Chương 2: Kɧoáı ©ảʍ lạ thường

"Tiểu Binh... ngoan, thả lỏng, như vậy sẽ thoải mái hơn." Chu Tử Dương không có ý định vuốt ve vật nhỏ trước mặt bởi vì hôm nay hắn đã quá mệt mỏi, nhưng nếu không để ý tới hắn sẽ cảm thấy khó chịu, ảnh hưởng đến ham muốn trong cơ thể mình.

"Không được aaa..." Tuy nói như vậy nhưng Lý Tiểu Binh vẫn thả lỏng cơ thể theo lời Chu Tử Dương.

"Em thật ngoan... Không sao đâu, tại sao không? Em phải tin anh." Chu Tử Dương dỗ dành, điều chỉnh hơi thở, đây có lẽ là cảm giác bị du͙© vọиɠ thiêu đốt phải không? Nhưng hắn vẫn có thể chịu đựng được, hắn đã một tuần không chơi với đàn ông, sau này nhất định sẽ thao tiểu tử này thật tốt.

Chu Tử Dương dùng hai ngón tay khám phá vào lỗ bí mật của Lý Tiểu Binh, cố gắng phóng to cái lỗ bí mật đó càng nhiều càng tốt để vật to lớn của hắn điên cuồng ở bên trong.

"A... thật kỳ lạ... Tôi trở nên kỳ lạ quá... Chu tiên sinh, anh có thể đừng như vậy nữa được không? Thật khó chịu..."

"Nhóc ngoan, ta sẽ sớm làm cho em thoải mái." Chu Tử Dương mỉm cười, gia tăng lực lượng trong tay.

"A! A!" Lý Tiểu Binh lần đầu tiên nếm thử trái cấm, nhịn không được Chu Tử Dương trêu chọc mình như vậy, liên tục hét lớn, không biết phải phản ứng như thế nào trước loại cảm giác kỳ quái này.

“Cậu bé ngoan…” Chu Tử Dương rút tay ra

Hắn chỉ tay cởϊ qυầи vest, ôm du͙© vọиɠ to lớn của mình ra, khinh thường nhìn thiếu niên đang đùa giỡn với ngón tay của mình, nhếch khóe miệng, dùng một tay nhấc chân của thiếu niên lên, tựa vào người hắn. Trên vai hắn ôm một khát khao to lớn lao vào cái hố bí mật.

"A──!" Lần đầu tiên luôn đặc biệt đau đớn, lưng của nam nhân không phải là nơi che đậy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nam giới, cơn đau này khiến cho củ ngọc đang giơ lên

một nửa của Lý Tiểu Binh mềm nhũn ra.

"Tsk, tsk, tsk...như vậy không được đâu."

"Được rồi, đau quá... Không.. đừng , ra ngoài... Đau quá, Chu tiên sinh." Lý Tiểu Binh trong mắt tràn đầy nước mắt, bởi vì vừa rồi khóc nên hai mắt khá đỏ và sưng tấy, giống như chúng sưng tấy đỏ lên vì ham muốn.

"Thật kinh khủng... cảm thấy thật dễ chịu." Chu Tử Dương giễu cợt nói, hai tay nâng đùi Lý Hiểu Băng lên, quỳ xuống giường, chậm rãi đẩy vào.

"Đau... đau quá... Chu tiên sinh, Chu tiên sinh..."

"Cậu bé ngoan, cố gắng thư giãn nhé."

Lý Tiểu Binh nghiến răng nghiến lợi, không còn cách nào khác ngoài nghe lời Chu Tử Dương, cố gắng thư giãn vì bản thân chính mình, loại công việc chân tay này còn mệt mỏi hơn cả việc bị các cậu trong làng đánh đập... Nhưng tại sao? , cơ thể anh bắt đầu nóng lên, lòng bàn chân như có hàng triệu con vật gì đó đang chạy nhốn nháo như một con kiến, bụng bắt đầu nóng lên, đặc biệt là nơi mà dươиɠ ѵậŧ của Chu Tử Dương đưa vào... chính là nơi đó nóng và ngứa quá.

Cảm nhận được tâm tình của vật nhỏ dưới thân đang thay đổi, Chu Tử Dương nhếch lên khóe miệng, liếc nhìn đồng hồ trên bàn, tặc lưỡi.

