Chương 32: Hiểu Lầm

"Uyển Nhi hôm nay không có đi đâu, có chút không khỏe luôn đợi ở trong phòng" Thượng Quan Uyển Nhi không dám trực tiếp nhìn thẳng vào ánh mắt dò xét của Thiên Hậu. Nàng lần đầu tiên lừa gạt Thiên Hậu. Nàng cảm thấy ánh mắt Thiên Hậu nhìn về phía nàng rất sắc bén, chính nàng không dám nhìn Thiên Hậu, nàng sợ nhìn ánh mắt Thiên Hậu, nàng sẽ khóc.

Thường nữ nhân hưởng qua hương vị tình yêu, đều trở nên đặc biệt dễ rơi lệ. Thượng Quan Uyển Nhi cảm thấy nàng đã là như thế, từ khi thích Thiên Hậu, nàng cảm giác mình trở nên đặc biệt yếu ớt.

"Thật không ?" Võ Chiếu muốn cho Uyển Nhi thêm một cơ hội, nàng nhất định nhớ lầm rồi, nàng hôm nay đi thật nhiều chổ. làm sao có thể ở trong phòng, nhất định là nhớ lầm.

"Uyển Nhi không dám lừa Thiên Hậu" Thiên Hậu nhất định không biết, Thiên Hậu nhất định là không biết, Tâm Thượng Quan Uyển Nhi rối loạn, càng ám chỉ như vậy, nàng càng không thể xác định.

"Ta tin Uyển Nhi không dám lừa gạt ta, Uyển Nhi nhất định không biết hôm nay có người xuất giá" Vì cái gì Uyển Nhi lại lừa gạt nàng? có bí mật gì không thể cho người khác biết...mà gạt nàng....

Thượng Quan Uyển Nhi lòng đau như cắt. Thiên Hậu quả nhiên hiểu rõ sự tình sao!!!

Vì cái gì, Vì cái gì, Vì cái gì !!!! Nghĩa Dương như thế nào ngăn trở Thiên Hậu rồi !!!!

Thượng Quan Uyển Nhi không hận Thiên Hậu, không, có lẽ nàng hận, nàng không quên thù gϊếŧ cha diệt tộc! Nàng chính là chọn quên đi!.

Thành tựu nàng chẳng khác nào hủy diệt nàng, thời gian hơn ba năm nàng đã làm thật tốt không phải sao ? Thiên Hậu đối với nàng ủy thác trọng trách, tất cả tấu chương đều qua nàng phê duyệt, tất cả chiếu thư đều do nàng định ra! không trừ bỏ chiếu thư tứ hôn Nghĩa Dương! Thượng Quan Uyển Nhi đã muốn được Thiên Hậu tính nhiệm, đồng thời cũng đem mình cho đi.

Ở bên cạnh theo chân Thiên Hậu, càng hiểu biết càng si mê, nàng dĩ nhiên yêu thật sâu.

Một cái nhăn mày, một nụ cười của Thiên Hậu đều tác động đến lòng của nàng, nguyên là muốn dùng tâm cơ mê hoặc Thiên Hậu, để cho người khác không đoán ra sơ hở của mình, cũng chỉ có thể giả diễn làm thật! Nàng phải làm như vậy, nàng cũng phải làm cho nữ nhi, con trai của Thiên Hậu thống khổ, nàng cũng không phải không có liên quan!

Chính là ai biết tất thảy đều dựa vào bản tâm của nàng, đánh bậy đánh bạ! Thái tử, Thất hoàng tử đều đã mất đi sủng ái của Thiên Hậu, Thái Bình cũng bị đả thương đau dến thấu tâm! Thượng Quan Uyển Nhi muốn cười, nàng cảm thấy người bị tổn thương nhất chính là bản thân mình!

Thượng Quan Uyển Nhi bẫy một cái cũi, rốt cuộc người bị nhốt chính là mình! mà Thiên Hậu luôn ở ngoài cũi, chìa khóa ở trong tay Thiên Hậu! cho dù Thiên Hậu cho nàng tự do, trong lòng nàng cũng không được tự do như ban đầu. Bởi vì tâm của nàng đã cho Thiên Hậu mất rồi!

