Chương 26: Chúng ta về nhà

Chu Tử Dương vừa đưa Lý Tiểu Binh đi ra khỏi rừng, liền biết chiếc xe mình lái đã quá bắt mắt, nên một nhóm dân làng tụ tập quanh xe của anh để xem xe.

"Bộ dạng anh bây giờ có chút đáng sợ phải không?" Chu Tử Dương cúi đầu hỏi Lý Tiểu Binh.

“Có một chút.” Lý Tiểu Binh đưa tay sờ sờ cằm Chu Tử Dương, đôi mắt đỏ ngầu càng đáng sợ hơn.

"Chúng ta về nhà."

"Không được." Lý Tiểu BInh chỉ với một câu nói đã đem Chu Tử Dương xuống địa ngục.

"Tại sao?" Chu Tử Dương như sắp bật khóc! Lý Tiểu Binh không biết đêm qua hắn đã căng thẳng đến mức nào đâu! Đang làm việc được một nữa, Kỳ Duyên báo tin Lý Tiểu Binh mất tích, hắn lập tức lao ra khỏi công ty, dùng mọi manh mối mọi quan hệ bắt được người , ép người ta hỏi tung tích. Hăn không ngủ, không ăn gì cũng không uống trà, cả người điều không một chút nghỉ ngơi, hắn thật đáng thương phải không?

Lý Tiểu Binh nhìn vẻ mặt buồn bã của Chu Tử Dương, đột nhiên mỉm cười, dùng hai tay ôm lấy mặt hắn, kéo hắn xuống.

"Chuyến đi này anh vất vả rồi, có đói không? Chắc là mệt rồi phải không? Đi nghỉ ngơi trước đi."

Chu Tử Dương nghe xong liền nhẹ nhàng cười, gật đầu, chỉ vào chiếc xe quý giá của mình: "Cứu xe của anh trước đã!"

Nhóm người bị đuổi đi, Lý Tiểu Binh bảo Chu Tử Dương đỗ xe trong sân của bà, sau đó đưa Chu Tử Dương đến ngôi nhà đã lâu không vào.

Cậu lấy chìa khóa dự phòng từ dưới lọ hoa và mở cánh cửa bị khóa ra.

"Đây là nhà của em à?"

"Ừm, nhưng em bình thường không ở trong đó, em ở nhà kho bên cạnh." Lý Tiểu Binh nói với giọng điệu bình thường, ngược lại Chu Tử Dương lại cảm thấy rất khó chịu, hắn nhìn sang phòng bên cạnh, quả là một căn phòng sắt, đúng chính là một nhà kho? Sống trong đó mùa hè sẽ nóng bức lắm! Và ở nơi đó chắc hẳn có rất nhiều muỗi, gián, v.v.... Nghĩ đến đó, hắn lại cảm thấy đau lòng nên trong đầu liền lập ra một kế hoạch.

“Nhưng nếu khi cậu có tâm tình tốt hơn, cậu ấy sẽ cho em về phòng ngủ.” Đi vào trong nhà không cần cởi giày, sau khi vào nhà là một màu tối om, Lý Tiểu Binh thầm nghĩ điện và nước nhất định là đã bị cắt rồi ? NHưng khi cậu vừa bật đèn lên thì quả nhiên đã sáng lên và không dừng lại một cách bất ngờ.

Chu Tử Dương nhìn thấy một cái bàn đơn giản cùng một cái ghế dài, sau đó đi vào phòng bếp bên trái là một căn phòng, đối diện còn có một căn phòng khác.

Đi thẳng về phía trước và nó sẽ dẫn về phía sau.

"Anh tắm trước đi, em nấu cơm cho anh." Lý Tiểu Binh mở cửa phía sau, Chu Tử Dương đi theo Lý Tiểu Binh ra ngoài, bên trái cửa ra vào là phòng tắm, bên cạnh là một phòng tắm lớn ở phía sân sau.

“Em sẽ tìm quần áo ở chỗ bà ngoại, lát nữa sẽ mang đến cho anh.” Lý Tiểu Binh tiến đến mở nước rồi nói với Chu Tử Dương, sau khi xác định có nước cậu liền đi lấy quần áo , đi được mấy bước thì phát hiện Chu Tử Dương còn chưa có ý định bắt đầu tắm rửa, nghi hoặc nhìn đối phương, Chu Tử Dương thấy vậy liền bật cười.

"Em bộ dạng thế này sẽ rất khó chịu, lại đây cùng nhau tắm rửa ." Nhìn Lý Tiểu Binh mặc áo vest của Chu Tử Dương, bởi vì cậu có dáng người khá thấp nên khoác áo vest lên người giống như mặc quần áo người cho một con chó con vậy, có chút buồn cười. , dễ thương và ngốc nghếch.

Lý Tiểu Binh nghe xong cũng nghĩ như vậy, cậu thực sự đã thấy khó chịu vì cơ thể dính chặt.

"Hai người cùng nhau tắm rửa có thể tiết kiệm nước. Chúng ta nên đóng góp nhiều hơn cho Trái đất này." Chu Tử Dương chớp chớp một mắt nói, nhưng Lý Tiểu Binh luôn cảm thấy Chu Tử Dương ý đồ không hề đơn giản ở đây...

Suy nghĩ hồi lâu, cậu mới hiểu được ý của Chu Tử Dương, mặt đỏ bừng đồng ý.