Chương 42: Kiểm Kê Thu Hoạch

Cho đến khi không còn nhìn thấy bóng Lâm Sơ Hàm nữa, Vương Đằng mới lái xe rời đi.

Về đến nhà thì đã mười một giờ rồi.

Vương Đằng không khỏi cười khổ, vốn định vội vàng đi về sớm một chút, nhưng vẫn bị trì hoãn đến tận giờ này.

Ôi phụ nữ!

Bản thân họ là rắc rối!

Trong nhà im ắng, Vương Đằng đóng cửa thật kỹ, bước lên lầu.

Có vẻ như Lý Tú Mai đã ngủ.

Vương Đằng không hề phát ra âm thanh, cất thu hoạch đêm nay trong phòng, sau đó cầm quần áo đi tắm.

Tắm rửa xong thì sấy khô tóc.

Khóa cửa phòng lai, Vương Đằng khẽ xoa bàn tay, ngồi bệt dưới đất, lấy tất cả mọi thứ ra kiểm kê lại một lượt.

Một đồng tiền xu, một chiếc bật lửa Zippo, nửa bao thuốc lá và hai chiếc điện thoại di động!

Đây đều là những món đồ bình thường.

Nhưng mà, hai chiếc điện thoại di động, nếu được thì tốt nhất nên bẻ khóa mật khẩu.

Trong điện thoại di động chắc chắn có một số thông tin hắn cần, bao gồm thân phận và một số thông tin khác của hai tên võ giả đã chết.

Ngoài ra, còn một bộ găng tay và một thanh chiến kiếm.

Cả hai đều là vũ khí phù văn!

Bên ngoài găng tay và chiến kiếm đều khắc phù văn, trông thần bí và bất phàm.

Vương Đằng dựa vào hình dạng của chúng lên mạng điều tra.

Găng tay màu tím đen là vũ khí hệ Băng cao cấp một sao trong series Bóng Tối, giá bán trên thị trường khoảng hai trăm vạn.

Còn chiến kiếm có phù văn màu đỏ thắm là vũ khí một sao hàng đầu trong series Xích Diễm, giá bán trên thị trường là ba trăm năm mươi vạn.

Giá cả đó!

Vương Đằng chỉ muốn cảm thán một chút rằng quả nhiên võ giả đều là chó nhà giàu.

May thay, thế hệ giàu có thứ hai như hắn không phải là không có kiến thức, sẽ không vì mấy trăm vạn mà hô to gọi nhỏ.

Có điều chuyện này cũng đỡ cho hắn phải mua đi bán lại vũ khí, hai loại vũ khí này tạm thời đủ để hắn sử dụng.

Cuối cùng là quả trứng này!

Vương Đằng lôi nó từ trong túi ra, để dưới đèn quan sát kỹ.

Chỉ nhìn bề ngoài thì không thể phân biệt được đó là trứng động vật gì.



“Có điều, quả trứng này có lẽ là nguyên nhân hai tên võ giả đó vung tay.”

“Nếu đúng là như vậy,quả trứng này nhất định không tầm thường.”

Hắn so sánh những bức ảnh về các quả trứng khác nhau tìm được trên mạng, vừa quan sát đã nhìn trong hơn nửa tiếng.

Cuối cùng, hắn đưa ra một kết luận đáng ngạc nhiên.

“Đây là trứng của loài chim!”

“Đúng vậy, chắc chắn là như vậy!”

Vương Đằng tự mình gật đầu, sau đó lại nhét quả trứng vào trong túi, phủ cỏ dại lên trên, kéo khóa túi lại rồi giấu vào trong góc dưới gầm giường.

“Mặc kệ là thứ gì, cứ để đó trước đã.”

“Đợi biết rõ lai lịch của nó rồi ta sẽ tính xem có thể ấp nó nở không.”

Sau đó, Vương Đằng chuyển sự chú ý sang bảng thuộc tính.

"Ngộ tính": 83

"Tinh thần": 21.1

"Thiên phú": Thiên phú hệ Hỏa sơ cấp (10/300); Thiên phú hệ băng sơ cấp (12/300)

"Nguyên lực": Hỏa 6/100 (cấp Chiến Binh nhất tinh); Băng 4/100 (cấp Chiến Binh nhất tinh)

"Công pháp": Xích Viêm quyết (nhập môn 1/100); Huyền Băng quyết (nhập môn 1/100)

"Chiến kỹ": Chiến kỹ cơ sở (quyền, kiếm, đao, thân: Nhập vi), thương thuật (tiểu thành), Hỏa Lân kiếm pháp (nhập môn 10/100), Huyễn Băng quyền (nhập môn 8/100)

"Tri thức": Môn học cơ sở (max điểm)

"Chiến lực tổng hợp": 135

Nhìn những hàng thuộc tính bên trên, Vương Đằng đột nhiên có loại cảm giác thỏa mãn.

