Chưởng lực của Hắc Y lão nhân đã tới nơi.
Khí thế vô cùng mãnh liệt.
Hùng Văn vội bắn mình lên cao theo thế Khinh Vân Ngự Phong để tránh luồng chưởng đạo, và xác định người trước mặt mình chính là Cự Tinh cung chủ nên mới có kình lực khủng khϊếp đến thế.
Cự Tinh cung chủ là một trong Võ lâm Tam tôn, Hùng Văn chẳng dám coi thường.
Sau khi chuyển mình né tránh, Hùng Văn liền rút Hóa Huyết tà kiếm thi triển chiêu Cố Nhược Bàn Thạch... Hồng quang lóe lên, tạo thành một bức tường kiếm, đồng thời Vân Hải chân kinh hòa vào thân kiếm... Âm thanh kiếm khí nổi lên vù vù, kết hợp chưởng đạo ầm ầm quật thẳng vào lão áo đen.
Hắc y lão nhân chỉ lắc nhẹ song thủ xuất chiêu thật ung dung nhưng chưởng đạo vô cùng mãnh liệt.
Chỉ nghe một tiếng “đùng”, thân hình lão nhân áo đen hơi lắc lư khi kình lực giao nhau, còn Hùng Văn bị bắn lùi mấy bước.
Tuy vậy, chàng vẫn nói thầm :
- Lão này không phải là Cự Tinh cung chủ, mà nếu đúng là Cự Tinh cung chủ thì lão ta chưa sử dụng đủ mười thành công lực.
Đúng vào lúc Hùng Văn suy nghĩ như thế, thì lại có tiếng cười lạt và một câu hỏi vang lên :
- Kìa, Phạm lão nhị, giao đấu với ai thế?
Câu hỏi vừa dứt là một hắc y lão nhân khác lướt tới, hình dáng giống hệt lão nhân áo đen kia.
Hùng Văn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì, nhưng Long Tú Tâm đã biến sắc mặt và vội nói nhanh :
- Ôi, đây là hai lão Quan Đông song tà đã nổi tiếng ở vùng Quan Đông. Trước đây hai lão đã từng mò đến Cự Tinh cung.
Long Tú Tâm đã nhận đúng. Bốn mươi năm trước đây Quan Đông song tà xuất những độc chiêu, lừng danh Quan Đông Bá Đạo chưa hề gặp đối thủ. Không ngờ lại đến được Cự Tinh cung và đã luyện được võ công của Cự Tinh đảo. Hai lão này vốn là anh em song sinh nên giống hệt nhau.
Câu nói của Long Tú Tâm lọt vào tai lão già mới đến, đó là Phạm lão đại, người anh của lão kia.
Lão đại liền ngó Long Tú Tâm chăm bẵm rồi nói :
- Huynh đệ chúng ta đến Cự Tinh cung đã bốn năm nay, giang hồ không hề biết. Thế mà hôm nay các ngươi lại nhận ra. Vậy tha tội chết cho các ngươi đấy, mau cút đi...
Phạm lão nhị liền lắc đầu :
- Không được, không thể tha cho tên tiểu tử...
Lão Đại hỏi :
- Sao vậy?
Lão Nhị đáp ngay :
- Vì qua những chiêu thức của tiểu tử, có thể nó là đệ tử của Kiếm Tiên.
Vừa nghe lão Nhị nói, lão Đại đã biến sắc mặt và nhìn Hùng Văn bằng ánh mắt căm thù.
Hùng Văn nghĩ nhanh trong đầu :
- Coi bộ Quan Đông song tà này cũng có mối thù với Kiếm Tiên, mà Kiếm Tiên là nhạc gia của ta, nhân dịp này ta trừ khử kẻ thù giùm người cũng tốt.
Nghĩ như vậy rồi chàng bảo :
- Chấp cả hai lão đấy... Khà khà... Kiếm Tiên chính là...
Hùng Văn định nói là “nhạc phụ” nhưng lại bỏ lửng câu nói, khiến hai lão Quan Đông song tà tưởng là “sư phụ”.
