Chương 23: Vô đề

Buổi chiều

Lâm Thiên cưỡi chiến mã chậm rãi khảo sát các vùng đất quanh thôn.

Hoa Mộc Lan cùng mấy người của đội hộ vệ cũng giục ngựa đi sát phía sau.

Kể từ khi gia nhập vào thôn lại chuyên chức hộ vệ, Hoa Mộc Lan đám người ngoại trừ khi Lâm Thiên ở trong phòng thôn trưởng cùng với đi Nam Dương huyện thành ra, lúc nào cũng kè kè đi theo phía sau hắn.

Bên cạnh thôn trang, ruộng đồng rộng lớn bên trên cây lương thực đang đến thời kỳ trưởng thành.

Một mảng xanh tốt nhìn không thấy phần cuối hứa hẹn không bao nhiêu lâu nữa sẽ cho một mùa thu hoạch bội thu.

Theo thường lệ, Lâm Thiên cưỡi ngựa đi tới bờ sông.

Lâm gia thôn nhân khẩu bạo tăng, bến thuyền cùng xưởng đóng thuyền kiến trúc cũng xây dựng xong... Để cho Lâm Thiên có đầy đủ cơ sở thúc đẩy việc đổ bộ sang bên kia bờ sông.

Nhóm đầu tiên ngồi thuyền vượt sông chính là những người thợ săn.

Nhiệm vụ của bọn họ là thăm dò khảo sát bên kia bờ.

Thợ săn đi đầu, hai ngày sau đó nhóm người khai hoang cũng đổ bộ theo sau.

Bởi vì tốc độ đóng thuyền không phải rất nhanh, thành ra hiện giờ mới chỉ có 2 con thuyền. Mỗi một lần vận chuyển người qua sông cũng chỉ đưa được 20 người.

Thôn dân đổ bộ sang bờ bên kia sông thì liền bắt tay vào việc.

Lấy chỗ đặt chân đầu tiên làm điểm bắt đầu, phát cỏ phát cây, dùng nông cụ cải tạo đất...

Bởi vì tiết kiệm thời gian, Lâm Thiên liền điều chuyển cả đầu bếp, lương thực cần thiết sang bên kia bờ.

Thôn dân ngày khai hoang, tối ngủ tạm trong những túp lều mới dựng tạm .

Mấy ngày thời gian trôi qua, số thôn dân được đưa sang sông khai hoang càng ngày càng nhiều. Ước chừng có đến 300 người số lượng.

300 người khỏe mạnh vượt sông khai hoang. Con số tuy lớn nhưng cũng không có ảnh hưởng đến các hạng mục sản xuất của Lâm gia thôn, ngoại trừ tốc độ xây dựng.

Đương nhiên đưa người sang sông khai hoang Lâm Thiên cũng đã suy tính kỹ thời gian. Lựa chọn khoảng thời gian khi vừa chào đón nhân khẩu mới. Lúc người mới người cũ tâm trạng đang rạo rực vui sướиɠ...

Sau khi xây dựng xong nhà dân thì cũng chỉ còn xưởng giấy cùng xưởng bút mực. 2 cái công trình này có thể bình thường xây dựng, không cần quá nhiều người tham gia.

Khai hoang diện tích Lâm Thiên cũng không có đưa ra con số cụ thể, không có nói giới hạn.

Có thể khai hoang được bao nhiêu thì khai hoang bấy nhiêu. Càng nhiều càng tốt.

Dù sao lương thực mới là căn cơ của mọi việc. Lâm Thiên làm sao lại không hiểu chuyện này.

Thôn trang có thể ngừng phát triển hay là dậm chân tại chỗ nhưng lương thực không thể ngừng. Một khi thôn dân không đủ ăn, thôn trang liền không còn.

Khai hoang mở ruộng đồng chính là vì có thể thu được càng nhiều hơn lương thực. Ổn định thôn trang căn cơ.

Mà song song với khai hoang, các thợ mỏ cũng đổ bộ sang bờ bên kia sông. Bắt đầu tản ra tìm kiếm quặng mỏ.

Mỗi cái kiến trúc quặng mỏ đều có giới hạn số người khai thác. Trước đây không tìm được mỏ mới, thợ mỏ nhóm đều rảnh rỗi.

Đối với những người có nghề nghiệp trên người, không có công việc đúng với nghề nghiệp thì họ liền chơi.

Bởi vì cái gọi là không thể bắt nông dân đi mỏ quặng, cũng không thể bắt thợ rèn đi trồng lương thực a....

Nhìn xem vắng vẻ bến tàu, Lâm Thiên không cấm mà nghĩ đến có một ngày nó đông vui náo nhiệt...

- Mộc Lan.

- Thôn trưởng.

Nghe Lâm Thiên gọi, vẫn dừng ở phía sau Hoa Mộc Lan giục ngựa đi lên.

- Ngươi nói chúng ta đã nên tạo một đội thuyền thử dò xét đường sông, chuẩn bị cho sau này mở ra đường thủy mậu dịch hay không?

- Thôn trưởng... Theo ta nghĩ còn quá sớm.

