Chương 8

Hành động này dường như đã làm qua không biết bao nhiêu lần, cực kỳ quen thuộc, khiến cho Ninh Cáp rất muốn quen miệng mà nói “Hãy giữ thẻ phòng cẩn thận, chúc quý khách ở lại vui vẻ”.

Vòng tay của mọi người đồng thời rung lên:

【Xin chúc mừng! Đã thành công mở phòng!】

Thời gian đếm ngược dừng lại, máy chém treo trên đầu không còn nữa, mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Ninh Cáp tự tuyên bố nhiệm vụ tự mình làm, sau đó lại đứng trước quầy lễ tân phát thẻ phòng, không ngờ rằng, nhiệm vụ khởi động đã hoàn thành.

Có người thì thào: “Vòng tay này trời ạ, trời ạ… đã thành tinh rồi sao?”

Giọng điệu của chiếc vòng rất nhiệt tình, nhưng lại nhiệt tình theo kiểu không có ý tốt, khiến cho người ta muốn lôi nó ra khỏi chiếc vòng rồi đánh một trận tơi bời.

Nhiệm vụ mới nhanh chóng xuất hiện:

【Tổng cộng chỉ có năm phòng nha, không biết ai sẽ có duyên với nhau nhất đây? Thật mong chờ một cuộc gặp gỡ tình cờ lãng mạn!】

Ninh Cáp lật nó lại, đằng sau còn có:

【Nhiệm vụ: Phân phòng.

Mô tả: Thời hạn hai phút.

Hình phạt thất bại: Rút ngẫu nhiên một người chơi xử tử. 】

Phía dưới là một biểu tượng có nhãn “Rút số phòng”.

Ninh Cáp im lặng: Không cần biết chiếc vòng này là gì, nhưng động một cái lại đòi gϊếŧ chết người chơi, điều đó thật sự tốt sao? Trách không được nó nói cái gì mà tỷ lệ tử vong trong phó bản quá cao, chơi kiểu này, không cao mới là kỳ lạ!

Mọi người nhanh chóng bấm nút để chọn số phòng.

Đồng hồ đếm ngược đang tăng lên từng giây, ngón tay Ninh Cáp vẫn còn để hờ trên chiếc nút.

Toàn bộ mọi thứ ở đây đều rất không bình thường, rõ ràng là một hoàn cảnh quen thuộc, nhưng khắp nơi lại lộ ra vẻ kỳ quái.

Trong nhà nghỉ không có ai, thậm chí cửa còn không khóa, vậy mà thẻ phòng lại được giấu bên trên cánh quạt trần, còn không hiểu vì sao trong đầu cô lại hiện lên những lời thoại khó hiểu giống như của NPC cần phải tuyên bố nhiệm vụ.

Chẳng lẽ thật sự nơi này không phải là một thế giới thực sự?

Nếu không phải là sự thật, vậy bản thân cô được xem là cái gì?

Mặc dù sâu trong nội tâm Ninh Cáp không muốn thừa nhận điều đó, nhưng lý trí của cô nói rằng, hình như phó bản là thật.

Nếu đó là sự thật, vậy thì thảm rồi.

Một khi tỷ lệ tử vong của người chơi vượt quá 50%, sau tám giờ, thế giới này bởi vì không một ai vượt qua thí nghiệm, cô có liên quan đến nó nên cũng sẽ cùng nhau biến mất.

Chủ nhân của chiếc vòng này đã chết, còn lại 9 người, phải có ít nhất 5 người còn sống. Nhà nghỉ nhỏ này, còn có Ninh Cáp, mới có thể tiếp tục tồn tại.

Những người còn lại bấm nút rút số phòng mà vòng tay lặng như gà. Có vẻ như nó đã xem Ninh Cáp cũng là một người chơi, vẫn đang chờ cô.

Trước mắt vượt qua cửa ải này đã rồi nói sau.

Ninh Cáp cũng bấm vào.

Vòng tay lập tức chấn động: 【Nhiệm vụ phân phòng hoàn thành xuất sắc! Số phòng của bạn là: 203】

Bởi vì có năm phòng đôi, nó tự động ghép đôi hai người một phòng trong số mười người chơi.

Bùi Hàn cụp mắt xuống và nhìn chiếc vòng tay của mình, sau đó nhìn vào vòng tay của Ninh Cáp, không có biểu cảm gì.

Ninh Cáp cũng đã liếc thấy, người cùng với cô “tình cờ gặp gỡ lãng mạn” chính là Bùi Hàn, bởi số phòng hiển thị trên vòng tay của anh cũng là 203.

Chiếc vòng không có động tĩnh gì nữa, có vẻ như nó chừa thời gian cho bọn họ lên tầng.

Tóc Bạc Xám đề nghị, “Chúng ta phải cùng nhau vượt qua phó bản này, đây cũng coi như là duyên phân đi, chúng ta tự giới thiệu về bản thân mình một chút nhé?”

“Đúng vậy, quen biết nhau mới dễ hợp tác.” Mọi người sôi nổi đồng ý, thay phiên nhau báo danh từng người một.

Tổng cộng có mười người, nam nữ già trẻ đều có, trong đó có những người mới lần đầu tiên bị kéo vào phó bản nay hiện vẫn còn đang run rẩy, cũng có người giống như Tóc Bạc Xám, nhìn qua đều là những người có kinh nghiệm lão luyện.

Người quá nhiều, căn bản Ninh Cáp không nhớ kỹ tên của họ.

Ngược lại là Bùi Hàn kia, là một Alpha, Ninh Cáp vẫn nhớ kỹ, bởi vì anh ta không giống như người bình thường.

Có một người báo tên tiếng Anh là Owen.