Chương 39: Lá thư bí ẩn (2)

Lục Gia Ngôn có ý nghĩ kỳ lạ muốn điều tra khách sạn Thiên Tâm, nghe được lời của Lục Gia Ngôn, Ngạn Ninh trợn trắng mắt tại chỗ, cảm thấy Lục Gia Ngôn ngại mạng không đủ dài, còn muốn kéo người khác xuống nước nên đuổi Lục Gia Ngôn ra ngoài.

Ngay cả cảnh sát cũng mặc kệ vụ án này, nguy hiểm bên trong không nghĩ cũng biết, cô không muốn bời vì tìm đường chết mà tráng niên mất sớm.

Trần Cảnh gửi tin tức của Lưu Đại Cường tới. Từ sau khi phó bản thứ nhất kết thúc, Lưu Đại Cường còn livestream những trò chơi kinh dị khác, thoạt nhìn không có gì dị thường, nhưng trong quá trình livestream, một chữ Lưu Đại Cường cũng không nhắc đến [Kinh dị đại sư].

Ngoài ra, công ty trò chơi cũng đưa ra lời giải thích đối với chuyện kênh livestream bị trục trặc. [Kinh dị đại sư] sẽ không trao cho bất kỳ một streamer nào quyền livestream nữa, mà là căn cứ vào bảng xếp hạng, phòng livestream sẽ có sự tham gia của 100 người chơi đầu bảng xếp hạng trong đại sảnh trò chơi.

Thông báo này làm cho rất nhiều fan hâm mộ bất mãn, còn tuyên bố muốn chống lại [Kinh dị đại sư]. Dù sao không phải không phải tất cả streamer đều là streamer có kỹ thuật, không phải tất cả streamer đều có thể tiến vào 100 thứ hạng đầu. Nhưng [Kinh dị đại sư] dường như không hề quan tâm đến cảm nhận của người chơi.

Ngạn Ninh biết [Kinh dị đại sư] có năng lực xâm nhập hiện thực, nếu vậy dù nhiều người có nổi lên chống lại cũng phí công vô ích. Chỉ cần nó muốn, tất cả mọi người đều sẽ trở thành người chơi của [Kinh dị đại sư], toàn bộ thế giới đều sẽ biến thành sân chơi của nó.

Sau bữa cơm chiều đều là thời gian phát sóng trực tiếp của Ngạn Ninh, nhưng vì Ngạn Ninh xin nghỉ vài ngày, có thể tạm thời không thể livestream. Nhưng cô phải sửa máy tính của mình cho xong trong những ngày này.

Ông La nói máy tính không hỏng… Vậy là không hỏng thật sao? Có thể là do quái vật nào đó chạy ra từ trong trò chơi [Kinh dị đại sư], sau đó chui vào máy tính của cô hay không?

Nếu không phải máy tính của cô có giá cả đắt đỏ, không giống vật phẩm trong trò chơi, tùy tiện bị hỏng cô cũng không có gánh nặng tâm lý, bằng không cô đã sớm ném phăng cái máy tính này đi rồi.

“Lâm Tịch Mộng… hay là cô thử trò chuyện với máy tính của tôi xem?” Ngạn Ninh trốn sau ghế quan sát máy tính, sợ máy tính đột nhiên khởi động.

“Hả?” Lâm Tịch Mộng không thể tin vào tai mình: “Tôi nói chuyện với máy tính? Máy tính của cô biết nói chuyện sao?”

“Các cô đều là quái vật…” Chắc sẽ có tiếng nói chung…

Không đợi Ngạn Ninh nói xong, Lâm Tịch Mộng đã bùng nổ ngay tức khắc, tức giận giậm chân.

“Ngạn Ninh!!! Cô nói ai là quái vật!!!”

Chim đen nhỏ tức giận đến sắp bốc cháy, chân màu đỏ lạch cạch đạp mạnh bàn phím, một chân giẫm lên công tắc, máy tính tự động… khởi động máy.

“Nó nó nó… Nó sống rồi…” Ngạn Ninh run rẩy chỉ vào màn hình.

Lâm Tịch Mộng quay đầu, màn hình trong nháy mắt sáng lên, ánh sáng xanh chói mắt đến phát hoảng, theo bản năng cô ấy xê dịch chân mình ra, phát hiện mình đã dẫm lên trên công tắc.

“Máy tính của cô căn bản không hỏng mà.” Từ sau khi trở thành chim đen nhỏ của Ngạn Ninh, Lâm Tịch Mộng cuối cùng cũng nhìn thấu tính cách của cô.

Trách không được Ngạn Ninh lại dám trắng trợn sử dụng tên thật trong trò chơi, còn không chút lo lắng mình bị vạch trần thân phận. Hoàn toàn không cần ngụy trang, chỉ cần lộ ra trạng thái chân thật nhất, sẽ không ai cảm thấy cô chính là Chanh nhỏ.

Ngạn Ninh này… Thế mà thật sự là một đứa nhát gan!

“Cô xem, không phải không có chuyện gì hết sao? Nếu không thì đêm nay cô livestream giải thích với fan của cô đi?” Lâm Tịch Mộng muốn dùng chân của mình làm cảm ứng con chuột chuyển động: “Này không phải rất tốt…”

Lâm Tịch Mộng nói một nửa thì bị kẹt.

Máy tính lập lòe một cái, màn hình đen kịt lần nữa, một hàng chữ màu đỏ xuất hiện ở giữa màn hình.

Đó là một bức thư.