Chương 6: Kế hoạnh bí ẩn của Phạm Thừa Thừa

Nihao, mọi người có ai đã học online chưa? Tui học quá trời bài, gần như không có thời gian lên đây luôn! Nhưng mà tui hứa sẽ ra chương đúng ngày, còn đúng giờ hay không thì tui không biết, haha! Một tuần nếu như tui còn nhiều thời gian thì sẽ ra bốn chương, nếu không có nhiều thời gian thì ba chương thôi, còn ngày nào thì mn xem lại thông báo, không nhiều chuyện nữa! Vô~

-----Buổi sáng tối lành nha-----

===17:00 tại Phạm gia===

- Con về rồi. - Phạm Thừa Thừa thay dép bước vào phòng khách.

- Con trai của mẹ về rồi! - Bà Phạm nhào đến ôm hắn.

- Mẹ, con đã lớn rồi, đừng có lúc nào con về cũng ôm ấp thế này.

- Thì tại con sáng thì đi học lúc chưa bình minh, về thì chào hỏi vài câu liền đóng cửa phòng ở trong đó suốt, hỏi thì nói ăn cơm với Tiểu Đình và Khôn Khôn rồi, con còn chẳng bao giờ chịu ngồi vào bàn ăn cơm với ba mẹ và chị, có phải con không thương bọn ta nữa không? - Bà Phạm tỏ vẻ ủy khuất nhìn con trai.

Hắn biết mẹ hắn cực kì thương hai chị em hắn, vì chị hắn là đứa đầu nên bà không biết chăm, bệnh tật triền miên, nhà có mẹ Chu là bác sĩ nên mới chữa được, mẹ Thái làm nội trợ nên chăm con rất giỏi, thường chỉ ra và giúp đỡ bà khi bà làm sai. Còn hắn, khi mang thai hắn, bà đã mém sảy thai vì vô tình vất vào cầu thang khi đi lên, may mà mẹ Thái kịp thời phát hiện và mẹ Chu cao tay (Mốc: Vì tui không biết dùng từ gì nên dùng từ cao tay vì nó có nghĩa tương tự) nên bà Phạm vẫn giữ được Phạm Thừa Thừa, nhưng sinh non 2 tháng.

- Haiz...Con xin lỗi, ngày mai sẽ về ăn còn mẹ, được không?

- Thế thì tốt quá, ngày mai mẹ sẽ làm những món con thích!

- Vâng, vậy con mau buông con ra để con còn đi tắm, hôm nay con sẽ ăn cơm tối với mẹ!

- Được được được, đợi lát nữa ba và chị con về thì sẽ ăn cơm!

Sau khi đã thoát được khỏi vòng tay của mẹ, Phạm Thừa Thừa nhanh chóng lên phòng đóng cửa lại.

Vứt cái balo lên bàn học, Phạm Thừa Thừa ngã người lên chiếc giường Kingsize của mình, tay gác lên trán suy ngẫm về chuyện lúc sáng. Thật tình hắn cũng không hiểu, tại sao lúc thấy gương mặt đầm đìa nước mắt vì sợ hãi của cậu, lòng hắn lại nhói như vậy, cứ như ngàn dao cứa vào, chỉ muốn vứt cây súng giả đó sang một bên mà ôm cậu vào lòng dỗ dành. Nghĩ đến đó, Phạm Thừa Thừa bật dậy, vỗ vỗ lên mặt mình vài cái để gạt

bỏ cái suy nghĩ ngu ngốc kia, tự nhủ:" Phạm Thừa Thừa, chỉ là hôm nay mày học hơi nhiều, đâm ra mới có mấy cái suy nghĩ vừa tào lao vừa điên rồ đó thôi!". Hắn quyết định đi tắm để tống cái suy nghĩ đó ra khỏi đầu.

Hắn tắm tận một lúc lâu. Tắm xong liền mở điện thoại tâm sự với hai ông anh họ.

____________

###BộBaChếtChóc###

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Này, ai lại đặt mấy cái biệt danh này đấy? =]

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Tao đặt đấy, thấy sao?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Thằng này mày khùng nặng lắm rồi đấy!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Uầy, nay thằng Thừa nói bắt chuyện trên group ha, lần đầu tiên đó!=>

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Mày có tâm sự gì à?

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Ờ thì... không có gì, chán quá nên lên nói chuyện chút thôi.

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Xời, anh mày chơi với mày bao nhiêu năm mà anh mày không biết tính mày à! Mày nghĩ anh mày tin cái lý do đó?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Chẳng phải lúc mày chán thì liền tụ tập với cái đám 11B để chơi game à? Không thì ngồi máy tính với đám lớp mày, đâu ra thời gian mà nói chuyện với bọn này?

