Chương 36

Lúc đó Lý Huyên làm ổ trong lòng Tô Hạnh Xuyên, chơi đùa ngón tay anh, nghe vậy liền ngẩng đầu lên, ngây thơ bảo rằng:

”Em có nhà, mẹ em đầu tư bất động sản cho em, ở số 1 Giang Loan ý.”

Tô Hạnh Xuyên nghe đến đây, sắc mặt trầm xuống, càng ra sức ôm chặt Lý Huyên, nói: “Anh biết những gì anh có thể cho em mãi mãi cũng không thể bằng những gì ba mẹ cho em nhưng anh sẽ tiếp tục cố gắng.”

”Em không cần anh lo cho em cái gì hết, em có thể lo cho anh mà!”

Lý Huyên năm 20 tuổi chỉ biết đắm chìm hưởng thụ tình yêu, không cảm nhận được sự tự ti từ sâu trong lòng Tô Hạnh Xuyên, cậu choàng tay lên gáy anh, thì thầm với Tô Hạnh Xuyên rằng cậu thích anh biết bao nhiêu, Tô Hạnh Xuyên chỉ vỗ về tấm lưng của Lý Huyên, dịu dàng nói:

”Đợi anh mua được nhà, anh sẽ trang trí theo kiểu mà em thích, sổ đỏ viết tên em.”

Rõ ràng Lý Huyên đã nhận được rất nhiều yêu thương nhưng Tô Hạnh Xuyên muốn cho cậu nhiều hơn nữa. Đối với Tô Hạnh Xuyên, Lý Huyên giống như một cây thông noel xinh đẹp, Tô Hạnh Xuyên chỉ hận không thể treo hết đống quà lên khắp thân cậu. Lý Huyên không rõ tại sao Tô Hạnh Xuyên lại xoắn xuýt về vấn đề nhà cửa nhưng cậu rất vui. Cậu cảm thấy trong mùa đông gió lạnh thấu xương này, ở trong căn phòng ấm áp, ôm ấp Tô Hạnh Xuyên, tưởng tưởng về cảnh sống chung sau này là điều hạnh phúc nhất trần đời. Thỉnh thoảng Lý Huyên cũng sẽ hứa rằng: “Anh yên tâm, em cũng sẽ nỗ lực kiếm tiền, sau này em mua nội thất, không để anh phải vất vả một mình.”

Tô Hạnh Xuyên cười chọc cậu: “Bác sĩ tiểu Lý một ngày thực hiện 8 ca phẫu thuật kiếm tiền nuôi anh có được không?”

Lý Huyên nghiêm túc gật đầu: “Được nha.”

Sau này Tô Hạnh Xuyên đã mua được nhà, Lý Huyên cũng đã trở thành bác sĩ. Rõ ràng mọi chuyện đều giống như họ tưởng tượng nhưng tất cả đều không quay về được nữa. Nhớ tới đây, hốc mắt Lý Huyên lại trở nên ẩm ướt. Từ Chính Đông nghi hoặc: “Thích như vậy, tại sao lúc đó lại muốn chia tay?” Lý Huyên lắc lắc đầu, lẩm bẩm : “Con không muốn mà, con không muốn chia tay anh ấy.”

Từ Chính Đông tiếp tục truy hỏi nhưng Lý Huyên không nói thêm lời nào nữa. Lý Huyên không chịu nói, Từ Chính Đông thử dò hỏi : “Tiểu Huyên, cậu giới thiệu đối tượng cho cháu, được không?”

”Không cần.”

”Cậu chàng đó cũng không tệ, tầm tuổi cháu, khá đẹp trai, tính tình lẫn cách đối nhân xử thế đều rất tốt, đang làm trong lĩnh vực ngân hàng đầu tư, cháu có muốn gặp thử không, cậu làm mai cho cháu- -”

”Không cần!”

Lý Huyên hiểu rõ tâm ý của mình, cậu nói: “Ai cũng không cần, dù tốt thế nào cháu cũng không cần.”

Cậu muốn Tô Hạnh Xuyên năm 20 tuổi. Dù là năm 27 tuổi, trong tim vẫn chỉ chứa mỗi Tô Hạnh Xuyên của cậu.

Sáng sớm Tạ Lương nhận được điện thoại của Tô Hạnh Xuyên. Giọng Tô Hạnh Xuyên khàn khàn: “Chắc tôi bị sốt rồi, chịu không nổi nữa, làm phiền cậu tới đưa tôi đi bệnh viện một chuyến.”

Bình thường Tô Hạnh Xuyên luôn giúp đỡ mọi người, nếu Tạ Lương có chuyện chỉ cần gọi cho anh một cuộc, dù là nửa đêm thì Tô Hạnh Xuyên cũng sẽ nhanh chóng chạy đến. Quen nhau 6,7 năm, đây là lần đầu tiên Tạ Lương nhận được cuộc gọi cầu cứu từ Tô Hạnh Xuyên. Tuy đang ngái ngủ anh ta vẫn phải nhanh chóng xốc chăn lên bước xuống giường: “Không sao, không sao, cậu đợi tôi chút.”

Lúc anh ta lái xe đến chung cư Tân Thần, Tô Hạnh Xuyên đã đợi dưới lầu, đeo khẩu trang, sắc mặt trắng bệch. Tạ Lương nhanh chóng đưa anh lên xe.

“Đây là làm sao vậy?”

Tô Hạnh Xuyên lắc đầu.

“Sẽ không phải bởi vì bạn trai cũ của cậu đấy chứ? Tôi phát hiện ra từ lúc hai người gặp lại, cậu thay đổi rất nhiều, tâm trạng lên xuống cực kỳ rõ ràng.”