Phạm lão đại cười gằn, gương mặt càng lộ vẻ tức giận. Nguyên trước kia Quan Đông song tà đang thời tung hoành ngang dọc, bỗng gặp Kiếm Tiên tình cờ du ngoạn, chỉ một đường kiếm, ông đánh bại cả hai lão Song Tà này. Bởi vậy chúng ghi tâm khắc cốt mối thù với Kiếm Tiên.
Lúc ấy, lão Đại trừng mắt thét lớn :
- Tốt lắm, hôm nay lấy mạng thằng nhỏ, mai mốt sẽ đi tìm thằng già.
Nói xong là lão liền tung mình xuất chưởng.
Biết đối thủ không phải là Cự Tinh cung chủ thì Hùng Văn chẳng ngán, bèn dựng chưởng xuất chiêu Phao Chuyên Dẫn Ngọc đánh liền. Đồng thời Hóa Huyết tà kiếm cũng hoạt động, kết hợp kiếm và chưởng tấn kích địch thủ.
Kình lực đôi bên gặp nhau, đã phát nổ ầm ầm, lần này Phạm lão đại bị dội về phía sau mấy bước.
Lão liền quát to :
- Nhị lão đệ, phen này đừng để mất mặt Cung chủ.
Lão Nhị gật đầu và gầm lên :
- Xủ phụ nhận chiêu.
Chưởng đạo của lão lập tức phóng vào Long Tú Tâm như sấm sét.
Hùng Văn liền nói :
- Long tiền bối, năm xưa Kiếm Tiên chỉ dùng một đường kiếm đánh bại cả hai lão này, bây giờ phiền tiền bối lui ra, để một mình vãn bối thử tài bọn chúng xem sao.
Nghe Hùng Văn nói thế, Long Tú Tâm liền nhảy tránh, nhường cho chàng trai đấu với cả hai lão cao thủ.
Hùng Văn múa tít Hóa Huyết tà kiếm thay đổi chiêu thức, phát luồng chưởng đạo Nhất Chiêu Lưỡng Dụng chém thẳng vào hai lão Quan Đông song tà. Chiêu này có tên là Phong Ba Giao Thạch, hiện sắc cầu vồng tấn kích hai lão cao thủ như bão táp.
Quan Đông song tà tức muốn phát điên. Lão đại trợn mắt muốn lọt tròng, miệng gầm thét.
- Tiểu tử ngông cuồng, đã muốn chết thì bọn ta cho chết.
Lão ta liền xuất luôn bốn chiêu đánh tới.
Kình đạo lướt tới nhẹ nhàng, nhưng sức mạnh vạn năng tiềm tàng hết sức ghê gớm.
Hùng Văn biết ngay là lão ta sử dụng Vô Phong chưởng, võ công của bọn Hắc Y bang, cường lực tập trung ngầm, song khí thế rất dữ dội. Chàng mới thoáng nhận xét thì chưởng phong đã ập vào trước ngực.
Hùng Văn nổi giận, cười lên một tràng rợn gáy :
- Hừm, công lực khá đấy, nhưng cứ chờ xem Vân Hải chân kinh của ta.
Chàng vẫy Hóa Huyết tà kiếm xuất chiêu Loạn Thạch Băng Vân vô cùng mãnh liệt, dùng kiếm thay chưởng tấn kích ghê hồn, kiếm phong rít ào ào trút kình lực chia hai ngã xô tới hai đối thủ.
Lão Đại giật mình, bảo lão Nhị :
- Tiểu tử này hẳn là có cao nhân nào truyền công, trong kiếm pháp của lão Kiếm Tiên không có chiêu nào quái lạ thế.
- “Ầm ầm...”
Luồng kình lực đôi bên giao nhau, cả ba đối thủ đều bật lùi, nhưng lại vỗ kình khí xông vào quyết đấu.
Nổi cơn tức giận, lão Nhị nói nhanh :
- Ta phải hợp công và biến chiêu để trừ khử nó.
Gật đầu mấy cái tỏ vẻ tâm đắc, lão Đại múa tay, Hùng Văn cảm thấy hai lão đả đổi chiêu thức, kình lực đẩy tới như song bủa đầu ghềnh, hết sức khủng khϊếp.
Bởi không chịu thua một thiếu niên, Quan Đông song tà pha trộn Vô Phong chưởng với võ công riêng, tạo thành Ma Vân Thủ vừa chưởng vừa chỉ thành luồng công lực rất quái lạ.
