Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên

7/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: Lovely Thể loại: mỹ thụ, mỹ công Quý Tử Hòa khi sinh ra đã là một baby tuyệt sắc. Chính vì vẻ đẹp này mà ai nhìn cũng muốn nựng nịu, muốn bắt cóc về nhà. Và bé cũng đã rất nhiều lần bị bắt cóc k …
Xem Thêm

Chương 15: Tây hồ, dưới ánh trăng
” Kỳ thật Nguyệt Tại Thủy Thiên cũng đúng mà. Hôn nhân internet tính là gì.”

” Kính nhờ. Người ta trong hiện thực cũng là một cặp tình nhân, lúc trước Thu Thủy Y Nhân chính vì hắn mà quăng lão Đại chúng ta đó!”

” Nói như vậy chúng ta thật mất mặt a……”

” Ngươi nói Thu Thủy Y Nhân có thể hay không tìm nơi nương tựa ở lão Đại chúng ta. Lão Đại vẫn còn độc thân kìa.”

Tiểu Hòa im lặng nghe bọn hắn bát quái, một bên cách đoạn thời gian liền gởi thư cho Hạ Khinh Y. Một thời gian trước hệ thống thăng cấp khiến cho người chơi có thể ẩn thân. Nói cách khác, Hạ Khinh Y lúc này cũng có thể đang online, nhưng trong trạng thái ẩn.

Đợi hồi lâu không có tin tức sau, tiểu Hòa quyết đoán logout. Từ khoan thuyến trò chơi đi ra đi thẳng đến chỗ bà nội:” Bà nội, con muốn đổi phần thưởng.”

Do lần thứ hai thi thử kết quả không tệ, tiểu Hòa được bà nội hứa hẹn thưởng cho. Ý tứ là thi đậu vào trường cao đẳng sẽ thưởng cho một cái di động, tiểu Hòa đáp ứng rồi.

” Đổi thưởng gì?” vừa đen len, bà nội hỏi.

” Hôm nay con muốn login đến 12 giờ.” Tiểu Hòa bổ sung một câu:” Là buổi tối 12 giờ.”

Cách 12 giờ khuya, bên trong trò chơi còn có hai ngày hai đêm. Một ngày một đêm thứ nhất dễ dàng liền trôi qua, đảo mắt ngày thứ hai lại sắp hoàng hôn, Hạ Khinh Y vẫn không có hồi âm, nhưng thật ra Phong Hồi Tuyết gửi đến hai tin tức lại:

” Tiểu Hòa? Sao giờ này ngươi còn online ? Nên ngủ đi, thí sinh!”

Tiểu Hòa:” Đang đợi Hạ đại ca, đáp ứng hôm nay muốn tặng quà cho hắn.”

Phong Hồi Tuyết:” Vựng, chờ cái thí á. Hôm nay giữa trưa ở trường học nhìn đến Hạ đại ca của ngươi, cùng một chỗ với mỹ nữ.”

Tiểu Hòa một lát sau hồi âm:” Chờ một chút đi, ngày 17 còn chưa qua hết.”

Sắc trời dần dần đen đi, tiểu Hòa bắt đầu buồn ngủ, ghé vào một góc trong đại sảnh ngủ.

Hồng Hạnh đón Diệp Thanh Thanh từ bên ngoài đi vào đại sảnh,” Thanh Thanh tổ trưởng, hội trưởng vẫn không login, ngươi có chuyện gì truyền lời là tốt rồi, không một chuyến tay không.”

” Thuận tiện đi ngang qua xem xem.” Diệp Thanh Thanh thản nhiên,” Sớm đoán được hội trưởng các ngươi có thể không online, bất quá có một số việc vội vả cùng hắn thương lượng, ở chỗ này chờ tốt lắm.”

Nói xong ánh mắt vừa chuyển, nhìn đến tiểu Hòa, trên mặt hiện lên kinh ngạc. Hồng Hạnh theo nàng cũng thấy được, đi qua thôi tỉnh tiểu Hòa:” Tiểu đệ còn không out sao? Lão Đại phỏng chừng sẽ không lên.”

” Hồng Hạnh đại ca?” Tiểu Hòa nhu nhu mắt:” Ngày mai sẽ không thể online, cho nên hôm nay chờ nhiều một lát.”

” Đến, bồi ca ca uống trà nói chuyện phiếm.”