Thiên Hậu, nàng không thích nhất là người của nàng lừa gạt nàng! Ta đây biết rõ như thế vẫn cố ý lừa gạt nàng! lúc nàng biết được chân tướng, nàng sẽ không quan tâm ta sao ? Uyển Nhi rất sợ hãi!

"Uyển Nhi, không biết !" Một lời nói dối sinh ra nhiều lời nói dối khác để che lấp. Thượng Quan Uyển Nhi lại mắc thêm lỗi lầm!

" Thật sự không biết ? Tân nương đó là Nghĩa Dương" Uyển Nhi ta cho nàng cơ hội cuối cùng!

"Thiên Hậu, người muốn nói gì với Uyển Nhi, có phải người đã chán ghét Uyển Nhi rồi không ?" Thượng Quan Uyển Nhi hai mắt rưng rưng trước hết yêu chính là hèn mọn, không mặc kệ ai yêu Thiên Hậu rồi sẽ thấy mình hèn mọn!

"Uyển Nhi ngươi có biết ta ghét nhất là người của ta lừa gạt ta!" Cho dù là nàng cũng không được!

"Cũng vì biết nên mới sợ hãi, Thiên Hậu..." Thượng Quan Uyển Nhi nước mắt như sóng gợn, nàng chán ghét rơi lệ, nàng chán ghét hết thảy những gì liên quan đến yếu ớt! Nàng muốn mạnh mẽ lên, chỉ có nội tâm mạnh mẽ mới có thể xứng đôi với Thiên Hậu!

Chính là Thiên Hậu có thể hay không cho nàng cơ hội ? Nàng hận chính mình không thể sinh ra sớm mười năm, vua sinh ta chưa sinh, trong những năm kia không có ta, tình cảm cùa nàng trong thế giới đó đều có ai!

Võ Chiếu có chút trong lòng lạnh lẽo. nàng không cần người đối với người khác nóng ruột nóng gan! Muốn người đối với mình toàn tâm toàn ý, những người như vậy toàn bộ Cam Lộ Điện đều chứa không hết, cũng không chỉ có một người là Thượng Quan Uyển Nhi nóng ruột nóng gan, nhớ thương, bỏ cả giang sơn chỉ cần mỹ nhân!

Bất quá ỷ trẻ hơn vài tuổi, tướng mạo vài phần đẹp, là có thể lừa gạt ta sao! Uyển Nhi nàng làm cho ta thất vọng rồi .

"Thượng Quan Uyển Nhi, ngươi thật không có gì nói với ta sao?" Võ Chiếu thanh âm lạnh lẽo đến cả người, Thượng Quan Uyển Nhi giật mình , Thiên Hậu giận sao.

Chỉ có khi Thiên Hậu thực sinh khí, khi Thiên Hậu muốn gϊếŧ một người, mới có loại cảm giác này! Thiên Hậu đối với nàng động sát ý sao.....

"Thiên Hậu, Uyển Nhi muốn hỏi Thiên Hậu ai đã tứ hôn cho Nghĩa Dương" Thượng Quan Uyển Nhi ngừng rơi nước mắt, nàng cũng cần nói, lòng của nàng cũng cần một lý do mạnh mẽ để ngăn chặn chổ hổng.

Võ Chiếu trong lòng cứng lại. Uyển Nhi không tin nàng ! Uyển Nhi hoài nghi nàng! Sớm biết mỗi tháng Uyển Nhi đều phải một lần gặp mặt cái người kia, chính là Nghĩa Dương, Nghĩa Dương, Nghĩa Dương, thật tốt, nữ nhi của Tiêu Thục Phi, Nữ nhi của Tiêu Thục Phi.

