Chương 29: Trở về

Sáng sớm hôm sau Chu Tử Dương đã đưa Lý Tiểu Binh trở lại thành phố, lái xe suốt đêm mới về đến nhà.

"Tiểu Binh!" Kỳ Duyên vừa nhìn thấy Lý Tiểu Binh liền chạy tới ôm lấy cậu: "Khiến tôi lo lắng cho cậu muốn chết."

Mũi Lý Tiểu Binh giật giật, chỉ nghỉ tới dáng vẻ lo lắng căng thẳng của Kỳ Duyên dành cho bản thân liền cảm thấy rất có lỗi.

“Người không phải đã trở về rồi sao?” Chu Tử Dương tâm tình rất tốt, cũng không lo lắng việc Kỳ Duyên đang ôm Lý Tiểu Binh, chỉ vẫy tay bảo Ngụy Đình Khải đi nấu bữa tối.

"Ông chủ, hôm nay cái này được giao tới." Kỳ Duyên buông Lý Tiểu Binh ra, từ trong ngăn kéo bên cạnh lấy ra một tấm thẻ, đưa cho Chu Tử Dương.

"Ừm? Suýt nữa tôi đã quên mất rằng anh ta vẫn chưa gửi nó." Nói xong hắn kéo Lý Tiểu Binh ngồi xuống ghế sô pha, Chu Tử Dương thản nhiên đưa tấm thiệp cho Lí Tiểu Binh xem xem.

"Yến tiệc?" Lý Tiểu Binh nhìn tấm thiệp mời được thiết kế trang nhã này, nghi hoặc hỏi.

“À, một người bạn của anh sẽ tổ chức tiệc kỷ niệm một năm ngày cưới. Khách mời đến đó với danh nghĩa để kết nối với nhau, nhưng thực chất là để mở rộng mối quan hệ giữa các cá nhân và mang lại lợi ích cho bản thân. Về cơ bản, anh không muốn tham dự sự kiện này, nhưng dù sao thì chúng tôi cũng là bạn cũ mà." Chu Tử Dương nhún vai, sau đó vòng tay qua eo Lý Tiểu Binh. "Có thể mang người yêu của mình đến bữa tiệc này, vậy thì em có thể đi cùng anh." Đây là một lời khẳng định, không thể từ chối được.

Lý Tiểu Binh mỉm cười gật đầu.

“Cậu và Khải cũng cùng đi đi.” Chu Tử Dương nhìn Kỳ Duyên, “Như vậy tiện hơn.”

Kỳ Duyên gật đầu.

Ngụy Đình Khải nhanh chóng bưng bốn bát mì ra, bốn người cùng nhau ăn nhẹ lúc nửa đêm, trò chuyện một lúc mới về phòng đi ngủ.

"Chu tiên sinh, em vẫn luôn có một thắc mắc." Sau khi tắm xong, Lý Tiểu Binh ngồi xuống cạnh Chu Tử Dương hỏi.

"Hả?" Chu Tử Dương nhìn Lý Tiểu Binh, đưa tay lau tóc ướt cho cậu.

"Kỳ Duyên vì sao lại đến làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© của anh? Anh ta thiếu tiền sao?"

Chu Tử Dương gần như hộc máu vì cú đánh thẳng này của Lý Tiểu Binh, hắn thể hiện ra vẻ mặt xấu xa nhìn Lý Tiểu Binh, nhưng trên mặt chỉ nhìn thấy chữ "tò mò", cũng không có chút bất mãn nào.

"Ừm... nói chính xác thì anh chưa bao giờ ngủ với cậu ta. Thường thì sẽ là anh chàng Kai đó, và đôi khi Kỳ Duyên cũng sẽ đi cùng với những ông chủ lớn của những công ty khách hàng. Nhưng khi cậu ấy nói với anh rằng cậu ấy sẽ hẹn hò với Khải thì anh cũng không để cho cậu ấy phải làm những chuyện như vậy nữa, cậu ấy là ..... tự nguyện, Kỳ Duyên là một đặc vụ ngầm."

"Đặc vụ ngầm?"

"Ừm, thay anh bắt đuôi những con cáo già đó. Kỳ Duyên là trợ thủ đắc lực mà anh đã bồi dưỡng." Chu Tử Dương ngừng nói, sau đó đổi chủ đề, "Tiểu Binh, nếu em nghiêm túc hỏi thăm chuyện của cậu ấy như vậy thì anh sẽ ghen đấy. ."

Lý Tiểu Binh mím môi, thản nhiên nói: “Anh cái gì cũng không nói thì em mới là người ghen đó.”

Chu Tử Dương nghe vậy, miệng mỉm cười gần như chạm đến dái tai, trong nháy mắt liền biến thành sói đói lao tới, quấn lấy Lý Tiểu Binh.

Dù có rất nhiều chuyện đã xảy ra, ngày hôm sau Chu Tử Dương vẫn đi làm như thường lệ, nhưng Lý Tiểu Binh lại không đến lớp.

Kỳ Duyên thật thông minh. Chọn quần áo đều chọn kiểu phù hợp với sở thích của Chu Tử Dương và có phong cách giống với bộ đồ của Chu Tử Dương.