Chương 5: Sinh bệnh

Trăng lên cao, Thái Bình cả ngày biểu hiện hợp tâm ý Võ Chiếu, cố ý muốn buổi tối ngủ lại, Võ Chiếu tâm tình tốt liền đáp ứng.

Vì thế vào buổi tối, Thái Bình thấy Thượng Quan Uyển Nhi còn ở trong phòng mẫu hậu không đi ra, hung hăng quát:"Này, Thượng Quan Uyển Nhi, trời tối rồi, nơi này đã sớm không cần ngươi hầu hạ, ngươi còn ở trong đây làm cái gì !"

Thượng Quan Uyển Nhi không biết có nên nói hay không, nếu nói chính mình khó xử, nếu không nói thì mình liền phải như vậy rời đi, Thiên hậu trách tội xuống lại không đúng công đạo. Kỳ thật, nàng cũng do dự đã lâu rồi.

"Thượng Quan Uyển Nhi ! không nghe thấy bản công chúa hỏi sao !" Thái Bình công chúa tính tình tốt cho đến bây giờ đều là đối với mẫu hậu, Thượng Quan Uyển Nhi này là ngoại nhân tuyệt đối không thể làm cho nàng sắc mặt tốt.

"Uyển Nhi, Uyển Nhi..." Thượng Quan Uyển Nhi càng khó xử

"Uyển Nhi làm ấm giường cho vi nương, Bình nhi không cần khi dễ Uyển Nhi." Võ Chiếu vừa mới tắm rửa thay quần áo xong, liền nghe Thái Bình ở trong điện lớn tiếng xôn xao, không biết ai xui xẻo bị nàng khi dễ. Nhìn thấy bộ dạng Uyển Nhi nhăn nhó, cảm thấy không đành lòng mới vội nói giúp.

Cái gì cái gì cái gì cái gì cái gì! ! ! ! ! Thượng Quan Uyển Nhi làm ấm giường cho mẫu hậu ! ! Ấm giường ấm giường!

Thái Bình cảm giác mình muốn điên rồi, may mắn buổi tối đèn không đủ sáng, nếu không mẫu hậu sẽ thấy khuôn mặt mình thẹn quá hóa giận! hù dọa mẫu hậu sẽ không tốt.

Nói như vậy, tựa hồ Thượng Quan Uyển Nhi không phải là lần đầu tiên làm ấm giường cho mẫu hậu, chẳng lẽ một tháng nay có thừa, xem ra Uyển Nhi mỗi ngày đều làm ấm giường cho mẫu hậu sao ? Thái Bình cảm giác mình một tháng không đến, Cam Lộ Điện đã xảy ra nhiều biến đổi. Hoàn toàn nguyên nhân là bởi vì Thượng Quan Uyển Nhi !

Như vậy sau khi Thượng Quan Uyển Nhi làm ấm giường cho mẫu hậu, mẫu hậu có thể hay không hảo tâm lưu Thượng Quan Uyển Nhi lại ? Thái Bình công chúa không dám tiếp tục suy nghĩ hơn nữa, nàng luôn bị mẫu hậu khơi gợi trí tưởng tượng phong phú, nhưng nếu là việc ở đây, chính là trong lòng trăm triệu lần đều không muốn ! Nàng hiện tại tình nguyện khác với thất ca suy tính kế sách! cũng bớt đi rất nhiều phiền não cho mẫu hậu

.

"Mẫu hậu, Nhi thần cũng muốn làm ấm giường cho Mẫu hậu. Mẫu hậu là muốn nhi thần làm ấm giường hay là nàng ta ?" Thái Bình công chúa ôm eo Võ Chiếu, làm nũng rầy rà. Nàng hiện tại đã không thể tự mình tưởng tượng, Thượng Quan Uyển Nhi cư nhiên trong một tháng ở đây biến đổi phần lớn tâm tính mẫu hậu.

Thái Bình công chúa ghen tỵ, hậu quả thực nghiêm trọng !

"Đương nhiên là phải để Uyển Nhi làm ấm giường" Võ Chiếu tâm tình khí hòa giải thích, đương nhiên trả lời, hoàn toàn không có vẻ khó xử.

