Chương 16: Sắc phong nàng làm Quý phi

Tô Vưu Lê ở lại Càn Nguyên Cung liên tiếp ba ngày không rời đi, mà Tấn Nguyên Đế cũng không đến chỗ của bất kì một phi tần nào cả.

Sự đố kị, ghen ghét ở trong hậu cung đã cao đến ngập trời nhưng mà toàn bộ cung nữ thái giám ở bên cạnh Tô Vưu Lê đều được Tấn Nguyên Đế chọn lựa rất tỉ mỉ cho nên những chuyện phiền phức này cũng không truyền đến được tai nàng.

Tô Vưu Lê cảm thấy không quen cho lắm, ba ngày nay nàng đều ở trong Càn Nguyên Cung, chỉ cần Tấn Nguyên Đế không bận xử lý chính sự thì hắn đều ở lại đây bồi nàng, cho dù là dùng bữa hay là đi ngủ cũng đều ở bên nhau.

Giống như là cuộc sống của một đôi phu thê bình thường vậy!

Như thế này thật sự ổn sao?

Không chỉ có hậu cung hoang mang lo sợ mà chuyện này còn được đưa lên cả trên triều đình, quan ngự sử thấy Tấn Nguyên Đế làm ra nhiều chuyện trái với quy củ vì Thuần phi như vậy, liên tục dâng tấu sớ thỉnh cầu Hoàng thượng bớt sủng ái Thuần phi lại.

Nhưng mà bọn họ đều đã quên rằng Tấn Nguyên Đế là một người cao ngạo như thế nào, lên triều để xử lý đại sự mà đến cả việc hắn sủng ái ai cũng bị quản lí thì hắn sẽ chỉ cảm thấy đám ngự sử ăn không ngồi rồi đến tìm hắn để sinh sự.

“Hoàng thượng, việc Thuần phi vẫn luôn ở lại trong Càn Nguyên Cung là không hợp với quy củ, cho dù Hoàng thượng có sủng ái Thuần phi đến đâu thì cũng không thể vắng vẻ hậu cung được!”

“Hoàng thượng, Thuần phi cậy sủng mà kiêu phá vỡ quy củ, rõ ràng chính là yêu phi không thể nghi ngờ được nữa, thỉnh Hoàng thượng xử lý Thuần phi!”

Ánh mắt của Tấn Nguyên Đế vốn dĩ bình đạm không một gợn sóng, nghe xong những lời này lập tức trở thành bạo nộ.

Hắn ném tấu chương trong tay lên mặt ngự sử, lạnh giọng hỏi, “Dương ngự sử, hậu cung là chuyện nhà của trẫm, lời nói của trẫm chính là quy củ, trẫm muốn cho Thuần phi ở nơi nào thì nàng ở nơi đó, muốn cho nàng vị trí nào thì nàng sẽ ngồi vào vị trí đó, ngươi nói như thế là đang chỉ trích trẫm không hiểu quy củ có phải không? Trẫm lại nghe nói cơ thϊếp ở trong nhà ngươi đều đã bò lên trên đầu của chính thê để ngồi, đây là quy củ của Dương gia các ngươi à? Nếu mà Dương ngự sử đã thích nói chuyện quy củ như thế thì tội sủng thϊếp diệt thê, tội chống đối Thánh Thượng, trẫm sẽ nhân từ mà không tru chín tộc của nhà ngươi mà chỉ phạt một mình ngươi thôi! Người đâu? Kéo Dương ngự sử xuống đánh 30 trượng, biếm làm thứ dân!”

Tấn Nguyên Đế nổi giận.

Tuy rằng có nhiều thế lực ngang nhau ở trong triều đình nhưng mà Tấn Nguyên Đế là một vị quân chủ nói một không hai, hắn muốn làm cái gì cũng không có ai có quyền phản bác lại, đặc biệt là chuyện của hậu cung.

Tấn Nguyên Đế không chỉ cách chức Dương ngự sử mà còn lập tức ở trước mặt triều thần viết một đạo thánh chỉ, trực tiếp sắc phong Thuần phi làm Quý phi!

Lần này thì cả triều đình không ai dám hé răng nói một từ phản đối nào, chẳng ai muốn vì chuyện của một nữ tử ở trong hậu cung mà đắc tội với Hoàng thượng, bị cách chức quan, thậm chí còn liên luỵ đến cả người nhà giống như là Dương ngự sử.

Mà biết đâu một thời gian nữa, Thuần Quý phi bị thất sủng thì sao?

...

Tô Vưu Lê ở trong Càn Nguyên Cung cũng không biết trên triều đình đã xảy ra chuyện như thế, mãi cho đến khi nghe thấy cung nữ lớn tiếng chúc mừng thì nàng mới ngỡ ngàng.

“Ngươi nói gì cơ? Hoàng thượng trực tiếp viết thánh chỉ ở trên triều đình sắc phong ta làm Quý phi?”

Tấn Nguyên Đế vẫn thường hay nói rằng đợi nàng sinh con xong, hắn sẽ sắc phong nàng làm Quý phi, sau đấy chỉ cần chờ đợi cơ hội chín muồi sẽ lập tức sắc phong nàng làm Hoàng hậu!

Nhưng mà lúc này mới sắc phong phi vị được có ba ngày, sao nàng đã trở thành Quý phi rồi?

Tô Vưu Lê có chút hoang mang với quyết định đột ngột này của hắn.

