Chương 3: Tự làm

Chu Tử Dương nhìn cậu bé ngốc nghếch đang nói chuyện điện thoại, nhẹ nhàng mỉm cười, hiển nhiên đối phương nhìn thấy nụ cười của hắn thì rất sửng sốt, sau đó mặt đỏ bừng, ngơ ngác, bộ dáng này khiến Chu Tử Dương bật cười thành tiếng.

Chu Tử Dương lên xe. Giữa tài xế và hắn có một tấm ván cách âm để hắn có thể tận hưởng sự kí©h thí©ɧ thị giác và thính giác mà Lý Tiểu Binh mang đến cho hắn.

"Tiểu Binh, cậu có nghe thấy giọng tôi không?"

"Ờ, vâng, vâng!" Wow~ Tại sao thứ này lại kỳ diệu đến vậy? có thể nói chuyện với Chu tiên sinh! “Vẻ mặt ngây thơ của Lý Tiểu Binh khiến Chu Tử Dương trong lòng cảm thấy ấm áp. Đột nhiên, hắn lại không còn hứng thứ muốn xem đứa trẻ này thủ da^ʍ nữa, chỉ muốn nói chuyện với nó hay gì đó… Đợi đã, sao hắn lại có ý tưởng như vậy? Có lẽ sự ngây thơ đó đã ảnh hưởng đến hắn sao?

"Được rồi, chúng ta bắt đầu thủ da^ʍ nhé."

"Nhưng Chu tiên sinh, đây là lần đầu tiên tôi làm loại chuyện này, có lẽ sẽ..."

"Không thành vấn đề, tôi có thể dạy cậu."

"Ừm..." Lý Tiểu Binh gật đầu, mặc dù không biết tại sao, nhưng thủ da^ʍ thật sự khiến cậu cảm thấy khá xấu hổ, luôn cảm thấy mình không nên làm loại chuyện này.

Chu Tử Dương nhìn thiếu niên trước mặt có lẽ chỉ mười bốn mười lăm tuổi, rụt rè sờ vào dươиɠ ѵậŧ của mình, du͙© vọиɠ trong lòng hắn lập tức bùng lên vì không biết phải làm sao, loại phản ứng giống như động vật này lại khiến Chu Tử Dương có chút bối rối, chút phấn khích mà không có cảm giác tội lỗi nào. "Căn cứ bí mật" của hắn chứa hai mươi nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© được lựa chọn cẩn thận, những nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© này sẽ không giảm mà sẽ tăng lên, tương lai cũng sẽ như vậy...

Lý Tiểu Binh cũng là nam nhân, có lẽ nam nhân đối với vấn đề này cũng có chút hiểu biết, rất nhanh, dươиɠ ѵậŧ của Ly Tiểu Binh đã dựng đứng lên, nhưng kích thước lại nhỏ hơn Chu Tử Dương rất nhiều, dựa vào lòng tự tôn của đàn ông, Lý Tiểu Binh cũng có chút tổn thương nhưng cảm giác này nhanh chóng biến mất, bị cuốn trôi bởi ham muốn.

"Cơ thể tôi trở nên nóng quá... Chu tiên sinh..." Lý Tiểu Băng có chút nghi hoặc nhìn Chu Tử Dương trên máy tính bảng, vẻ mặt nghiêm túc khiến hắn cảm thấy người đàn ông này thực sự rất đẹp trai.

"Ách... Haa... Hmm..." Lý Tiểu Binh nheo mắt nhìn Chu Tử Dương, trong đầu hiện lên cảnh tượng Chu Tử Dương thao mình vừa rồi.

"Chu tiên sinh... nóng như thế này... tôi chịu không nổi nữa..."

"Thoải mái không?" Chu Tử Dương nuốt khan, đặt điện thoại lên giá đỡ điện thoại, dùng tay còn lại cởi khóa quần, dươиɠ ѵậŧ vừa xuất tinh lại cương cứng, hắn lại nhìn vào Lý Tiểu Binh đang thủ da^ʍ.