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Thì bọn nó bận hết rồi.

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

@ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn Êy, hôm nay lớp mày có bài tập à?

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Hôm nay lớp em không có, chỉ có vài đứa chưa làm bài do nghỉ nên phải bù bài.

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Haiz... Có chuyện muốn hỏi được chưa?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- OMG!!!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- OMG!!! Part2

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Mày mà cũng có chuyện còn hỏi bọn này hả?

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Có vẻ như sắp tận thế rồi! ;-;

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Nè, bớt bớt giùm một cái.

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- =)))

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Rồi mày muốn hỏi chuyện gì?

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Thì có đứa bạn nó hỏi em là làm sao cho một người hết giận nó?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Có đứa nào dám nhìn cái bàn mặt ngàn năm không đổi của mày à?

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Không dám nhìn chứ ở đó mà hỏi! Trong lúc chơi game thì bọn nó mới dám gọi mày mấy câu!

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Nói đi, mày làm ai giận? =>>>

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Đã nói là bạn hỏi mà!

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Hời, lại cần tới chúng ta rồi Từ Khôn à!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Zep!

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Ủa, hai người nói gì vậy?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Nếu mày đã thành tâm muốn biết!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Thì bọn tao sẽ nhất quyết trả lời!

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Đề phòng hủy diệt muôn nơi!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Cầu cho thế giới đời đời bình yên!

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Bọn tao đây chính là anh họ của mày!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Đẹp ngất ngây ôi chết điếng lòng người!

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Chu Chính Đình!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Thái Từ Khôn!

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Chúng ta là nhóm giải đáp bảo vệ giải ngân hà!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Tương lai tươi sáng phía xa!

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Đang chờ ta đó!

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Quá tuyệt vời!

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Uống thuốc chưa?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- À hả, thuốc gì???

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Thuốc tâm thần.

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- =]]]

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Thôi, em đi ăn cơm đây. Có gì tối nói tiếp.

TảngbăngngànnămhọPhạm đã offline.

#ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn

- Em đi cày game đây! Bye Chính Đình!

ĐẹptrainhấtnhàlàTháiTừKhôn đã offline.

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Ơ??? =)))))

____________

"Mấy ông anh ngu ngốc chả làm được gì!" - Hắn thầm nghĩ. Phạm ThừaThừa đi xuống lầu, vào nhà bếp.

- Xong chưa mẹ?

- Ây da, món này mẹ không biết làm như thế nào cả, nãy giờ đổ hết hai chảo rồi!

- Mẹ làm như thế này tất nhiên là hư rồi, để con làm cho.

Hắn lấy tạp dề đeo vào bắt đầu làm. Xào xào lật lật một hồi, cuối cùng cũng xong. Phạm Thừa Thừa bày ra đĩa, thật là đẹp mắt nha!

- Mẹ không biết con còn biết nấu ăn đấy! - Bà Phạm nhìn đĩa thức ăn hắn làm.

- Mấy lần ba mẹ đi công tác, chị trốn đi chơi, con ở nhà tự học vài món để ăn.

- Con trai mẹ biết nấu ăn, còn nâu ngon như vậy, sau này cưới vợ thì vợ con không phải nấu ăn nữa rồi!

- Con sẽ không cưới vợ. - Hắn nói với vẻ mặt bình tĩnh như điều đó là chuyện đương nhiên. (Mốc: Sau này tự vả bốp bốp vào mặt)

- Mình ơi, tôi về rồi!

- Ba con về rồi kìa! Để mẹ ra đón!

Phạm Thừa Thừa cởi tạp dề ra và ngồi vào bàn ăn, lấy điện thoại ra lướt Facebook. Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình, anh bắt gặp nick Facebook của Lý Quyền Triết đăng ảnh của Hoàng Minh Hạo chụp ngay trước cổng trường IDOL với dòng trạng thái "Ngày đầu nhập học". (Mốc: Muốn xem lên nick fb tui gửi ở chương trước mà xem nhá) Khóe môi khẽ nhếch lên khó phát hiện.

Cả nhà Phạm ngồi vào bàn ăn, Phạm Băng Băng - chị hắn, ông Phạm ngạc nhiên nhìn hắn.

- Uầy, hôm nay mày chịu ngồi xuống ăn với chị mày và ba mẹ luôn á hả? Bị trúng tà à?

- Băng Nhi, con nói gì kì vậy? Mẹ khó lắm mới nghĩ ra cách khuyên nó ngồi ăn tối cùng, con nói vậy nó giận bỏ lên lầu nữa đấy!

- Thừa Nhi, con làm sao mà ngồi ngơ ra thế? - Ông Phạm hỏi.

- À con...Ba, con có chuyện muốn hỏi.

