Chương 13: Em họ hắn

Sau khi bước vào văn phòng của Chu Tử Dương, Lý Tiểu Binh lại thở dài một hơi, cậu không chịu được ánh mắt tò mò của mọi người, vừa mới thả lỏng thì có tiếng gõ cửa.





"Chu tổng, đây là những việc của ngày hôm nay... đúng là thực sự làm người ta ngạc nhiên, không ngờ anh lại xử lý hết được những việc khẩn cấp này trong ngày hôm nay." Một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện trước mặt hai người, tay cầm một tập hồ sơ. Lý Tiểu Binh lớn như vậy lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp như vậy, hai mắt đều mở to ngắm nhìn người phụ nữ mà quên cả việc chớp mắt.





Chu Tử Dương nhìn thấy bộ dạng của Lý Tiểu Binh như vậy có chút không vui, trừng mắt nhìn thư ký Trương Hiểu Đình, ra hiệu cho cô đừng tới quấy rối bọn họ.





Trương Hiểu Đình cũng nhắm mắt làm ngơ trước ánh mắt của Chu Tử Dương, cô nhìn lại Lý Tiểu Binh đang ngồi trên ghế sô pha, đang nhìn cô không chớp mắt.





"Hóa ra là như vậy... Anh họ, mặc dù em không phản đối việc anh đưa người yêu đến công ty, nhưng em vẫn yêu cầu anh cần hoàn thành công việc nên làm trước khi làm những việc khác." Nói xong, Trương Hiểu Đình đặt một chồng tài liệu hồ sơ trên bàn, thái độ lạnh lùng khiến Lý Tiểu Binh rất kính trọng.





Hóa ra cô ấy là em họ của ông chủ Chu! Lý Tiểu Binh mê mẩn nhìn cô, khó trách cô lại xinh đẹp như vậy!





"À, nhân tiện, gần đây có tiệc tối, anh cũng có thể mang chàng trai này đến bữa tiệc, em sẽ không phản đối."





"...Anh cũng không cần phải hỏi ý kiến

của em đúng không?" Chu Tử Dương nheo mắt nói, cô gái này dựa vào dì làm chỗ dựa, lại đối xử với hắn như vậy! Khiến hắn thật xấu hổ trước mặt Lý Tiểu Binh!





"Vâng, vâng, ông chủ Chu." Trương Hiểu Đình nhún vai, mỉm cười vẫy tay với Lý Tiểu Binh rồi rời khỏi văn phòng.





"Thì ra cô ấy là em họ của Chu tiên sinh! Tuy là anh em họ nhưng lại cảm thấy rất giống nhau!"





"Hả? Tôi và tiểu nha đầu đó? Tiểu Binh, hình như đã lâu rồi tôi không "tưới nước" cho em thì phải, khiến em có một số hiểu lầm không nên có, không sao đâu, sau khi tôi xử lý xong những chuyện này , Tôi sẽ "tưới nước, tưới nước" cho em đàng hoàng! Chu Tử Dương nghiến răng nghiến lợi nói, nói xong ngồi lên ghế, bật chế độ làm việc, tận tâm làm việc một cách nghiêm túc.





Lý Tiểu Binh dịu dàng nhìn Chu Tử Dương làm việc, cậu thích nhất vẻ mặt nghiêm túc của Chu Tử Dương, nhưng cậu cũng thích bộ dáng trẻ con vừa rồi của hắn.





Cậu càng ngày càng mong chờ Chu Tử Dương “tưới nước cẩn thận” cho mình, người ta thường nói, đắng trước ngọt sau, nước vất vả uống xong sẽ càng ngọt ngào hơn.





Khi đồng hồ điểm 12 giờ trưa, Lý Tiểu Binh nhìn đồng hồ rồi nhìn Chu Tử Dương, tuy công việc rất quan trọng nhưng anh cũng phải chăm sóc sức khỏe của mình chứ.





"Chu tiên sinh."





"Hả?" Chu Tử Dương lơ đãng đáp lại, nhưng không ngẩng đầu lên.





"Đã trưa rồi, tuy công việc quan trọng nhưng anh cũng phải chú ý đến sức khỏe của mình." Lý Tiểu Binh đứng dậy khỏi ghế sô pha, đi về phía Chu Tử Dương. Chu Tử Dương nhìn thời gian hiển thị trên điện thoại thì thấy đã là 12 giờ.





Nhìn thấy Lý Tiểu Binh đang đến gần mình, Chu Tử Dương đành đặt bút xuống, đưa tay ôm lấy eo Lý Tiểu Binh, Chu Tử Dương cũng phát ra âm thanh thoải mái.





"Đi thôi, dẫn em đi ăn đồ ăn ngon!"





Chu Tử Dương không có ý định đi ăn ở nhà hàng của công ty, hắn chán đồ ăn ở đó rồi, muốn ăn ngon nên đương nhiên phải ăn ở bên ngoài!





Hắn đưa Lý Tiểu Binh đến một quán thịt nướng ăn trưa, tuy trời nắng nóng nhưng trong nhà hàng có máy lạnh nên cũng không tồi, hơn nữa Lý Tiểu Binh cũng không kén chọn, dù sao ở nông thôn cậu chỉ cần có đồ ăn trong nhà là được.





Chu Tử Dương đặt phòng riêng, trong phòng riêng chỉ có anh và Lý Tiểu Binh, tuy nhiên Chu Tử Dương không hề có ý định “tưới” Lý Tiểu Binh ở đây, mà là muốn tiết kiệm sức lực cho những kế hoạch sau này.





Lý Tiểu Binh hai mắt sáng lên khi nhìn thấy nhiều thịt đến mức có lẽ cả đời cũng không thể ăn hết được, cậu chưa từng ăn thịt nướng nên Chu Tử Dương phục vụ cậu rất chu đáo, cậu cũng phục vụ lại đối phương, hai người có thể ăn bữa này vui vẻ.

***