“Nghe nói là bởi vì ngự sử dâng tấu sớ trên triều đình nói là Hoàng thượng độc sủng nương nương, còn để nương nương ở lại Càn Nguyên Cung là không hợp với quy củ. Thật đúng là lắm chuyện! Nhưng mà Hoàng thượng cũng đã trách mắng tên ngự sử kia một hồi, còn cách chức hắn, hạ chỉ sắc phong nương nương thành Quý phi, lúc này trong triều lại không có một ai dám nói lời nào nữa.”

Cung nữ vui mừng tột độ, chủ tử được Hoàng thượng sủng ái, tiền tiêu hàng tháng của cung nữ các nàng cũng sẽ được tăng lên kèm theo đãi ngộ, được làm nhất đẳng cung nữ ở bên người Quý phi nương nương uy phong biết chừng nào!

Trong lòng Tô Vưu Lê vừa vui vẻ, vừa lo lắng, vừa xấu hổ, lại có chút bực mình.

Hoàng thượng...Cẩn Khiêm, hắn đối đãi với nàng như vậy làm cho nàng cũng không biết phải đáp lại như thế nào!

Không biết khi nào hắn sẽ trở về...

...

Cẩm Duyệt Cung.

“Ngươi nói cái gì? Hoàng thượng vậy mà lại sắc phong con tiện nhân kia làm Quý phi?”

Tú Quý phi hung hăng đập nát cái ly sứ màu trắng ở trong tay xuống đất, vỡ tan tành thành những mảnh nhỏ, khiến cho cung nữ đứng ở một bên sợ hãi run rẩy cúi đầu.

Tất cả mọi người ở trong Cẩm Duyệt Cung đều biết Tú Quý phi lúc ở trước mặt Hoàng thượng thì quyến rũ đa tình, ôn nhu như nước, nhưng mà ở trước mặt cung nữ thái giám thì tuyệt đối không phải là một chủ tử dễ hầu hạ.

Tháng nào Cẩm Duyệt Cung cũng nhiều đồ vỡ nhất, hơi không đúng ý mình một cái là trút giận lên người khác, ngay cả nhất đẳng cung nữ cũng bị cho ăn tát như cơm bữa, cho nên tất cả mọi người ở trong Cẩm Duyệt Cung đều sợ Tú Quý phi nổi giận.

Giống như lúc này đây, mấy cung nữ đứng ở phía sai Tú Quý phi đều run rẩy sợ sệt, sắc mặt trắng bệch không dám hé răng.

“Hoàng thượng rõ ràng là sủng ái ta nhất, tất cả là tại con tiện nhân Thuần phi kia cướp đi Hoàng thượng, nàng ta rốt cuộc là có chỗ nào tốt cơ chứ? Hoàng thượng đang ở đâu?”

Cung nữ nhỏ giọng trả lời, “Sau khi hạ triều, Hoàng thượng đã đi đến Ngự Thư Phòng rồi, nương nương có phải là muốn đi đưa cho Hoàng thượng chút điểm tâm không?”

Ngày thường, Tú Quý phi được sủng ái nhất, nàng đưa điểm tâm cho Hoàng thượng mười lần thì sẽ có bảy lần được nhận lấy, đây là đãi ngộ mà những phi tần khác đều không có!

Tú Quý phi vội vàng đứng lên, “Chuẩn bị điểm tâm cho thật tốt, bổn cung muốn đến gặp Hoàng thượng! Hoàng thượng nhất định là vẫn sủng ái bổn cung nhất!”

Mà không phải là con tiện nhân Thuần Quý phi kia.

Tú Quý phi hùng hổ mang theo cả đoàn người tiến đến Ngự Thư Phòng, đến nơi một cái, Tú Quý phi lập tức liền thay đổi sắc mặt, tươi cười bưng lấy khay điểm tâm.

Thái giám đang đứng ở bên ngoài là Lý Đức, cũng là đồ đệ của thái giám tổng quản, thường xuyên đi theo hầu hạ Tấn Nguyên Đế, ngay cả Tú Quý phi cũng không dám có thái độ với hắn.

“Lý công công, Hoàng thượng đang ở bên trong sao?”

Lý công công nhìn thấy Tú Quý phi tới đây liền lập tức hiểu ngay, chắc chắn là đến đây vì chuyện ngày hôm nay Hoàng thượng hạ thánh chỉ sắc phong Thuần phi làm Quý phi ở trên triều, tự dưng có người cùng ngồi ngang hàng nên cảm thấy khó chịu.

“Hoàng thượng đang bàn chính sự với Diệp đại nhân, nương nương chờ một lát.”

Lúc Tấn Nguyên Đế xử lí chính vụ sẽ không gặp bất kì phi tần nào, đây là điều mà tất cả các thái giám ở bên cạnh hầu hạ đều biết đến, kể cả là Tú Quý phi cũng không phải là ngoại lệ.

Rốt cuộc thì ở trong lòng của Tấn Nguyên Đế cũng chẳng coi bất kì cung phi nào ra gì, có thể làm cho hắn thích thì nhiều nhất cũng chỉ là sủng ái một thời gian để tiêu khiển, không thích liền ném đi ngay.

Ngoại lệ duy nhất chính là Tô Vưu Lê, sự sủng ái mà Tấn Nguyên Đế dành cho nàng lúc này vẫn chưa thể nào sánh được với hành động sau này của hắn.