Hoa Mộc Lan trầm ngâm phút chốc rồi nói

- Bây giờ chúng ta chưa đủ nguồn lực cùng vật lực để cùng lúc khai thác quá nhiều phương hướng.

- Mỗi nơi chạm vào một chút thì sẽ kéo lại tốc độ phát triển của chúng ta.

- Trường hợp bình thường không có gì xảy ra còn dễ kiểm soát. Khi có chuyện gì phát sinh, nhiều hướng khốn cảnh sẽ khiến cho chúng ta khó bề ứng đối.

Gật gật đầu, Lâm Thiên liếc liếc mắt nhìn xem Hoa Mộc Lan

- Mộc Lan nói đúng một phần a. Chúng ta thực ra còn quá nhỏ yếu. Tham lam bồng bột có thể dẫn đến tai hoạ.

- Đúng rồi, binh lính đang huấn luyện trong thôn ngươi thấy thế nào?

- Do Mã An mấy người huấn luyện?

- Thẳng thắn nói ra a

- Trình độ miễn cưỡng đi qua tân binh giai đoạn. Bất quá nếu thật chém gϊếŧ, ở vũ khí trang bị ngang nhau.... 2 đổi 1 là có hy vọng chống lại được quan binh huyện thành.

- Cách biệt lớn như vậy?

- Chủ yếu là quan binh huyện thành thỉnh thoảng lại đi tiễu phỉ. Đây chính là máu lửa rèn luyện chém gϊếŧ.... Huấn luyện là không thể nào bằng được.

- Các ngươi hộ vệ đội thì sao?

- Liền mạnh hơn quan binh huyện thành một chút.

Những bộ hoàn chỉnh vũ khí trang bị cho nữ binh đầu tiên đã xuất xưởng, tới tay hộ vệ đội đám người.

Cũng không biết người thiết kế ra bản vẽ nghĩ đến phương pháp rèn hay tôi luyện như thế nào, ngoại trừ vũ khí ra thì các bộ phận trang bị khác đều là một màu trắng bạc, cực kỳ bắt mắt.

Phương pháp là như thế nào thì Lâm Thiên cũng không rõ ràng, cũng không có ý định tìm hiểu rõ ràng.

Bộ vũ khí trang bị của nữ binh màu sắc bắt mắt, thiết kế cũng rất hợp mắt. Bất quá khi Lâm Thiên nhìn xem áo giáp bên trong áσ ɭóŧ thì không khỏi nhíu nhíu mày.

Trang bị là đẹp, thế nhưng lớp áσ ɭóŧ thực sự là quá kém.

Lâm gia thôn một nhà nuôi tằm dệt vải còn chưa có thể cung ứng hàng. Bình thường không nói đến thôn dân, ngay cả Lâm Thiên quần áo chất liệu cũng cực kỳ thô ráp kém cỏi.

Vải tốt là có thể mua sắm ở huyện thành, bất quá giá cả vô cùng đắt đỏ. Lâm Thiên không lỡ bỏ ra mấy trăm hay cả ngàn lượng bạc mua sắm vải vóc để may quần áo cho toàn thôn.

Mà thôn dân đều mặc quần áo vải vóc chất lượng kém, hắn tự nhiên cũng không thể một thân xa hoa. Như vậy sẽ sinh ra khoảng cách giữa thôn trưởng cùng thôn dân.

Vải vóc quần áo chuyện này Lâm Thiên tạm thời chưa tìm ra phương pháp tốt để giải quyết.

- Ngày mai mặc đồ bình thường, mang lên nón che mặt cùng ta áp tải đồ đi huyện thành.

- Thôn trưởng....

- Không được lộ mặt gây chuyện có biết sao?

- Cảm ơn thôn trưởng.

- Ta hỏi đâu?

- Người ta biết rồi a thôn trưởng. Bảo đảm sẽ không chọc phiền toái.

Nhiều ngày chung sống Hoa Mộc Lan là đã mò ra tính tình của Lâm Thiên.

Thoải mái dễ ở chung, không cứng ngắc với lễ nghi rườm rà . Nếu như không phải là chuyện quan trọng thì đều có thể làm ra nhượng bộ.

Các nàng chỉ cần đúng lúc manh manh nũng nịu một chút thì sẽ qua loa vượt ải.

Ải ở đây là miệng lưỡi ải. Còn chuyện hắn dặn dò vẫn là phải nghiêm túc làm theo.....

Lâm Thiên sau đó giục ngựa trở về bên trong thôn.

Thời gian này tiến hành khai hoang, Lâm Thiên cũng đã để cho Lâm Sơn vượt sông cùng đội khai hoang.

Thứ nhất là chỉ đạo thôn dân khai hoang.

Thứ hai là thống kê đo đạc diện tích đất đã khai hoang cùng bắt đầu trồng trọt.

Trở về thôn sau Lâm Thiên liền đi đến kho hàng.

Lâm Sơn không ở, hàng hoá ngày mai mang đi hắn phải tự mình xử lý, ghi chép các kiểu.

Lâm gia thôn ngoại trừ nhà dân, kho hàng chính là nhiều nhất.