” Vâng.” Tiểu Hòa ngáp một đứng lên, vừa đi vừa nhìn tin tức, cư nhiên có một tin chưa xem, đại khái gửi đến trong lúc ngủ đi. Tiểu Hòa vội vàng mở ra — Hạ Khinh Y: Ngươi ở hội sao? Lặng lẽ đi ra, ta ở bên cầu phía sau cánh cửa , dưới tàng cây liễu chờ ngươi, đừng làm cho những người khác biết.

Tiểu Hòa buông chén trà nhảy dựng lên.” Ta đi nhé!”

Hồng Hạnh kinh ngạc gọi:” Tiểu đệ, ngươi không đợi lão đại sao?”

Tiểu Hòa mơ mơ hồ hồ lên tiếng, chạy về phía sau cánh cửa.

Ánh trăng nhợt nhạt chiếu vào hồ nước ba quang nhộn nhạo. Cành liễu bị gió gợi lên nhẹ nhảy múa. Tiểu Hòa không lòng dạ nào xem cảnh đẹp bị Mộng Du Giang Hồ xưng là một trong mười cảnh Tây Hồ ánh trăng, lập tức hướng bên cầu chạy đi.

” Hạ đại ca!”

Dưới tàng cây liễu, Hạ Khinh Y lên tiếng trả lời quay đầu lại, liền thấy tiểu Hòa cười vui vẻ hướng hắn vọt tới.

” Hạ đại ca, ta còn nghĩ ngươi không đến được.” Tiểu Hòa thở hổn hển.

” Ta đã tới chậm.”

Hôm nay vừa thật vất vả ổn định xong Duẫn Thu đầy cảm xúc, quay về ký túc xá hắn vội vàng login, nghĩ đến tiểu Hòa khẳng định đã logout, không ngờ lại nhìn đến tên của hắn còn sáng. Chính là gửi đi rồi tin tức nhưng vẫn không thấy hồi âm.

Hắn giọng nói nặng nề, tiểu Hòa ngẩng đầu nhìn hắn:” Hạ đại ca, ngươi không vui sao?”

” Không có gì.” Không chút nào che dấu ánh mắt lo lắng khiến cho đáy lòng Hạ Khinh Y lướt qua một dòng nước ấm.

Tiểu Hòa thẳng thắn hỏi:” Là bởi vì tỷ tỷ kia sao?”

” Không hoàn toàn là thế.” Hạ Khinh Y than nhẹ, sờ sờ đầu tiểu hài tử,” Đừng hỏi. Ngươi không phải phải giúp ta mừng sinh nhật sao? Nấu chén mì cho ta đi.”

” Được a.” Tiểu Hòa nhìn hắn, gật đầu, hiểu biết không hỏi, nhìn trái nhìn phải,” Nhưng mà làm ở đâu?”

” Đi theo ta.”

Thuyền nhỏ đậu ở bờ hồ, đúng là cái Hạ Khinh Y trước kia dùng đi tiểu đảo. Cành dương liễu thật dài phất dừng bồng bềnh trên khoang thuyền, tiểu Hòa ở đuôi thuyền mở lò nấu mì, Hạ Khinh Y ngồi đầu thuyền, thổi sáo chậm chậm.

” Hạ đại ca còn có thể thổi sáo a.”

Hạ Khinh Y dừng lại,” Trước đây cùng một hàng xóm học.”

” Ta trước kia học qua đàn dương cầm, ông ngoại nói ta đàn thật loạn thất bát tao, một chút cũng không di truyền đến thiên phú của ông. Bất quá bà ngoại nói ông đàn cũng không tốt thế nào.” Tiểu Hòa cười ha hả bán đứng ông ngoại.

” Thổi sáo rất đơn giản, muốn học ta dạy cho ngươi.” Hạ Khinh Y mỉm cười.

” Tốt quá, chờ chút…… Trước giao học phí.”

Mì nấu xong được đặt trong chén lớn bằng sứ xanh mới mua đưa đến trước mặt Hạ Khinh Y. Màu xanh từ chén, màu trắng từ mì, nồng đậm hương canh, mặt trên mấy cọng rau xanh xanh biếc , sau đó là đầu bếp tiểu Hòa cười loan mặt mày.

” Hạ đại ca, sinh nhật vui vẻ, tặng ngươi quà sinh nhật nè.” Đem vật được bao rất kỹ gì đó đưa cho Hạ Khinh Y,” Chờ ta logout mớ được mở nhé.”

