Chương 4

Là một bé gái hai bím tóc, thoạt nhìn cũng chỉ khoảng mười tuổi.

Mặt cô bé đầy sợ hãi, lùi về phía sau hai bước, sợ tôi sẽ đi lên cướp, nhưng tay vẫn nắm chặt con dao găm, không chút ý định muốn buông ra.

Thôi, không hứng thú bắt nạt trẻ con.

Tay tôi di chuyển sang trái hai tấc, cầm lấy cây bút bi vốn đang nằm bên cạnh con dao găm.

Đây là một cây bút có hình dạng rất bình thường, chất liệu nhựa, ngòi bút đã hết mực, giống như bị người ta sử dụng lâu rồi rồi vứt đi.

Tôi giấu nó trong ống tay áo, không động đậy quan sát những cánh cửa sắt xung quanh.

Theo quy tắc trò chơi, cây bút này, là chìa khóa của một trong những cánh cửa.

Mà điều tôi cần làm bây giờ, là tìm ra cánh cửa đó.

Mực nước dâng cao dần, những vật phẩm nổi trên mặt nước nhanh chóng bị vớt hết.

Mọi người tản ra thành từng nhóm nhỏ, mỗi người tìm kiếm cánh cửa thuộc về mình, những người tìm được thì tìm cách giải mã ổ khóa.

Mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh.

Một người phụ nữ trung niên rất may mắn, cô ta nhặt được một chiếc chìa khóa thật, không cần phải giải mã ổ khóa.

Hơn nữa cô ta rất nhanh tìm được cánh cửa kia.

Nhưng sau khi nhặt được chìa khóa cô ta không giấu đi, mà ngược lại dương dương đắc ý hớn hở reo lên, nói mình chắc chắn sẽ là người chơi đầu tiên thoát ra ngoài.

"Các người nhìn cái gì mà nhìn? Quy tắc trò chơi nói người chơi không được phép tấn công lẫn nhau, các người muốn cướp cũng vô ích!"

Nhìn những ánh mắt ghen tị căm ghét của người xung quanh, cô ta lắc đầu khinh bỉ.

Nhưng ngay khi cô ta bước tới cửa, chuẩn bị mở khóa, một người đàn ông có vết sẹo trên mặt chặn trước mặt cô ta, nở một nụ cười xấu xa:

"Thương lượng một chút, đổi chìa khóa của cô với chìa khóa của tôi được không?"

Người phụ nữ trung niên kinh ngạc mở to mắt, vô thức thốt lên một tiếng: "Anh đừng hòng!"

Mặc dù khuôn mặt của gã đàn ông sẹo có vẻ đáng sợ, nhưng theo quy định của trò chơi không được phép tấn công người chơi khác, cho nên người phụ nữ trung niên cũng không sợ hắn.

Nhưng cô ta không nghĩ tới chính là, gã đàn ông mặt sẹo lại là một kẻ vô lại.

Sau khi bị từ chối, hắn dứt khoát chặn ở trước cửa, hung hăng nói: "Nếu không đổi chìa khóa, tôi sẽ cứ đứng đây mãi, cô đừng hòng trốn ra ngoài! Cùng lắm thì tôi cứ ở đây với cô mà tiêu tốn thời gian, đợi cô bị nước dâng lên nhấn chìm, rồi tôi sẽ cướp chìa khóa từ tay cô!"