Lời nàng nói ra không có nhiều ý riêng, nhưng lại làm hai thiếu nữ mười bốn tuổi trong lòng có hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ,

Thượng Quan Uyển Nhi thở dài một hơi nhẹ nhõm, Thiên hậu quả nhiên vẫn là...Thượng Quan Uyển Nhi không rõ, nhưng nàng nghe thấy như thế trong lòng thực cảm thấy ấm. Vì thế cũng liền suốt một tháng hằng đêm ngủ lại, hằng đêm vì Thiên hậu làm ấm giường không có bất kỳ câu oán hận. Phải biết rằng Thượng Quan Uyển Nhi mới vừa vặn có thói quen bị người ôm ngủ, huống chi, tay Thiên hậu luôn đặt ở nơi không nên đặt, Thiên hậu luôn đem nàng ôm thật chặt.

Thái Bình công chúa trái lại nét mặt suy sụp, lời này mẫu hậu là có ý tứ gì ? Chẳng lẽ mình so với Thượng Quan Uyển Nhi lại không bằng được ? Mẫu hậu bất công, vì cái gì để cho Thượng Quan Uyển Nhi làm ấm giường không cho nhi thần làm ấm giường ! Nhi thần cũng muốn làm ấm giường cho mẫu hậu, Nhi thần mỗi ngày đều phải làm ấm giường cho mẫu hậu!

"Mẫu hậu, Nhi thần cũng muốn làm ấm giường cho mẫu hậu" Thái Bình oán niệm nhìn Thượng Quan Uyển Nhi, Thượng Quan Uyển Nhi quả thực bị Thái Bình công chúa oán niệm quá lâu, chính là Thượng Quan Uyển Nhi không phải người thường, không hề bị áp lực, hoàn toàn không thấy ánh mắt oán niệm của Thái Bình công chúa.

"Bình Nhi, thân thể con sao có thể chịu được, Bệnh còn vừa mới hết, không cần cậy mạnh" Võ Chiếu hảo tâm khuyên nhủ Thái Bình, sợ là nàng còn không biết cái chăn ấm áp của nàng đều được cung nhân làm ấm qua.

"Không mẫu hậu, Nhi thần làm ấm giường cho mẫu hậu, Thượng Quan Uyển Nhi làm được, nhi thần cũng làm được" . Lúc này trong chăn Thái Bình công chúa đương nhiên nghiến chặt răng

Võ Chiếu như có điều suy nghĩ nhìn hai hài tử tranh nhau cao thấp, hơi có chút buồn cười. Bất quá nhìn các nàng như vậy chơi đùa, lòng cũng vui vẻ theo. Phải biết rằng những người từng là địch nhân thường sau này có thể trở thành bằng hửu.

Dân gian có câu "không đánh không quen biết" vẫn thực có lý.

Thái Bình ít có khi chú tâm như vậy, cũng còn tùy. Làm cho nàng nhất thời chịu đau khổ cũng là tất yếu.

" Uyển Nhi đêm nay ta cho ngươi nghỉ một bữa, trở về ngủ ngon giấc." Võ Chiếu bất đắc dĩ cười cười. Đối với nữ nhi mình thật sự sủng nỉnh quá đáng...

Thượng Quan Uyển Nhi hé miệng thở dốc, cuối cùng chỉ đáp ứng , liền đi xuống.

Thượng Quan Uyển Nhi cảm thấy có chút đau, hôm nay Thiên hậu để cho nàng nghỉ đến hai lần. Như vậy sau này nếu có một ngày, Thiên hậu sẽ không cần nàng nữa.

Đêm đông quả thực lạnh tận xương tủy, mà nàng từ trước đến nay vẫn ở lại Cam Lộ Điện chưa bao giờ ở trong phòng mình nghĩ ngơi qua.

Thượng Quan Uyển Nhi chính là đi rồi nhưng tâm lại lưu ở giường phượng.

Trước kia bởi vì hằng đêm có người bên cạnh nên khó ngủ, hiện giờ không có ai, thay đổi chổ ngủ, thật cũng không quen. Cho nên Thượng Quan Uyển Nhi vẫn không thể nào có hảo cảm giác để ngủ, chỉ có thể vào ban ngày rảnh rỗi trên giường êm ngủ gật.

