ mặc một cái yếm, một cánh tay trắng nõn mềm mại đang đè trước ngực cô, phần dưới cổ tay cho vào trong tiết khố.

Thấy vậy, Cung Kim Qua lập tức hiểu ra tại sao nàng không mặc tẩm y, bởi vì lúc này hồ ly tinh trong thoại bản cũng không mặc tẩm y mà chỉ mặc một cái yếm.

Tiểu hồ ly tinh học nhanh đến nỗi dùng ngay.

Vu Tâm phát hiện nhịp thở hơi thay đổi của người đàn ông, cô đảo mắt rút bàn tay đang đặt trong tiết khố ra.

“Tướng công, chàng xem.” Cô đưa tay ra trước mặt hắn, ngón tay ngọc ngà thanh thoát như vừa quệt qua một lớp mật dính nhớp, phản chiếu ánh nước lấp lánh. “Nóng đến nỗi đổ mồ hôi.”

“Ta thấy nàng ngứa tới mức chảy nước thì có.” Cung Kim Qua nắm lấy cổ tay tinh tế của nàng, nghiêng người sang bên cạnh nàng, đưa hai ngón tay của nàng vào miệng, nếm thấy vị ngọt.

Hắn dùng răng vờn cắn ngón tay nàng, dùng ánh mắt đen láy thâm thúy nhìn nàng. "Ta chỉ đi có một canh giờ thôi mà nàng đã tự nghịch hoa huyệt rồi. Lại còn chơi đùa ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như thế. Lẽ nào đêm qua ta không làm nàng thỏa mãn sao?"

Vu Tâm nhớ đến đêm qua cô bị hắn lật qua lật lại, huyệt nhỏ thoáng đau xót, eo cũng mơ hồ đau mỏi, đột nhiên cô nhận ra mình đã chọn sai thời điểm cho lần thực hành này, ít nhất cũng phải chờ bản thân hồi phục lại rồi tính.

Nhưng đối diện ánh mắt rực lửa của người đàn ông, cô liền biết mình khó có thể thoát khỏi lần này.

Cô đảo mắt, dung mạo quyến rũ nhìn hắn, dùng ngón tay khıêυ khí©h cái lưỡi trơn trượt của hắn. “Tướng công đang nghi ngờ năng lực của mình ư?”

Cung Kim Qua cắn ngón tay của nàng, tiểu hồ ly tinh này thật thông minh, nhanh như vậy đã học được tinh túy trong sách.

“Đúng vật, dáng vẻ bất mãn của tiểu nương tử nhà ta khiến người khác không thể không nghĩ nhiều.” Hắn thuận theo lời của nàng, rồi xoay người lên giường đất, thân hình vạm vỡ đè lên người nàng, cúi đầu cắn nhẹ đôi môi hồng hào của nàng. “Nàng đã tự làm như vậy bao lâu rồi?"

Ánh mắt Vu Tâm lóe lên. "... Không lâu lắm."

“Không lâu mà ướt thế này, rõ ràng là rất muốn.” Hai mắt hắn tối sầm lại. “Vi phu nhất định sẽ thỏa mãn nương tử.”

Nói xong, hắn đoạt lấy môi nàng, đầu lưỡi cạy mở môi nàng, trêu chọc miệng thơm của nàng như ngón tay nàng vừa mới đùa giỡn hắn.