Chương 39: Vòng tuyển chọn trên biển

Hòa Ngọc cũng không biết khán giả đã khó thở, dĩ nhiên, dù có biết rồi cậu cũng sẽ không để ý.

Cậu mượn ánh sáng bên ngoài, lại lấy quyển sách Nguyên tắc cơ bản phát triển năng lực chiến đấu kia ra, đặt trên đầu gối, một tay cầm cá khô nhỏ, một tay cầm túi nước, nhàn nhã đọc sách.

Đạn mạc: "… Thật không biết tên này nghĩ như nào nữa, hình như đã buông bỏ việc giãy giụa rồi. Cậu ta không biết bây giờ là thời gian cực kỳ mấu chốt để hợp đội và tìm hiểu tin tức hả!!!"

Đạn mạc: "Nhìn thái độ và tám điểm năng lực chiến đấu của cậu ta, mấy người nghĩ cậu ta có thể qua được cửa thứ nhất của vòng loại cuộc thi sao? Nằm mơ giữa ban ngày!"

Hòa Ngọc rất bình tĩnh, nhưng cả hòn đảo đều không bình tĩnh.

Gần như tất cả mọi người đều hành động, khán giả nói đúng, đây là thời điểm vô cùng quan trọng, lúc này, chỉ cần bạn không ra tay với những tuyển thủ khác, làm gì cũng rất an toàn.

Mà một khi đã vào trận đấu rồi thì tất cả tuyển thủ đều là đối thủ.

Lúc này có thể hợp đội, có thể tìm hiểu tin tức và năng lực chiến đấu của đối thủ, ước lượng xem chính mình có năng lực ra tay trong giai đoạn kế tiếp không.

Eugene đi đến dưới một gốc cây to, quả nhiên thấy ở đó đã có bọn Vạn Nhân Trảm, Annie, Cách Đới chờ sẵn.

Gã thoáng nhướng mi, giọng lười biếng: "Vạn Nhân Trảm, tìm tao làm gì?"

Bọn Vạn Nhân Trảm vừa thấy gã thì tầm mắt liền dính chặt lên cánh tay máy của gã không rời, từng đôi mắt nhìn chằm chặp vào cánh tay máy ấy.

Một lát sau, Vạn Nhân Trảm mới nói: "Hình như thu hoạch của mày rất phong phú."

Cánh tay của người hành tinh Cơ Giới chính là vũ khí, dĩ nhiên độ mạnh yếu cũng cách biệt rất lớn, tay của Cách Đới có thể biến thành hai thanh đao sắc bén, có sức chiến đấu bất phàm.

Mà rõ ràng, cánh tay của Eugene đã được tăng cường, vốn dĩ đã mạnh hơn so với Cách Đới, nay lại càng mạnh hơn.

Trong vòng tuyển chọn, gã đã chiếm được trang bị chiến đấu vô cùng quan trọng, lại chỉ để dùng lên cánh tay máy của chính mình.

Dù không biết rốt cuộc hiện tại sức chiến đấu của cánh tay máy gã đã đến mức nào, nhưng chỉ cần liếc mắt nhìn cũng đã biết không thể khinh thường.

Eugene nở nụ cười: "Đúng đó, xem như vận may không tệ. Vì trang bị này, lúc tao lên bờ thì vòng tuyển chọn đã sắp kết thúc rồi, suýt chút nữa đã không lên kịp."

Nụ cười của gã rất rạng rỡ: "Bọn mày thì sao? Có phải đã đoạt được trang bị mình mong muốn nên mới lên bờ sớm vậy không?"

Vạn Nhân Trảm: "…"

Hô hấp của gã dần trở nên thô nặng, sắc mặt của Cách Đới cũng rất khó nhìn.

Cái hay không nói, nói cái dở, đây là trào phúng!

Lúc đó sau khi thuyền bị phá hủy, bốn người bọn họ liền tách ra, cũng phải sau này Vạn Nhân Trảm và Cách Đới mới gặp lại. Hai người đều hết sức chật vật, không có thuyền, trên biển cực kỳ nguy hiểm, mười phần chết chín.

Hơn nữa còn cực kỳ xui xẻo, không bắt gặp được bất kỳ thuyền kẻ yếu nào!

Hết cách rồi, bọn họ chỉ có thể gấp gáp lên bờ, căn bản là không vớt được trang bị hữu dụng nào.

Trào phúng đủ rồi, Eugene thu hồi vẻ tươi cười, nhìn bọn họ: "Được rồi, nói chuyện chính đi, mày tìm tao làm gì? Tao còn muốn tìm người, không rảnh nhiều lời với bọn mày."

"Mày ——" Vạn Nhân Trảm tiến lên một bước, mặt đầy phẫn nộ.

Annie vội giữ chặt lấy gã, mắt nhìn Eugene: "Eugene, bọn tôi muốn hợp tác với cậu, quy tắc vòng loại cuộc thi phức tạp, nhưng dựa theo kinh nghiệm khi trước, hồi xưa trong vòng bán kết hợp đội mới là giải pháp tốt nhất."

Eugene cười gằn: "Tao không tin tưởng bọn mày, sao tao biết được bọn mày muốn hợp đội hay là muốn sớm gϊếŧ tao?"

Vạn Nhân Trảm giận đến run tay, Annie cố sống cố chết giữ chặt lấy gã.

"Eugene, bọn tôi không chỉ mời mình cậu, còn có Trấn Tinh, Đường Kha, Early, Seattle, Wiebler, Đoàn Vu Thần…" Annie báo ra một cái lại một cái tên quen thuộc.

Eugene mặt đầy vẻ sâu xa nhìn bọn họ: "Lòng tham rất lớn nhỉ."

Hợp đội với mấy kẻ mạnh thuộc hành tinh chính Liên Bang, đây là muốn đảm bảo tiến vào trận chung kết mà không có bất kỳ sơ hở nào, hay là… Còn có ý định khác?

"Ô, náo nhiệt thế này à?" Một giọng nói vang lên.

Mọi người lũ lượt quay lại nhìn sang.

Một người đàn ông cao ít nhất hai mét, thân đầy cơ bắp hung hãn xuất hiện. Người đàn ông này vừa xuất hiện, Vạn Nhân Trảm liền không còn vẻ cường tráng như lúc trước nữa.

"Early, sao bây giờ mày mới đến?" Vạn Nhân Trảm nhàn nhạt hỏi.

Early lộ ra một nụ cười không có ý tốt: "Trên đường gặp phải một cô gái xinh đẹp ở hành tinh thông thường, nói qua lại vài câu."