Uyển Nhi lại vì nàng chất vấn hoài nghi mình, Thái Bình cũng vì nàng nóng ruột nóng gan, còn không biết hãm sâu thế nào ! Xem nàng nghi ngờ đả thương xuân tình, xem ra cũng là bất trị!

"Ngươi nói xem ?" Võ Chiếu nheo nheo mắt, sung quân biên cương, tịch thu tài sản, gϊếŧ cả nhà kẻ phạm tội, diệt đến cửu tộc, chuyện như vậy mấy năm gần đây nàng không phải chưa làm qua, thêm một cái ác danh tứ hôn thì đã làm sao.

"Thiên Hậu..." Không phải, không phải, nhất định không phải ! Thiên Hậu sao còn muốn đối với Nghĩa Dương tàn nhẫn như thế, hại chết mẫu thân của nàng, tước đoạt địa vị của nàng, bắt vào Dịch Đình Cung mười tám năm, thời gian như hoa đều lãng phí ở Dịch Đình Cung, nàng rõ ràng tin tưởng Thiên Hậu, Thiên Hậu không có hại chết Tiêu Thục Phi!

Thượng Quan Uyển Nhi đẩy Võ Chiếu ra, nàng không thể lại nằm trong lòng Thiên Hậu nữa rồi, nàng hít thở không thông, nàng không biết nên làm thế nào để tin tưởng!

"Uyển Nhi!" Võ Chiếu trong lòng đau xót, thất vọng đến cực điểm. Nếu nàng tứ hôn cho Nghĩa Dương thì sao! Nghĩa Dương trong lòng nàng trọng yếu đến thế sao !

Thượng Quan Uyển Nhi dừng cước bộ, nàng biết một khi rời khỏi căn phòng. Nàng cùng Thiên Hậu sẽ không thể như trước được nữa. Nàng liền không thể ngủ trên giường Thiên Hậu, nàng chỉ có thể hằng đêm tịch mịch. một mình thâm tình, không người thương tiếc!

"Uyển Nhi trở về phòng nghỉ ngơi, Thiên Hậu cũng sớm nghỉ ngơi" Thượng Quan Uyển Nhi không dám tái liếc mắt nhìn Thiên Hậu, nàng sợ nhìn qua, nàng không thể chịu nổi hình ảnh của nàng.

oOo

Một người bi thương rốt cuộc đến tận cùng nào đây, Thượng Quan Uyển Nhi vì cái gì không thể rơi lệ lần cuối ? mắt nàng thấy sắc trời ngoài cửa sổ hơi trắng bệch, Thiên Hậu vào triều sớm. Nàng cũng nên trang điểm mặc đẹp để hầu hạ Thiên Hậu.

Nhìn vào gương đồng, Thượng Quan Uyển Nhi chưa từng có cẩn thận như vậy, nói không chừng có lẽ đây là lần cuối cùng nàng trang điểm. Được Thiên Hậu ôn nhu như vậy, nàng cũng đã quên hỉ nộ Thiên Hậu có thể quyết đoán sát phạt!

Người kia vốn là nàng thích cũng làm nàng sợ, nàng sợ hãi sẽ không được gặp lại Thiên Hậu.

Thượng Quan Uyển Nhi trang dung diễm lệ vô song, cũng chỉ vì muốn che dấu sắc mặt tái nhợt như tuyết.

Nhìn thấy người làm cho Võ Chiếu một đêm không chợp mắt xuất hiện, nàng không giữ nổi bình tĩnh. Thượng Quan Uyển Nhi trang điểm xinh đẹp, y phục tỉ mỉ, vài phần xinh đẹp. Xa cách ta, nàng càng tự do có phải không !

"Thiên Hậu, Uyển Nhi hầu hạ Thiên Hậu mặc y phục" Thượng Quan Uyển Nhi bình tĩnh như nước, giống như mọi chuyện đều chưa hề phát sinh.

"Ta mặc rồi" Võ Chiếu nói không nên lời. Uyển Nhi đang làm cái gì nàng có biết hay không.