Bởi vì không cần phải bản vẽ kiến trúc, cho lên Lâm Thiên liền ở một chỗ độc lập xây dựng hàng loạt kho hàng lớn. Số lượng ước chừng 30 cái nhà kho.

Trong số này có đến 15 cái nhà kho là dành riêng để chứa lương thực. Trong đó hơn một nửa hiện tại đã đầy kho.

11 kho thì để chứa các loại tài nguyên như gỗ cùng quặng sắt, đá...

2 kho là để chứa vũ khí trang bị.

1 kho cuối cùng là chứa các loại tài nguyên hỗn hợp khác.

Mỗi kho hàng bên ngoài cửa đều có biển gỗ ghi loại vật tư chứa đựng bên trong.

Mở cửa một kho vũ khí trang bị rồi đi vào.

Nhà kho rất rộng.

Mấy nhà tiệm rèn trong thôn mỗi buổi tối đều sẽ đem đã rèn vũ khí trang bị đến đây.

Mà trước đó Lâm Thiên đã càn quét kho vũ khí, lại thêm thường xuyên đem vũ khí trang bị đi bán, thành ra bây giờ trong kho không có bao nhiêu vũ khí.

Ước chừng trăm bộ, còn là mới rèn trong tuần.

Ngoại trừ một tiệm rèn đang sản xuất vũ khí trang bị phẩm cấp hoàn thiện cung cấp cho lực lượng quân sự trong thôn ra, những nhà tiệm rèn khác đều là sản xuất bộ vũ khí trang bị phẩm cấp chưa hoàn thiện.

Vũ khí trang bị phẩm cấp hoàn thiện sản xuất mất nhiều thời gian hơn vũ khí trang bị phẩm cấp chưa hoàn thiện.

Một nhà tiệm rèn sản xuất phẩm cấp chưa hoàn thiện vũ khí trang bị trong ngày có thể làm ra trên dưới 10 bộ. Còn như sản xuất phẩm cấp hoàn thiện thì chỉ làm ra được 2 bộ.

Tốc độ chênh lệch như vậy đơn giản chính là cái tên. Chưa hoàn thiện cùng hoàn thiện nói lên tất cả.

- Các vị vất vả rồi.

- Thôn trưởng ngươi thực sự là không biết thương hoa tiếc ngọc a.

Hộ vệ đội mấy người miệng lưỡi oán trách oán trách, tay chân thì rất thành thực mà bắt đầu đem vũ khí trang bị xếp lên xe ngựa.

Lâm Thiên đối với chuyện để cho mấy người nữ mang vác cũng không có chút xấu hổ nào

- Mỗi loại chỉ lấy 100 a. Đừng để thừa thiếu... Sẽ mất uy tín.

Dặn dò vài câu sau hắn liền đi sang nhà kho bên cạnh.

Cửa kho mở ra, bên trong là chi chít các khung sàng nỏ. Số lượng ít nhất cũng phải có 100.

Những này sàng nỏ đều là hàng kém chất lượng.

Loại này hàng kém không chỉ có vật liệu gần như phổ thông, tốc độ sản xuất cũng là nhanh hơn hàng tốt rất nhiều.

Trước đó Lâm Thiên cùng Tiên Nữ Hội mấy người đánh tiếng buôn bán loại sàng nỏ này. Thế nhưng sau đó trải qua bàn bạc phân tích, cả 2 bên đều nghĩ chưa vội đem đồ bán ra.

Chủ yếu là bây giờ người chơi thôn trang còn yếu ớt. Các đại bang hội lớn thành viên đông đảo, tập hợp lại thì mạnh hơn.

Bọn họ thỉnh thoảng lập đoàn tiến đánh sơn trại... Thắng ít thua nhiều, tổn thất thảm trọng.

Sau khi (Kỷ Nguyên) cập nhật, người chơi tử vong trừng phạt rất nặng cho lên người nào người nấy đều rất giữ mạng.

Tập hợp lại đi đánh sơn trại lực lượng cũng chuyển thành hương dũng trong các thôn.

Sau mỗi trận chiến tổn thất không chỉ người mà còn có vũ khí trang bị.

Nếu như bây giờ bán ra sàng nỏ loại này đại sát khí, tổn thất không thể nghi ngờ sẽ giảm bớt. Như vậy cơ hội buôn bán vũ khí trang bị cũng là giảm bớt đi.

Lâm Thiên cùng với Tiên Nữ Hội đều là có chung một ý tưởng là các ngươi chết càng nhiều, tổn thất càng thảm trọng càng tốt. Như vậy chúng ta mới có thể đầu cơ trục lợi, kiếm được tiền.

Hơn nữa so với Lâm Thiên, Tiên Nữ Hội mấy người càng là ngoan tâm. Khơi mào tranh chấp, đổ thêm dầu vào lửa các nàng cũng đều sẽ làm.

Lần gặp mặt gần nhất Lâm Thiên có nghe Mộ Vũ Uyển nói các nàng đang kích động mấy cái bang hội nhỏ có thù oán với nhau chạy đua vũ trang....