Hạ Khinh Y bỗng nhiên cảm thấy sinh nhật hôm nay là phong phú trước nay chưa từng có. Tâm tình bản thân cũng là bình thản trước nay chưa từng có.

” Cám ơn.” Tiếp nhận bát sứ xanh bắt đầu ăn lại bị tiểu Hòa ngăn lại,” Hạ đại ca, ngươi còn không có cầu nguyện.”

” Cầu nguyện?”

” Đúng vậy, sinh nhật không phải đều phải cầu nguyện sao? Nơi này lại không bánh ngọt, vậy cầu nguyện trước khi ăn mì đi.”

Hạ Khinh Y giật run nửa ngày, nhìn hắn ánh mắt chờ đợi, không tự chủ được nói:” Hy vọng có người……” nói một nửa dừng lại. Đây là nguyện vọng thật lâu thật lâu trước kia, khi đó hắn còn rất nhỏ.

” Có người cái gì?” Tiểu Hòa truy vấn.

Tinh khiết con ngươi đen không hề chớp mắt nhìn hắn. Tây Hồ ánh trăng chiếu vào trong mắt hắn, trong suốt lại mông lung, Hạ Khinh Y không tự chủ được nói xong:” Hy vọng có người có thể không xa cách, vẫn bồi ở ta bên người.”

Thấp giọng nói ra, mới phát hiện nguyên lai bản thân chỗ sâu nhất trong đáy lòng kia, nguyện vọng ôn nhu lại có chút yếu đuối này vẫn chưa từng rời xa quá.

Hồ nước lẳng lặng nhộn nhạo. Tiểu Hòa cùng Hạ Khinh Y song song ngồi ở mép thuyền, đá đá nướ© ŧıểυ Hòa đá ý kiến:” Hạ đại ca ngươi nói quá nhỏ, hứa nguyện vọng phải nói lớn ra mới được.”

Hạ Khinh Y ngẩn ra, tuy rằng hắn chưa từng làm loại lãng mạn lại không thực tế này, nhưng hắn biết hứa nguyện là không thể nói ra, không phải nói ra sẽ không linh sao? Ít nhất trước kia mỗi lần giúp Duẫn Thu sinh nhật đều là như vậy.

Tiểu Hòa chấn chấn nói:” Ông nội ta nói hứa nguyện chính là phải lớn tiếng nói ra, mới có thể làm cho ông trời nghe thấy, sau đó mới có thể làm cho người ta như nguyện.”

Nhìn tiểu Hòa tích cực nghiêm túc bộ dáng, Hạ Khinh Y bỗng nhiên lý giải ông nội tiểu Hòa — nếu hắn có tiểu đệ đệ đáng yêu như vậy, hắn cũng sẽ lừa hắn đem nguyện vọng nói ra.

” Ngươi sinh nhật muốn nguyện vọng gì?”

” Năm nay cầu chính là hy vọng ngày mai ngủ dậy biến thành thông minh, tất cả nan đề đều làm được.” Tiểu Hòa nói,” Bất quá giống như quá khó đi, nhưng chắc chắn nguyện vọng của Hạ đại ca sẽ thành hiện thực.”

” Vì sao?”

” Vì Hạ đại ca tốt lắm.”

Hắn làm sao tốt lắm, Hạ Khinh Y nghĩ như vậy, tâm tình lại bỗng nhiên chuyển biến tốt lên. Đại khái mọi người thích nghe lời hay đi. Hạ Khinh Y khẽ cười nói:” Tốt lắm, nếu không ai đến giúp ta, tiểu Hòa đến giúp ta đi.”

” A?” Tiểu Hòa lăng lăng nhìn Hạ Khinh Y đang mặt giả nghiêm trang. Như thế nào nhiễu đến trên người hắn?

” Ông nội Tiểu Hòa không có nói cho biết sao? Nếu nghe được người khác hứa nguyện sẽ phải phụ trách nguyện vọng của người kia “

Hạ Khinh Y ngữ khí trước sau như một trầm ổn, tiểu Hòa hơn nữa ngày mới tỉnh ngộ lại đây là Hạ đại ca đang chọc hắn, lầm bầm hai tiếng nhảy dựng lên,” Hạ đại ca, mau đưa mì ăn xong rồi rửa chén, ta muốn logout.”