"Cảm giác thật thoải mái... Chu tiên sinh... Tôi muốn anh...thao tôi...ha ..aa..." Vừa nói, Lý Tiểu Binh dang hai chân ra, một tay ôm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, rồi dùng một tay khác ấn vào lỗ sau của chính mình, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong là do chuyển động của Lý Tiểu Binh từ từ rỉ ra ngoài, cảnh tượng khiêu da^ʍ như vậy khiến Chu Tử Dương miệng khô khốc, hắn ước gì mình có thể ấn vật nhỏ này xuống dưới người mình mà thao.

Hành động tiếp theo của Lý Tiểu Binh thực sự khiến Chu Tử Dương ngạc nhiên, không ngờ Lý Tiểu Binh lại đưa ngón tay vào hậu môn của mình và bắt đầu chơi đùa!

"Mẹ kiếp!" Chu Tử Dương chửi rủa, cảnh tượng này thật khiến hắn thích thú, nhìn ra ngoài thấy mình sắp đến công ty rồi, động tác của Chu Tử Dương nhanh chóng nhìn bộ dáng gợi cảm cùng giọng nói dâʍ đãиɠ của Lý Tiểu Binh, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cơ thể xuất vào trong lòng bàn tay.

"Tôi xuất tinh──Tôi đxuất tinh──! Chu tiên sinh, Chu tiên sinh..." Lý Tiểu Binh hét lên, lúc này bụng cậu đã tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Đúng lúc này, xe đang từ từ chạy vào tầng hầm, Chu Tử Dương ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài rồi dùng khăn giấy bên cạnh lau tϊиɧ ɖϊ©h͙, mặc quần vào, xe vừa dừng lại.

Chu Tử Dương nhìn ra ngoài, đột nhiên nảy ra một ý tưởng tồi.

Hắn quay điện thoại ra bên ngoài rồi nói: “Không biết người đi ngang qua nhìn thấy Tiểu Binh như thế này sẽ thế nào? Tiểu Binh, cậu hãy ngoan ngoãn nằm trên giường đi. Nếu cậu không ngoan ngoãn nằm trên giường đợi, khi về đến nhà sẽ đánh vào mông cậu " Nói xong, Chu Tử Dương mở cửa đi ra ngoài.

Lý Tiểu Binh ngơ ngác nhìn máy tính bảng, mặt đỏ như quả táo.

Nhỡ có người đi ngang qua thì sao! ?

Chu Tử Dương mỉm cười, lấy điện thoại di động dự phòng ra, gọi cho một người của mình, bảo anh ta dẫn một nhóm người ra ngoài xe trò chuyện, rồi nhìn vào cửa sổ xe...

Lý Tiểu Binh không biết rằng từ cửa sổ xe có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng từ bên ngoài lại không thể nhìn thấy bên trong...

Lý Tiểu Binh ngồi trên giường không biết phải làm sao, có nên rời khỏi giường không? Nhưng Chu tiên sinh nhất định sẽ phát hiện ra! Có vẻ như anh ấy rất mạnh mẽ...

Ngay lúc Lý Tiểu Băng đang do dự, một nhóm người đi tới cửa sổ xe, khiến toàn thân Lý Tiểu Binh trở nên căng thẳng.

Đi nhanh...đi nhanh! Đừng nhìn về hướng này!

Nhưng mà ông trời giống như đang nhắm vào cậu, nhóm người này còn ngồi trên mui xe đối diện trò chuyện, thỉnh thoảng lại nhìn về phía cửa sổ xe!

Bởi vì Lý Tiểu Binh khẩn trương như vậy, hoàn toàn quên mất tự hỏi tại sao đám người lại không có chút kinh ngạc, trong cửa sổ xe có một thiếu niên khỏa thân đang nghe điện thoại ?

Lý Tiểu Binh không ngừng căng thẳng, cậu không biết đã qua bao lâu, chỉ biết thời gian chờ bọn họ rời đi đã dài gần một thế kỷ!

Ngay khi Lý Tiểu Binh sắp khóc đến nơi thì một người trong số họ nghe điện thoại, nói gì đó rồi cả nhóm rời đi.

Nhìn thấy bọn họ rời đi, Lý Tiểu Binh toàn thân ngã xuống, ngay khi đám người vừa rời đi, hai chân của Chu Tử Dương đi tới.