- Con cứ hỏi đi!

- Ngày xưa, ba...theo đuổi mẹ như thế nào ạ?

Ông bà Phạm lập tức đỏ mặt ho khan vài cái, nhìn con trai với ánh mắt khó hiểu, hỏi:

- Con hỏi chuyện này làm gì? Không lẽ...con để ý ai?

- Ý con không phải vậy! Ý con là nếu mẹ giận ba thì ba sẽ làm gì để mẹ hết giận?

- Nhưng sao con lại muốn hỏi chuyện đó?

- Tại trong lớp có mấy đứa nói về chuyện này, con cũng muốn giúp bọn nó nên hòi ba xem ba có giúp được không.

- Ra là vậy! Nhưng ba xin lồi con, ngày xưa chả khi nào mẹ con giận ba cả nên ba cũng chẳng có khinh nghiệm về mấy chuyện dỗ dành này! - Ông Phạm cười cười gãi đầu.

- Vậy thôi. - Hắn cúi đầu ăn cơm.

===Tua sau bữa cơm, 19:15===

Ăn cơm xong hắn một mạch đi lên lầu không nói gì. Giải quyết mấy hồ sơ mà Chu Chính Đình giao cho xong, Phạm Thừa Thừa thay bộ đồ ngủ, nằm lên giường đắp chăn lại, mở diện thoại lên.

____________

###BộBaChếtChóc###

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Êy, còn đó không?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Uầy, mày lại vào đầu tiên à?

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Thì sao? Ủa, ông Khôn đâu?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Chắc đang bị mẹ mắng.

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Tại sao?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Ai biết, nãy đi ngang nhà nó nghe tiếng bác Thái la ở trong đấy, vừa về thì mày nhắn. (Mốc: Nhà ba ổng ở gần nhau, mỗi nhà cách 2, 3 căn ấy.)

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Chắc ổng lại chơi game bỏ bữa chứ gì. Quả này thì toi rồi.

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Mà mày kiếm bọn tao làm gì?

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Thì chuyện hồi chiều.

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- À, vậy là mày muốn tao giúp mày nhầm thằng bạn mày đúng không?

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Ừ.

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Kêu người ta giúp mà thái độ kìa trời!

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Chứ giờ anh muốn sao? Muốn em đến nhà anh làm nũng xin anh giúp hả?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Mày điên à? Giúp mày là được chứ gì.

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Bây giờ tao sẽ lập ra cho mày bốn kế hoạch. Trước tiên là kế hoạch A, dỗ ngọt dành mật.

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Ủa, dỗ ngọt dành mật là cái gì?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Là có nghĩa mày sẽ mỗi ngày tặng một món quà kèm theo một tờ giấy note ghi những dòng chữ kiểu như "Đừng giận anh nữa nhé", dạng vậy.

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Nghe sến thế!

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Mặc dù sến nhưng độ thành công cao!

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Chỉ có thế thôi?

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Chỉ có thế thôi, mà mày cần chú ý vài điểm là phải tặng những gì người đó thích, nếu không thì giận càng nhiều hơn đấy! Còn B với C ngày mai tao nói.

#TảngbăngngànnămhọPhạm

- Ok, thank, bye.

TảngbăngngànnămhọPhạm đã offline.

#ChunụcườigiảtạoChínhĐình

- Ơ??? =]]]]]]

____________

Phạm Thừa Thừa nằm ngửa ra, nhìn lên trần, "Thích gì sao? Hình như lúc bắt nhóc đấy, mình đã thấy trong túi bên hông balo có một hộp sữa cam, chắc nhóc đấy thích sữa cam. Vậy mai mình sẽ tặng nhóc đấy một hộp sữa cam."

Wũyè de dàoshũ láng yín shẽng zài mànyán, ... - Tiếng chuông điện thoại của Phạm Thừa Thừa vang lên.

-...

- Con đã nói là không muốn!

-...

- Con mặc kệ. Cô ta có chết hay không thì liên quan gì đến con, đáng lẽ cô ta không nên vào đó, đó là địa bàn của ba con, và ba con cũng sẽ không chịu trách nhiệm về việc đó, tự cô ta chuốc lấy chứ chẳng ai ép buộc cô ta cả, và...và con không có hứng thú với con gái.

-...

- Tùy. Có gϊếŧ con thì con cũng không đến.

-...

- Ba mẹ con sẽ không đồng ý đâu.

Tút...tút...tút.

Hắn tắt đèn đi ngủ.

-----Hết rồi, bye-----

Hạo: Ai gọi anh thế?

Thừa: Bạn ấy mà, bạn.

Khôn: *nói nhỏ* Người tình của nó đấy!

Thừa: Không phải!!!

Đình: Một lũ ấu trĩ.