Bóng đêm đã khuya, chờ đắc tâm phiền ý loạn Diệp Thanh Thanh tùy ý đi ra một chút. Hạ Khinh Y không login, cũng không có hồi âm thư của nàng, chẳng lẽ thật sự ở trong hiện thực cùng Thu Thủy Y Nhân tro tàn lại cháy?

Kia không khỏi quá không có cốt khí.

Diệp Thanh Thanh tâm tình phức tạp.

Ở chỗ sâu trong rừng liễu y hi truyền đến thanh âm quen thuộc. Nàng dừng lại cước bộ, hướng bên kia nhìn. Quen thuộc thân ảnh từng một lần nhập mộng mạnh mẽ theo trên thuyền nhảy lên trên bờ. Hắn thế nhưng online ! Sau đó hắn vươn tay, hắn phải đón ai?

Thu Thủy Y Nhân sao?

Diệp Thanh Thanh khẩn trương nín thở, đang nhìn đến nắm tay Hạ Khinh Y nhảy lên bờ chính là thiếu niên thì thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chính là khi nhìn rõ thần sắc của Hạ Khinh Y dưới ánh trăng thì bỗng giật mình.

Hồng Anh tổ.

” Ông xã ta nói Thu Thủy Y Nhân đã chính thức rời đi Thủy Thiên Các, có một phần tư người chơi đi theo nàng, nàng nhân duyên không tệ nhỉ. Dù sao lần này đích thật Nguyệt Tại Thủy Thiên không đủ phúc hậu, rất nhiều người phỏng đoán Thu Thủy Y Nhân sẽ đến Khinh Dương hội.”

Người nói chuyện là một nòng cốt trong Hồng Anh tổ – Hoa Hoa Thảo Thảo. Ông xã trong miệng nàng là hội phó Thủy Thiên Các. Hai người trước kia là tình nhân, chia tay sau lại ở trò chơi tái ngộ hòa hảo. Lúc sau lại phát hiện cả hai ở khác biệt công hội thậm chí là có chút đối địch công hội. Bất quá hai người đều không có bỏ hội, cũng là một đoạn chuyện xưa khá hí kịch.

” Nàng không nên có mặt đi thôi.” Bổn Cô Nương Là Lão Nương hừ nhẹ.

” Nói không chừng người ta liền hợp lại.” Hoa Hoa Thảo Thảo nói.” Ngươi đừng quá coi trọng cốt cách nam nhân.”

Diệp Thanh Thanh tâm tình phiền táo. Nàng từ nhỏ chính là một nữ tử kiêu ngạo vô cùng. Bởi vì bề ngoài tài trí thắng người một bậc, lòng dạ cũng cao, vào trò chơi sau lại nơi chốn bị Thu Thủy Y Nhân đè nặng, hơn nữa cá tính cô ta khéo đưa đẩy mạnh vì gạo, bạo vì tiền, hơn nữa không quen nhìn bộ dáng Thu Thủy Y Nhân lạnh lùng chọc người nịnh hót.

Thu Thủy Y Nhân nếu gia nhập Khinh Dương hội, Hồng Anh tổ lại cùng Khinh Dương hội kết minh, như vậy……

…………

” Không đúng, không phải như vậy, là ngón tay này ấn đi xuống.”

” Ngón tay này đừng buông ra.”

Tiểu Hòa buông cây sáo trong tay xuống, vẻ mặt đau khổ.” Hạ đại ca, ngươi không phải nói thổi sáo rất đơn giản sao?”

” Ừ……” Hạ Khinh Y hàm súc đáp:” Đại khái chắc do người khác người.”

Hạ Khinh Y sáng sớm đã bắt đầu chỉ tiểu Hòa thổi sáo. Ở trong hội, tiểu Hòa thổi không tốt bị Hồng Hạnh cười nhạo, Hạ Khinh Y liền đem hắn đến bên hồ. Hoàn cảnh tuyệt đẹp lại không ai quấy rầy.

” Như vậy đi.” Hạ Khinh Y đứng ở phía sau tiểu Hòa, vòng cánh tay qua bờ vai hắn bao trùm tay hắn, tay nắm tay dạy hắn. Tiểu Hòa có điểm không thói quen loại tư thế giống như bị ôm vào trong ngực này, thân thể động động một chút.

” Đừng lộn xộn, đi theo chỉ dẫn tay của ta.”

Miễn miễn cường cường thổi xong một thủ khúc, tiểu Hòa tâm tư lại chạy địa phương khác.