Hùng Văn thầm nghĩ :
- Hai lão này hợp công, lại thi triển mấy chiêu thức quái lạ ta chưa từng thấy... Cần phải xoay thế đánh mới xong.
Chàng lập tức triển khai Vân Hải chân kinh, sử dụng để phát huy khí thế bí ẩn của Hóa Huyết tà kiếm dốc toàn lực phản kích.
Long Tú Tâm đứng ngoài bỗng chột dạ nói nhỏ :
- Không xong rồi, chỉ mới đấu Quan Đông song tà đã dằng dai, nếu Cự Tinh cung chủ xuất hiện, hay có những địch thủ nào khác nữa thì biết tính cách gì?
Vừa nghĩ tới đó, Long Tú Tâm đã nghe bốn tiếng cười lạt vọng đến. Hùng Văn cũng vội ngước nhìn bốn bóng người thi triển khinh công tuyệt hảo vùn vụt lao tới như những mũi tên.
Chàng thấy võ công của bóng người mới đến chẳng thể coi thường, vì xem bốn gã này võ công hơn hẳn Quan Đông song tà một bậc.
Bởi suy nghĩ, phân tâm nên chiêu thức của Hùng Văn có phần chậm lại... Và Quan Đông song tà đã nhận thấy điều này, chúng phải lợi dụng ngay cơ hội tốt để trừ khử Hùng Văn.
Trong khi lão Nhị xuất chiêu thì lão Nhị hò hét, còn lão Đại hợp công bằng đường chưởng khí với tiếng thét rợn người :
- Tiểu tử nạp mạng.
Không khí căng thẳng đến ngột ngạt.
Lão Đại và lão Nhị kết hợp xuất tuyệt chiêu Trích Tinh Vô Phong. Tả thủ xuất Vô Phong chưởng hữu thủ xuất Ma Vân Công, kình đạo ầm ầm khí thế tựa dời non lấp biển, cùng xô thẳng vào Hùng Văn tưởng chùng đè bẹp chàng trong nháy mắt.
Trong lúc đó bốn người vừa xuất hiện có ba nam một nữ, tuổi đời rất trẻ, chừng mười tám đến ba mươi, khinh công tuyệt vời, chỉ mấy khắc đã tới như những luồng gió.
Chưởng phong đã cuồn cuộn ập tới kinh hồn.
Long Tú Tâm kêu to :
- Vương công tử hãy coi chừng...
Vừa dứt lời bà đã chủ động xuất chiêu đánh tới.
Khi ấy Hùng Văn cũng vừa thét lớn và đánh ra một chiêu như vũ bão, ánh hồng quang rực trời...
“Ầm...” một tiếng dữ dội.
Hai tiếng thét thê lương.
Mọi người chỉ thấy hai xác văng lên cao rồi như hai hòn đá rơi phịch xuống đất.
Máu óc văng đầy thật là thảm khốc rợn người.
Nhìn kỹ ra thì là Quan Đông song tà cả lão Đại và lão Nhị bị Hùng Văn gϊếŧ chết.
Chàng trai cũng bật lùi vài trượng, nhưng chàng đã nhanh chóng trụ vững, đảo mắt nhìn hai xác chết với ánh mắt đầy phấn khởi.
Tất cả bỗng nhiên chìm vào im lặng, vì bốn luồng chưởng đạo của bốn kẻ mới đến đã bị Long Tú Tâm hóa giải bằng một thế Bạch Long Quá Hải cưỡi lên song chưởng để những luồng chưởng khí đánh vào khoảng không.
Bốn người mới đến đều tức giận tái mặt, rõ ràng Long Tú Tâm không tiếp chiêu, nhưng chưởng đạo của chúng đã trở thành vô ích.
Người lớn tuổi nhất trong bọn trầm giọng nói :
- Các ngươi vô cớ xông vào bổn cung, tội đáng chết, còn dám gϊếŧ chết bổn cung Hộ pháp Song lão, tội lỗi chồng chất, đáng phải tử hình.
Vẫy tay một cái, hắn gằn giọng :
- Sư đệ, sư muội hãy bắt lấy chúng nó.