"Vậy Uyển Nhi giúp Thiên Hậu trang điểm" Thượng Quan Uyển Nhi vươn bàn tay lạnh lẽo. nàng liền không muốn tránh đi.

"Ta nên vào triều rồi, Nguyệt nương đã giúp ta rồi"

Võ Chiếu liếc mắt nhìn Thượng Quan Uyển Nhi một cái không nói gì thêm, xoay người ra cửa. Thượng Quan Uyển Nhi tất nhiên là đi theo sau. Võ Chiếu dừng bước, Thượng Quan Uyển Nhi thiếu chút nữa là đυ.ng vào người Thiên Hậu.

"Thượng Quan Uyển Nhi ngươi hôm nay không cần đi" Võ Chiếu mặt không chút thay đổi, lạnh lùng nói.

"Vì sao?" Thượng Quan Uyển Nhi không rõ, chẳng lẽ Thiên Hậu ngay cả cơ hội cuối cùng cũng không cho nàng sao ?

"Trang dung của ngươi không thích hợp lâm triều" Võ Chiếu lại liếc mắt nhìn Thượng Quan Uyển Nhi, không khí xung quanh tựa hồ bị đông cứng lại.

Tay Thượng Quan Uyển Nhi hơi run run, vô cùng khiêm nhường " Dạ"

Đầu cúi thấp không cho bất luận kẻ nào nhìn thấy hàng ngàn hàng vạn khốn cùng của nàng !

Gần vua như gần cọp. chỉ một đêm, Thượng Quan Uyển Nhi nàng liền mất đi hàng vạn hàng ngàn ân sủng....

Mà ngay cả đám người đi ngang qua, nàng cũng cảm thấy tất cả đều như châm biếm nàng, mỉa mai nàng. Nàng không có chổ để đi. Nàng bị một mình ở thâm cung biệt viện không người hỏi thăm, không người gọi tên!

Thượng Quan Uyển Nhi không thể tìm được ai che chở, nàng tìm không thấy người, nàng có thể tìm ai ?

oOo

Khi Thái Bình gặp Thượng Quan Uyển Nhi là lúc nàng như mất hồn bạt vía.

"Thực xin lỗi..." ngay cả đυ.ng vào người nàng, nàng đều không nhận thức đó là ai, Thượng Quan Uyển Nhi khí thế khinh người ngày hôm qua là người này đấy sao! Chỉ một đêm liền thay đổi

"Này Thượng Quan Uyển Nhi, đυ.ng người ta rồi cứ vậy mà đi sao ?" Thái Bình vuốt lại y quan, xoa bóp cánh tay, trên cổ còn đau

"Đúng vậy Thái Bình a, ta là cố ý không muốn nhìn tới ngươi" Thượng Quan Uyển Nhi tươi cười, nàng tin rằng nụ cười của nàng bây giờ so với khóc còn khó coi hơn.

"Thượng Quan Uyển Nhi không phải giờ này ngươi sẽ cùng mẫu hậu lân triều sao ? như thế nào còn ở trong này rảnh rỗi ?" Thái Bình khó hiểu ganh tỵ vô cùng.

Thái Bình lập tức chạm trúng chổ đau của Thượng Quan Uyển Nhi, vào triều vào triều, có lẽ cả đời này nàng cũng không cần đi ! Không, nàng không thể cứ như vậy quên đi ! Nàng muốn đi Cam Lộ Điện chờ Thiên Hậu, Thiên Hậu trở về là có thể nhìn thấy nàng.

" Này Thượng Quan Uyển Nhi ngươi rất không hiểu quy củ!" Thái Bình hướng về phía Thượng Quan Uyển Nhi quát, Thượng Quan Uyển Nhi làm sao có thể nghe thấy thanh âm của nàng. Thái Bình cảm thấy Thượng Quan Uyển Nhi hôm nay thực không bình thường, có chút lo lắng. vết thương trên cổ của mình cần xử lý một chút, phải nhờ Thượng Quan Uyển Nhi giúp đỡ một chút.