" Sự kiện ấm giường " người ngoài tựa hồ cũng không tiện! Vì thế bóng lưng của Thượng Quan Uyển Nhi không vì thế mà tịch mịch lạnh lùng.

Quả nhiên cả đêm. Thái Bình công chúa có vẻ hoàn toàn lạnh đến thắt lưng rồi, vì cái gì mà giường chăn của mẫu hậu lại lạnh như thế. Vì cái gì giường trong cung Thái Bình lại ấm áp như vậy ! Thực nên để cho mẫu hâu xa giá đến tẩm cung của nàng để ngủ!

"Bình nhi, nếu không được để mẫu hậu gọi Uyển Nhi đến ?" Võ Chiếu thử hỏi một câu, sắc mặt của Thái Bình không được tốt. Buổi tối ở Cam Lộ Điện quả thực rất lạnh.

" Không cần ! Mẫu hậu ! nhi thần chịu được !" Thái Bình cắn răng một cái chui vào chăn, cũng may mẫu hậu cũng tiếp theo vào.

Trải qua sự kiện lần này, ngày sau Thái Bình công chúa có nói cái gì, Võ Chiếu tuyệt đối sẽ không đồng ý cho nàng ngủ lại. Phải biết rằng nàng thực thương tiếc nữ nhi bảo bối của mình vì chuyện này mà sinh bệnh. Thật không biết ngự y trong cung rốt cuộc là làm thế nào làm được ngự y, thậm chí ngay cả một chút phong hàn nho nhỏ cũng phải làm cho Bình nhi thống khổ một tháng

Thái Bình công chúa nằm trong lòng mẫu hậu ngủ yên một đêm, nhưng thật ra là kích động cả đêm không ngủ được, buổi sáng sau khi thức dậy liền trợn tròn mắt, nàng giống như lại bị nhiễm phong hàn.

Chỉ đáng thương đêm nay, ba người đều không ngủ ngon giấc. Thái Bình không nên làm ấm giường cho Võ Chiếu, với thân hình mỏng manh của nàng sao chịu được đầu đông khí trời lạnh giá. Cũng chỉ vì tự phụ, cái này chỉ kéo theo phong hàn mà thôi.

Bởi vì bị nhiễm phong hàn làm cho Bình Nhi khi tỉnh lại, mẫu hậu đã vào triều. Nàng bị hầu hạ lười biếng đứng dậy, không tình nguyện nhìn Thượng Quan Uyển Nhi, chính mình thể hiện không đúng, nhưng là người ta vừa mới khỏi phong hàn! Tại sao có thể như vậy !

" Công chúa có muốn truyền thái y đến chẩn bệnh không ?" Thượng Quan Uyển Nhi hảo tâm hỏi.

Chính là lời này vừa đến tai nghe như thanh âm châm chọc nói móc, càng cảm thấy bức rứt.

" Thượng Quan Uyển Nhi ngươi hài lòng rồi chứ, bản công chúa cảm mạo rồi, ngươi có thể một mình chiếm lấy mẫu hậu !" Thái Bình vừa nghĩ một tháng sẽ không được gặp mẫu hậu, có chút thở gấp

"Ý tứ công chúa, Uyển Nhi không rõ" Thượng Quan Uyển Nhi ngẩng đầu đối diện Thái Bình tràn đầy lửa giận trong mắt. Trên khóe miệng hơi cong cong lên, tuyệt đối không sợ hãi.

"Ngươi không rõ? hừ được mẫu hậu tán thưởng là tài nữ ngay cả ý tứ trong lời nói của bản công chúa đều không rõ sao ? Thái Bình rốt cuộc mặc quần áo, lại không thắt dây áo choàng được, càng buồn bực ngồi xuống, chính mình ngay cả thắt dây áo choàng nho nhỏ cũng không làm tốt !

