Chương 14: Ông chủ Chu đừng mà

Chu Tử Dương dẫn Lý Tiểu Binh đi dạo một lúc rồi mới quay lại công ty, công việc cũng không còn nhiều, hắn nhìn thời gian, một giờ rưỡi... à, công việc trước hai giờ chắc chắn có thể hoàn thành, sau đó hắn có thể hoàn toàn tận hưởng khoảng thời gian đầy vui vẻ này rồi!

Chu Tử Dương nhìn Lý Tiểu Binh đang cuộn tròn trên ghế sô pha chơi game trên điện thoại di động, mỉm cười.

Lý Tiểu Binh hoàn toàn không biết đến ánh mắt nheo nheo cùng tiếng cười của Chu Tử Dương, cậu toàn tâm toàn ý với những trò chơi thú vị trên điện thoại di động, kể từ khi sinh ra cậu chưa từng tiếp xúc với những thứ thần kỳ này.

Chu Tử Dương bắt đầu làm việc nghiêm túc, thành thật mà nói, hắn là một người đàn ông có mục tiêu và sẽ làm tốt những gì mình đặt ra. Gạt tính cách ăn chơi và dâʍ đãиɠ sang một bên, hắn thực sự là một người đàn ông rất tốt. Thời gian trôi qua rất anh, hắn nhất điện thoại họi điện cho cô em họ đó, Trương Hiểu Đình, nói với cô điều gì đó, ngay sau đó Trương Hiểu Đình mang theo một chiếc túi giấy đi vào.

"Đặt đó đi." Chu Tử Dương duỗi người, chỉ vào tập tài liệu trên bàn làm việc, "Mọi chuyện đã xong, đừng để bất cứ ai tùy tiện đi vào."

Thật vất vả khi có một người anh họ sừng sỏ. Trương Hiểu Đình thở dài, cầm tập tài liệu lên: "Anh thật sự có rất nhiều thủ đoạn, không cần trả lại chiếc váy đó cho em, chỉ cần mua cho em một chiếc điện thoại di động mới và quần áo mới là được."

"Đợi đã, sao lại có điện thoại mới──"

"Phí bịt miệng." Nói xong, Trương Hiểu Đình lắc đầu, khí chất xinh đẹp rời đi.

Có anh họ hút máu thật là đau đớn...

"Chu tiên sinh, đây là cái gì?" Lý Tiểu Binh đặt điện thoại xuống, nhìn đồ vật bên trong túi giấy . "Quần áo?"

Chu Tử Dương, vốn là mặt đang tối sầm, nghe được câu hỏi của Lý Tiểu Binh, sắc mặt thay đổi giống như thay đổi khuôn mặt trong vở kịch Tứ Xuyên, nghiêng người nheo mắt nhìn.

"Nào, Tiểu Binh, mặc cái này vào đi!" Đây là thay quần áo của Trương Hiểu Đình! Mất máu, mất máu nhưng phong cách của Trương Hiểu Đình thực sự rất xinh đẹp.

Vì Lý Tiểu Băng mất máu, Chu Tử Dương cũng bằng lòng làm như vậy sao!

"Đây là...Quần áo của Trương tỷ tỷ? Nhưng có điều nó có chút nhỏ ..." Sau khi lấy quần áo ra, Lý Tiểu Binh khó hiểu nhìn Chu Tử Dương, lúc này cậu mới nhận ra Chu Tử Dương đang dùng ánh mắt khá quen thuộc nhìn chằm chằm vào mình.

Du͙© vọиɠ.

Nhìn cái này đã làm bật lên một công tắc nào đó ở Lý Tiểu Binh, anh không chút do dự cởi bỏ toàn bộ quần áo trên cơ thể, chỉ để lại một chiếc qυầи ɭóŧ.

Chu Tử Dương bắt chéo chân, nói với Lý Tiểu Băng đang định lấy quần áo trong túi ra: "Em cũng phải thay qυầи ɭóŧ đi."

“Hả?” Lý Tiểu Binh chớp chớp mắt, thấy Chu Tử Dương lấy từ trong túi ra một chiếc qυầи ɭóŧ màu đen viền đỏ gợi cảm.

“Đó quả thực không hợp chút nào, phải không?”

Lý Tiểu Binh chớp mắt, hơi đỏ mặt, mặc qυầи ɭóŧ theo chỉ dẫn của Chu Tử Dương, chẳng bao lâu sau, một thanh niên mặc đồ nữ xuất hiện trước mặt Chu Tử Dương, bộ trang phục thư ký này không ngờ lại hợp với Lý Tiểu Binh đến như vậy mặc cho cậu là một nam nhân. Khác với phụ nữ, không có sự phòng thủ không cần thiết khi mặc chiếc váy này, đôi chân xinh đẹp của Lý Tiểu Binh lại càng gợi cảm hơn, không biết có phải là cố ý hay không mà chiếc váy này khá ngắn, chỉ cần cúi xuống toàn bộ đôi chân gợi cảm sẽ lộ ra, nội y cũng sẽ lộ ra, cuối cùng Lý Tiểu Binh lại còn đi một đôi giày cao gót màu đen, đây là lần đầu tiên Lý Hiểu Băng đi nên có chút không thoải mái.

"Từ nay về sau, tôi không phải Chu tiên sinh cũng không phải thầy giáo Chu, tôi là ông chủ Chu của em."

"Ông chủ Chu..." Lý Tiểu Binh nhớ lại lần đầu tiên anh và Chu Tử Dương chơi trò chơi đóng vai, Chu Tử Dương nói rằng sau này sẽ có lúc họ sẽ đóng vai ông chủ và thư ký ... Hóa ra là sự thật .

Chu Tử Dương ngồi tựa lưng vào ghế xoay và nhàn nhã nói với Lý Tiểu Binh: "Thư ký Lý, tôi khát."

"A, để em rót trà cho anh." Lý Tiểu Binh loạng choạng bước tới bàn, cúi người xuống──

Chu Tử Dương mở to mắt khi nhìn thấy cặp mông của Lý Tiểu Binh khi mặc đồ lót của phụ nữ, thứ phồng lên giữa hai chân đặc biệt gợi cảm.

Rất tiếc, cảm giác chết tiệt muốn thao chết cậu ta lại nỗi lên rồi.