” Hạ đại ca, tay ngươi hình như như so với ta lớn hơn.”

Tiểu Hòa nắm tay Hạ Khinh Y, liền hai bàn tay lẫn nhau dựa sát vào, đem lòng bàn tay bản thân hợp lại với lòng bàn tay Hạ Khinh Y. Quả nhiên tay của Hạ đại ca so với chính mình còn to hơn một vòng, chỉ có ngón tay của bản thân đủ dài thôi.

Không ngờ hai bàn tay gắt gao như thế, Hạ Khinh Y bỗng nhiên cảm thấy bản thân có điểm hô hấp khó khăn. Lần đầu tiên phát hiện, tay của tiểu Hòa thế nhưng phi thường xinh đẹp.

Diệp Thanh Thanh ấn theo chỉ dẫn của Hồng Hạnh tìm được đến bên hồ thì nhìn đến chính là một bộ hình ảnh như vậy. Nam tử cao lớn đứng ở phía sau ôm tiểu thiếu niên thon gầy trong ngực……

” A, Hạ hội trưởng thật có hưng trí a.” Diệp Thanh Thanh tiêu chuẩn lịch sự lên tiếng trước, cười nói.

Hạ Khinh Y thu lại bàn tay bản thân, lui về phía sau hai bước nhìn về phía Diệp Thanh Thanh.” Diệp tổ trưởng.”

Tiểu Hòa biết điều dương dương tự đắc nắm cây sáo,” Hạ đại ca, ta một người đi lại kia luyện.”

Hạ Khinh Y gật đầu:” Đừng chạy quá xa.” chuyển hướng Diệp Thanh Thanh:” Diệp tổ trưởng tới là…?”

Diệp Thanh Thanh đi thẳng vào vấn đề:” Là như thế này. Có đồn đãi nói Thu Thủy Y Nhân sẽ gia nhập Khinh Dương hội. Ta tới hỏi Hạ hội trưởng đồn đãi có thật hay không? “

Hạ Khinh Y trầm ngâm một chút, nói:” Nếu nàng yêu cầu nhập hội, ta sẽ không cự tuyệt.”

Diệp Thanh Thanh trong lòng lạnh lùng.” Hạ hội trưởng thật độ lượng.”

” Thu Thủy cấp bậc rất cao, kỹ năng thực dụng, ta không có lý do gì cự tuyệt. Diệp tổ trưởng lo lắng chuyện gì? Bởi vì nàng ban đầu là người của Thủy Thiên Các?” Hạ Khinh Y nói:” Ta cùng Thu Thủy tuy rằng là bạn bè, nhưng tuyệt sẽ không thiên vị. Nếu nàng nhập hội, sẽ chỉ là hội viên bên ngoài, không chạm được sự vụ trung tâm, Diệp tổ trưởng không cần lo lắng sẽ ảnh hưởng đến hợp tác của chúng ta.”

Hắn nói được chu đáo, Diệp Thanh Thanh nhất thời ngậm miệng.

Tiểu Hòa còn tại một bên cố gắng thổi sáo. Một khúc nhạc hay bị hắn thổi thành đứt quãng, tiếng sáo ô ô giảo đắc Diệp Thanh Thanh càng thêm tâm loạn. Hạ Khinh Y trên mặt lại hơi hơi mang cười, hiển nhiên phân tâm thần lắng nghe hắn thổi. Diệp Thanh Thanh không biết như thế nào liền thốt ra những lời này.

” Cũ yêu tân hoan cùng chỗ, Hạ hội trưởng sẽ không sợ hậu viện cháy?”

Mỉm cười nhất thời tiêu thất, Hạ Khinh Y nhìn thẳng Diệp Thanh Thanh:” Diệp tổ trưởng có ý tứ gì ?”

Nói đã muốn nói ra, Diệp Thanh Thanh ngược lại trấn định,” Ta là nói, Hạ hội trưởng đối tiểu Hòa đệ đệ thật đúng là tốt, nhìn cũng không giống đối với đệ đệ.”

Ngày đó ở Tây Hồ dưới ánh trăng hình ảnh Hạ Khinh Y đón tiểu Hòa lên bờ đã để ấn tượng quá sâu sắc với nàng. Hôm nay nói ra lời nói này, ba phần là hoài nghi, ba phần là thử, ba phần là không cam lòng, chính cô ta cũng không rõ sở rốt cuộc là mang tâm tình gì.

