Chương 8

Sáng hôm sau, Uông Nghiên tỉnh lại từ trong hôn mê.

“Mẹ, cảm giác khá hơn chút nào chưa?” Triệu Thiến Thiến cả đêm không rời một tấc. Thấy bệnh nhân tỉnh lại, lập tức đỡ người dậy, “Đói bụng không? Có muốn ăn chút gì không?”

“Con... mẹ... sao…” Uông Nghiên vừa tỉnh, người còn mơ hồ.

“Mẹ ngất đi, là bệnh viện làm thủ tục nằm viện cho mẹ, cũng là bọn họ thông tri con tới chiếu cố mẹ.” Triệu Thiến Thiến đem bác sĩ chẩn đoán bệnh thuật lại một lần, cuối cùng vừa tức vừa gấp, “Mẹ sinh bệnh như thế nào cũng không nói cho con biết?”

Uông Nghiên ấp úng nói, “Bình thường công việc của con bận rộn như vậy, mẹ không muốn gây thêm phiền phức cho con…”

Triệu Thiến Thiến: Mẹ ruột muốn phẫu thuật, ai còn quản công việc hay không?!

Cô không muốn trút giận với bệnh nhân mới tỉnh, đành buồn bực nói, “Mặc kệ thế nào, vẫn nên nói một tiếng. Con biết rồi, cũng giúp góp tiền phẫu thuật.”

“Không cần không cần.” Uông Nghiên liên tục xua tay, “Chuyện phí phẫu thuật mẹ có thể giải quyết. Tiền con kiếm được, thì con giữ lại xài đi.”

Triệu Thiến Thiến không tin, “Mỗi tháng mẹ chỉ có hai ba ngàn tiền lương về hưu, mẹ định giải quyết như thế nào? Con nghe bác sĩ nói, giải phẫu phí thêm viện phí, hợp lại muốn năm sáu ngàn!”

Uông Nghiên quay đầu, không dám nhìn con gái, “Mẹ nhờ người khác tìm công việc vệ sinh, một tuần làm năm ngày, một tháng có hai ngàn năm.

Cộng thêm tiền lương hưu, mỗi tháng có thể lấy năm ngàn. Mẹ tiết kiệm một chút, tiết kiệm một chút, một năm có thể tiết kiệm đủ.”

Triệu Thiến Thiến trên mặt không có một tia huyết sắc, miệng run rẩy, “Bác sĩ nói khối u áp bách thần kinh thị giác, sẽ dẫn đến thị lực chướng ngại, cứ như vậy ngươi còn muốn đi ra ngoài làm việc?”

Lỡ như mệt nhọc quá độ, lại té xỉu thì sao?

“Không phải nói đau lưng mỏi eo, rốt cuộc không làm được việc thể lực, vì sao nói chuyện không giữ lời, sau khi về hưu lại đi ra ngoài tìm việc làm!”

Uông Nghiên giải thích: “Công việc vệ sinh không vất vả, rất nhẹ nhàng… sẽ không ảnh hưởng đến tình trạng sức khỏe.

Dù sao mẹ cả ngày nhàn rỗi ở nhà, không có việc gì làm, ra ngoài hoạt động cũng tốt.

Con cũng giống như trước, ăn chút đồ ăn ngon, mua chút quần áo đẹp, sống vui vẻ. Những chuyện khác mẹ sẽ lo, không cần con quan tâm.”