Võ giả!

Cuối cùng thì hắn cũng là võ giả!

Mặc dù thời gian từ khi luyện võ đến khi trở thành võ giả ngắn hơn những người khác rất nhiều, nhưng hắn đã trải qua rất nhiều chuyện.

Trong lúc đó cũng đã trải qua nguy cơ sống chết!

Cầu phú quý trong nguy hiểm!

Đáng!

Tiếp đó, Vương Đằng so sánh sự khác biệt trước và sau khi thay đổi của bảng thuộc tính.

Trước đó ở trên núi Bảo An, hắn không có thời gian nghĩ đến nó.



Nhưng bây giờ nhìn vào nó, hắn phát hiện bảng thuộc tính này thực sự đã thay đổi rất nhiều so với trước đó.

Đầu tiên là có thêm tinh thần.

Nó không khó để hiểu theo nghĩa đen.

Tinh thần hoặc linh hồn, đềutượng trưng cho ý thức của con người, đây là một cách nói rất huyền diệu.

Rất có thể, vì chiếm được thuộc tính tinh thần từ võ giả hệ Hỏa đã chết đó, nên mới kích hoạt nó.

Xuống dưới một chút, thể chất ban đầu biến mất và biến thành "thiên phú".

Vương Đằng biết thiên phú, sau khi thể chất của võ giả đạt đến tiêu chuẩn, sẽ được thiết bị đặc biệt khảo nghiệm, xác định thiên phú thuộc hệ nào, sau đó lựa chọn công pháp nguyên lực và chiến kỹ tương ứng để tu luyện.

Đây là sự khác biệt lớn nhất giữa một võ giả và Võ Đồ.

Vương Đằng suy nghĩ cẩn thận, biểu cảm hoảng sợ.

“Lại nói, ta có được thiên phú hệ Băng và hệ Hỏa thông qua việc nhặt bong bóng thuộc tính, không lẽ điều này cho thấy bản thân là ta không có thiên phú?”

Lúc trước hắn điều tra, người bình thường cũng có thiên phú, chỉ cần đáp ứng yêu cầu về thể chất, bọn họ có thể tu luyện công pháp nguyên lực.

Nhưng cũng tồn tại số ít những người hoàn toàn không có thiên phú.

Thiên phú cực cao và không có thiên phú là hai thái cực.

Xác suất xuất hiện đều vô cùng nhỏ.

Không ngờ rằng, hắn lại là một trong số đó!

“May mà ta có hệ thống đại lão!”

Vương Đằng không ngừng may mắn, thiên phú không cao không đáng sợ, đáng sợ nhất là không có thiên phú, điều đó chẳng khác nào với việc chặt đứt toàn bộ khả năng.

Thử nghĩ mà xem, chăm chỉ tu luyện, sắp đi đến cửa lại được thông báo rằng không có thiên phú, cái loại đả kích đó đánh sợ đến nhường nào?

Người có tâm trí không kiên định có thể sẽ không đứng dậy được!

Vương Đằng lắc đầu.

Sau đó là nguyên lực, nó đại diện cho cấp bậc của võ giả.

Hiện giờ Vương Đằng là võ giả cấp Chiến Binh nhất tinh, có điêu bản thân hắn có hai loại nguyên lực là băng và hỏa, về mặt lượng chắc chắn mạnh hơn võ giả đơn hệ nhiều.

Hắn lên mạng điều tra, võ giả đơn hệ vô cùng phổ biến, trong khi các võ giả đa hệ lại rất hiếm thấy.

Hai hệ thỉnh thoảng vẫn có thể thấy, ba hệ gần như không có, còn về bốn hệ và năm hệ đến sáu hệ, đến cả xuất hiện cũng chưa từng xuất hiện bao giờ.

Ngược lại, công pháp và chiến kỹ không có nhiều thay đổi, ngoài việc có thêm hai công pháp nguyên lực và chiến kỹ nguyên lực.

Cuối cùng là chiến lực.

Chiến lực có lẽ là sự tổng hợp của các thuộc tính, bao gồm thể chất, sức mạnh, tốc độ, nguyên lực, chiến kỹ vân vân.