Hạ Khinh Y thần sắc cương lãnh.

Diệp Thanh Thanh từ trước đến nay là người thông minh, nàng liền thôi truy vấn, cười nói:” Nhìn ta đang nói cái gì nè. Hạ hội trưởng ngàn vạn lần không nên để tâm nhé. Nếu đã nói như vậy, ta cũng an tâm. Ta đi trước, không quấy rầy ngươi cùng tiểu Hòa đệ đệ.”

” Hạ đại ca, Diệp tỷ tỷ đi rồi sao?” Tiểu Hòa chạy về.

” Ừ.” Hạ Khinh Y đứng nhìn hắn không nói được một lời. Tiểu Hòa bị hắn nhìn xem không hiểu kỳ diệu,” Hạ đại ca, ngươi làm gì?”

” Tiểu Hòa vì sao muốn đem Lệnh bài kiến thành quý trọng như vậy tặng cho ta?”

” Nga, này sao.” Tiểu Hòa đáp:” Bởi vì ta không có đồ vật khác, Hạ đại ca không phải vừa lúc cần nó sao? Làm sao vậy?”

” Không có gì.” Đơn thuần ánh mắt, đơn thuần đáp án lệnh gánh nặng trong lòng Hạ Khinh Y liền được giải khai, giống như được rửa đến dường như trong vắt. Thế nhưng vì sao có một tia ẩn ẩn thất vọng? Vừa mới Diệp Thanh Thanh nói câu nói kia, vì sao bản thân không cho là đúng thế nhưng lúc sau lại có cảm giác ẩn ẩn bị chột dạ?

Nhìn hồ nước ba quang nhộn nhạo, Hạ Khinh Y ánh mắt đen tối không rõ.” Đi ăn cơm thôi.”

Cơm trưa xong tiểu Hòa công khai chiếm lĩnh giường của Hạ Khinh Y. Hắn hiện tại mỗi lần login đều ở trong này ngủ trưa. Hạ Khinh Y sớm sửa lại thiết trí phòng ở, tiểu Hòa trực tiếp có thể đi vào.

Hạ Khinh Y không thói quen ngủ trưa, giờ này thường xuyên dùng để tu luyện nội công. Chính là hôm nay, dù thế nào cũng vô pháp tĩnh lặng tâm tình. Diệp Thanh Thanh nói câu kia như ma chú luôn xoay quanh trong đầu.

” Hạ hội trưởng đối với tiểu Hòa đệ đệ thật đúng là tốt, nhìn cũng không giống đối với đệ đệ.”

Đích xác, hắn luôn là người rất khó buông tâm chấp nhận một người khác. Đối với tiểu Hòa lại chấp nhận cùng trân trọng, có đôi khi bản thân cũng hiểu được kỳ quái, nhưng là rất nhanh lại tìm được giải thích cho bản thân. Hắn bất quá là tiểu hài tử mười sáu tuổi, đơn thuần, lại tin cậy mình,mình khẳng định trân trọng hắn giống như trân trọng đệ đệ đi.

Ánh mắt hắn dừng ở tiểu Hòa trên giường.

Nhưng giờ đã bắt đầu hoài nghi, bản thân đối với hắn kiên nhẫn vướng bận cùng trân trọng có phải đã muốn vượt qua giới hạn? Người trong hội có lúc cũng nói hội trưởng đối xử quá tốt với tiểu Hòa, trêu ghẹo chọc tiểu Hòa là đại tẩu, bản thân nghe xong không tức giận cũng chưa từng ngăn cản lại……

Nhưng mà, hắn không phải loại người thích khai loại vui đùa kiểu này.

Tiểu Hòa đã muốn ngủ say, ôm chăn, chân tùy tiện lộ ở bên ngoài chăn, tính nết ngủ thật trẻ con thực khờ dại.

Hạ Khinh Y từ tháp bên cửa sổ đứng lên, đi đến gần giường.

Lông mi dài phủ trên cặp mắt trong suốt sáng ngời, đôi môi phấn nộn như cánh hoa hơi hơi mở ra. Hạ Khinh Y không tự chủ được đưa ngón tay qua, trong lúc ngủ mơ tiểu Hòa vô ý thức mím một chút.

Nháy mắt cả người tựa như bị dòng điện lưu thông qua. Hạ Khinh Y ở bên giường đông cứng lại rồi.

Thêm Bình Luận