Thượng Quan Uyển Nhi buồn cười , không để ý Thái Bình công chúa tức giận tràn đầy , vươn ngón tay ngọc thon dài nhỏ, linh hoạt cởi bỏ dây buộc, tam chuyển lưỡng chuyển thắt thành một cái nơ con bướm xinh đẹp

"Tốt rồi"

"Không cần mong chờ bản công chúa cám ơn ngươi !" Thái Bình hầm hừ, Ai bảo Thượng Quan Uyển Nhi ngay cả buộc dây áo choàng đều tốt như vậy

"Công chúa cũng không nên suy nghĩ lung tung mới tốt, tức giận là tối kỵ trong lúc sinh bệnh. Công chúa chắc không muốn ngã bệnh thêm một tháng nữa đúng không ? công chúa không ở đây, Thiện hậu lại cô đơn" Thượng Quan Uyển Nhi rốt cuộc nở nụ cười, trong đáy mắt mang ý cười. Nếu như cho người ngoài nhìn thấy, đích thị là mặt mày hớn hở, như mặt trời trong mùa đông

Hết lần này đến lần khác chỉ có một người tuyệt đối không để ý, còn có thể xem thành tồi tệ gì đó. Thượng Quan Uyển Nhi ý cười này rõ ràng là yêu nghiệt rồi, chính là đang giễu cợt nói móc nàng ốm yếu !

" Thượng Quan Uyển Nhi ngươi lợi hại !" Thái Bình công chúa kiềm chế tức giận, nàng không phải là phiền chán Thượng Quan Uyển Nhi ngày một ngày hai. Từ Dịch Đình Cung đã biết được sự lợi hại của nàng, ca ca, tỷ tỷ tất cả mọi người đều thích thân cận nàng.

Thái Bình không nghĩ ra, Thượng Quan Uyển Nhi ngoài làm thơ ra nàng còn biết cái gì ? Cưỡi ngựa, bắn tên ?

Nếu bàn về thiên văn địa lý, nàng cũng không hảo...không hiểu được chút nào !

Lục ca , Thất ca đều đối với nàng mê luyến vô cùng. luôn luôn chạy đến Dịch Đình Cung. Lúc ban đầu còn tưởng là đến gặp Nghĩa Dương tỷ tỷ cùng Tuyên Thành tỷ tỷ, Thái Bình công chúa đi theo một hai lần mới biết, đến thăm tỷ tỷ là giả, gặp giai nhân mới là thật

Hiện giờ , nàng cũng đem mẫu hậu đoạt đi rồi sao!

"Thượng Quan Uyển Nhi, chuyển lời đến mẫu hậu, nói thân thể Bình nhi còn chưa khỏi hẳn đã hồi cung trước nghỉ nghơi, chờ khỏi hẳn lại đến cùng mẫu hậu học tập." Thái Bình nói một hồi đã cảm thấy hơi mệt, phong hàn quả thực không thể qua loa. Cũng bất chấp cùng Thượng Quan Uyển Nhi cãi nhau

Thượng Quan Uyển Nhi chịu đựng Thái Bình công chúa náo loạn lúc sau cũng không còn bao nhiêu tâm tư, hiện tại chỉ nhìn thân ảnh người cần mẫn trước mắt, có chút lo lắng

" Tối hôm qua ngủ không được ngon giấc sao ?" Võ Chiếu thấy Thượng Quan Uyển Nhi cả ngày đều phờ phạc, sợ là ngủ không được ngon giấc. Chính mình cảm giác không phải, sợ là những ngày này đã thành thói quen ôm Thượng Quan Uyển Nhi trong lòng. Như vậy trong lòng thực ấm áp, có thể cho người khác tư vị an tâm.

Thượng Quan Uyển Nhi nhu hòa dụi dụi mắt, nhìn Thiên hậu chuyên tâm đọc tấu chương, còn tưởng rằng là chính mình nghe nhầm.

"Bình Nhi còn là tiểu hài tử, ngươi không nên cùng nàng so đo" Võ Chiếu thả tấu chương trong tay, Thượng Quan Uyển Nhi như thế mới biết cơ bản là mình không có nghe lầm

"Uyển Nhi biết" Thượng Quan Uyển Nhi thấp giọng đáp

"Ân đi nghỉ nghơi chút đi, có chuyện gì ta sẽ gọi ngươi, người của ta không thể dễ dàng sinh bệnh" Võ Chiếu lại xem tấu chương, bất động thanh sắc nhìn.

Thượng Quan Uyển Nhi hé miệng thở nhẹ, vẫn không nhúc nhích nhìn Thiên hậu, trong lòng có chút cảm động. nhìn bóng lưng lao lực kia, ánh mắt có chút mơ hồ

oOo

EV&