Chương 21

“Xem ra, quả nhiên là thật.” Hạ Lâu khó mà ức chế nỗi kích động trong lòng.

Bọn họ hao tổn nhiều người như vậy, đến tận bây giờ mới có tiến triển, Hạ Lâu nhất thời trăm mối ngổn ngang, hít sâu một hơi để tỉnh táo lại.

Còn bốn ngày nữa, bình tĩnh lại... vẫn còn bốn ngày nữa.

Đây chẳng qua chỉ mới là khởi đầu mà thôi.

Sau khi sự kích động qua đi, trong lòng Hạ Lâu lại bịt kín một tầng cảm giác lo âu nồng đậm.

Bọn họ thực sự có thể sống sót sao?

Thông thường mà nói, độ khó của nhiệm vụ khởi đầu tương đối thấp, ít nhất sẽ tiến hành một vài hạn chế với quỷ hồn, không thể tùy ý gϊếŧ người, cho nên bọn họ mới dám yên tâm mà ngủ. Mà càng về sau, đặc biệt là sau khi họ đạt được những tiến triển nhất định, sự hạn chế với quỷ hồn sẽ dần dần được nới lỏng. Đến lúc đó, bọn họ thật sự có khả năng giống như trong phim kinh dị, ăn cơm uống nước đều có thể nhìn thấy quỷ, nhất cử nhất động đều có thể bỏ mạng.

Thang máy đi tới tầng thứ tư, Lục Ngôn Lễ xung phong nhận việc điều chỉnh tốt máy ảnh, đi ra cửa, hắn chọn một vị trí không bắt mắt giấu máy ảnh đi, đám người lại đi lên lầu lần nữa.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, tầng lầu thứ năm im ắng, bị bao phủ trong một mảnh tối đen.

Vì không muốn rút dây động rừng, bọn họ không phát ra âm thanh, đèn cảm biến âm thanh vẫn chưa sáng lên, giờ phút này hành lang trống trải yên tĩnh không tính là dài, một mảnh đen kịt chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở rất nhỏ của vài người.

Kỳ quái, rõ ràng ban ngày tòa nhà này vẫn có rất nhiều hộ gia đình sinh sống, vì sao vừa đến buổi tối liền yên tĩnh đến mức… có chút quỷ dị? Không có một hộ gia đình nào phát ra âm thanh, bọn họ đều đi nghỉ ngơi sớm như vậy sao?

Trên trán Hạ Lâu toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

Không gian đen kịt này tựa hồ trở nên khép kín lại, mùi vị âm u lạnh lẽo bao lấy từng người một, càng ngày càng dày đặc, dần dần khiến người ta sắp không thở nổi.

Rốt cuộc là thứ gì?

“Bang bang, bang bang” âm thanh đột ngột vang lên, Hạ Lâu chợt run lên một cái, nhưng cũng chính vì âm thanh vang lên đột ngột ấy, đèn cảm biến âm thanh sáng lên, cả tòa chung cưng sáng bừng trong nháy mắt.

Hạ Lâu cảm nhận chốc lát, đúng thật giống như tiếng vang cách một tầng.

Cho nên, nó thực sự đang ở tầng thứ tư - chính là tầng thứ tư mọc ra thêm sao?

Bọn họ không dám xuống ngay lập tức. Căn cứ vào quy luật mấy ngày hôm trước, vị kia ở tầng thứ tư mỗi ngày đúng 0 giờ sẽ bắt đầu làm việc, hiện tại bọn họ nghe được âm thanh, có nghĩa là đã qua 0 giờ.

Lại một ngày nữa trôi qua.

Chắc hẳn, sự hạn chế với quỷ hồn đã giảm đi.



Tầng một.

“Em thật sự chịu không nổi, ngày nào cũng ầm ĩ, con cái mình còn phải đi học.”

“Ôi em đừng nói nữa, cảnh sát cũng không có cách nào bắt hắn, chúng ta còn làm gì được đây?”

“Không được! Anh có phải đàn ông không vậy?” Người vợ trẻ đánh thức chồng dậy, “Em không quan tâm nhiều như vậy, xách dao qua cũng được, tên đó băm thịt thì em cũng phải băm vằm hắn ra, bệnh thần kinh gì mà ban đêm lại băm nhân bánh sủi cảo...”

Vừa nói xong người phụ nữ trẻ nổi cơn giận, trực tiếp bước xuống giường, mang dép chạy lộc cộc vào nhà bếp rút dao phay, vẻ mặt phẫn nộ đứng ở cửa phòng: “Anh có đi hay không? !”

“Được được được anh đi, anh đi có được chưa?”

“Thế thì còn tạm được.” Người phụ nữ trẻ lầm bầm.

Hai người mặc đồ ngủ đi vào thang máy, sau khi ấn nút, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

Không biết có phải do ánh đèn hay không, người phụ nữ trẻ luôn cảm thấy cửa thang máy chiếu ra gương mặt hai người bọn họ không đúng lắm, sắc mặt trắng bệch, khí sắc rất không tốt, giống như người chết.

“Điều hòa này mở lớn quá, ông xã, anh có thấy hơi lạnh không?”

“Có hơi hơi, đợi lát ra ngoài là không sao nữa.”

“Sao lại chậm như vậy, tầng bốn mà lâu vậy sao? Có phải bị hư rồi không?”

“Ngày mai em phải đi nói chuyện với quản lý một chút.”

“Ông xã, anh có cảm thấy... giống như có người đang nhìn chúng ta không?”

“…”

“Ông xã? Ông xã?”

Người phụ nữ đẩy đẩy người chồng, khuôn mặt ảm đạm gần như không còn sức sống của đối phương quay lại, cúi đầu nhìn người phụ nữ.

“Ngươi, ngươi là ai? Ông xã? Ông xã?!”

“Cứu mạng a ---”

“A a a a a a!!”

Sau một tiếng thét chói tai, một âm thanh xé toạc vang lên khiến da đầu người ta tê dại.