"Tiểu tử, ngươi thật may mắn, ta không có nhiều thời gian, nếu không ta sẽ thao ngươi cho đến khi cậu xuất tinh được!" Nói xong, Chu Tử Dương ấn vào Lý Tiểu Binh, hung hăng di chuyển thắt lưng, giống như muốn để thâm nhập vào Lý Tiểu Binh như mọi lúc. .

"Ahhh──! Chu tiên sinh, nhanh một chút... cái đó... cái gì thế này ..làm tôi ...aaa.....thoải mái quá, ừ... ha..." Lý Tiểu Binh không biết cảm giác này rốt cuộc là thế nào, anh ấy chỉ cảm thấy rất dễ chịu, thoải mái, anh chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như vậy, anh hét lên: "Nhanh lên, anh Chu hãy cố gắng hơn nữa". Lý Tiểu Binh hoàn toàn không hề biết rằng hành động này được gọi là làʍ t̠ìиɦ, anh cũng không biết bây giờ mình đã đang đi vào con đường nghiện tìиɧ ɖu͙© , càng không hề biết bản thân chính là đang bán da^ʍ trái pháp luật, anh bây giờ chỉ biết hưởng thụ cảm giác kí©h thí©ɧ này.

"Ta sẽ thao cậu đến chết, tiểu tử này... không thể nhìn ra là cậu lại dâʍ đãиɠ như vậy. Vẻ mặt sợ hãi vừa rồi đi đâu rồi? Sau khi bị ta thao, nhanh vậy đã lộ nguyên hình rồi?" Chu Tử Dương vô cùng hưng phấn khi Lý Tiểu Binh hét lên như vậy, lỗ sau của tiểu tử chật đến mức khiến hắn sắp xuất tinh! Liếc nhìn đồng hồ trên bàn, Chu Tử Dương trong lòng hét lên, thời gian này không đủ để hắn làm tiểu tử này!

"Chu tiên sinh, nhanh lên... ừ cái đó... cái đó...làm tôi ...aaa.....đúng vậy nhanh làm tôi đi... thoải mái quá... chết tiệt ? Uh-huh--vâng, nhanh lên và chết tiệt... Thoải mái quá..."

"Đáng chết..." Chu Tử Dương chửi một chuỗi gì khiến Lý Tiểu Binh hoàn toàn không hiểu, rồi đột nhiên tăng tốc.

Lý Tiểu Binh cũng nhịn không được nữa, lần đầu tiên anh nếm mùi tìиɧ ɖu͙©, nhanh chóng xuất tinh, vì tư thế của mình nên toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều phóng ra trên mặt.

Chu Tử Dương nhìn Lý Tiểu Binh trên mặt đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, khiến côn ŧᏂịŧ của hắn không nhịn được mà lại lớn lên, khiến Lý Tiểu Binh lại hét lên, Chu Tử Dương đứng dậy và xuất ra toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà hắn đã tích trữ suốt một tuần. .

"Haha..." Chu Tử Dương rút dươиɠ ѵậŧ ra, dùng chăn lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên đó, mặc quần vào rồi xuống giường, nói với Lý Tiểu Binh vẫn đang mơ màng vì mãn nguyện: "Nhìn xem khuôn mặt dâʍ đãиɠ của cậu kìa, ta cũng muốn làm lại. Mẹ kiếp, nhưng ta còn phải đi họp, cậu có thể dùng súng đi được không?"

Lý Tiểu Binh nghi hoặc nói: "Bắn... súng lục?"

Chu Tử Dương mỉm cười, quả nhiên người nhà quê tương đối đơn giản?

"Chính là tự mình làm với tiểu dươиɠ ѵậŧ của cậu đó ." Nói xong, Chu Tử Dương từ trong ngăn kéo lấy máy tính bảng ra, đặt trước mặt Lý Tiểu Binh, mở màn hình video, kết nối với điện thoại di động.

"Này! Tại sao Chu tiên sinh lại xuất hiện trong cái này?" Lý Tiểu Binh kinh ngạc nhìn hắn, Chu Tử Dương lại bị hắn vẻ mặt ngây thơ thích thú.

"Chờ một chút, nghe ta chỉ dẫn. Khi ta bảo cậu thủ da^ʍ, cậu nên chơi đùa với chỗ đi tiểu. Cậu hiểu không? Điều này sẽ khiến cậu cảm thấy thoải mái." Nói xong, Chu Tử Dương vội vàng rời khỏi phòng. .

Lý Tiểu Binh nhìn vẻ mặt nghiêm túc trên máy tính bảng của Chu Tử Dương, sửng sốt.