Long Tú Tâm từng trải giang hồ, đã nhận ra bốn người ấy. Đó là tứ đệ tử của Cự Tinh cung chủ.
Người nhiều tuổi nhất trong bọn là Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi. Kế đó là những tên Lôi Điện Thần Miêu Cang, Vân Tài Cân Diêu Na Hoa, cuối cùng là Thủy Hỏa Thần Thạch Bì...
Thì ra Hùng Văn hồi nãy đã sử dụng chiêu Chi Phấn Huệ Than trong Nhất chiêu Nhị thức của Thủy Thượng Tiên Cô đánh chết Quan Đông song tà. Bây giờ chàng phóng tới bên cạnh Long Tú Tâm để chờ đối địch với tứ đệ tử của Cự Tinh cung chủ.
Khinh công nhanh như chớp, bốn người nọ đã chia phương vị vây chặt lấy Hùng Văn và Long Tú Tâm.
Hùng Văn cười lạt và bảo :
- Tốt lắm, rất tiện cho bọn ta, cứ bắt hết các ngươi là Cung chủ phải ra mặt chứ gì?
Câu nói của Hùng Văn hết sức kiêu ngạo và sỉ nhục đối với tứ đại đệ tử của Cự Tinh cung chủ. Chẳng khác nào chàng khinh rẻ Cung chủ không dám xuất hiện, mà còn coi bốn đệ tử thân cận của ông ta như cỏ rác, làm cả bốn người tức lộn ruột lộn gan.
Lôi Điện Thần Miêu Cang là kẻ nóng nảy nhất trong bọn đã nhảy phóc tới, thét lớn :
- Chư huynh muội, ta muốn thưởng thức qua võ nghệ của hắn.
Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi gật đầu tán thưởng, để Miêu Cang phóng mình đi như một mũi tên vυ"t lên cao. Từ không trung hắn lại buông mình xuống trước mặt Hùng Văn mục đích phô trương khinh công tuyệt nghệ.
Hùng Văn thầm nghĩ :
- Bốn kẻ này đã tận mắt thấy ta gϊếŧ chết Quan Đông song tà, vậy mà chúng vẫn hung hăng. Như vậy hẳn võ công của chúng còn cao hơn hai lão già kia. Ta phải ra tay sát thủ, phủ đầu chúng mới được.
Lôi Điện Thần Miêu Cang chao mình từ trên cao xuống trước mặt Hùng Văn thì nói lớn :
- Ngươi hãy báo rõ họ tên, bổn thiếu gia không muốn gϊếŧ những kẻ không tên không họ.
Nhếch mép cười, Hùng Văn lạnh lùng đáp :
- Vương Hùng Văn này cũng không muốn gϊếŧ những kẻ vô danh...
Miêu Cang nổi giận gằn giọng :
- Chờ ta hóa kiếp xong, ngươi trình với Diêm Vương là đã bị Lôi Điện Thần Miêu Cang gϊếŧ.
Rồi hắn gầm lên :
- Nào, đỡ chiêu và nạp mạng.
Dứt lời, hắn xuất chiêu Vô Phong chưởng nhưng lại búng ngón tay để phát ra luồng kình đạo kinh hồn.
Hùng Văn phản ứng rất nhanh, hữu thủ vung Hóa Huyết tà kiếm xuất chiêu giả, tả thủ đẩy nhanh một chiêu Phân Không chỉ trong Nhất chiêu Lưỡng thức của Thủy Thượng Tiên Cô. Chỉ phong cuồn cuộn ầm ầm xỉa thẳng tới đối thủ.
- “Bình...”
Hai luồng chỉ đạo gặp nhau phát nổ khủng khϊếp, rung chuyển một vùng, cả hai đối thủ đều bắn lùi mấy trượng.
Miêu Cang và Hùng Văn tái mặt, bởi thấy rõ nội lực ghê gớm của nhau.
Hết sức ngạc nhiên Miêu Cang buột miệng hỏi :
- Tiểu tử, ngươi sử dụng công phu gì vậy?
Hùng Văn không trả lời, mà hỏi ngược :
- Ngươi đã chuyển hóa Vô Phong chưởng thành Vô Phong chỉ phải không?
Lôi Điện Thần Miêu Cang kiêu hãnh gật đầu :
- Đúng thế, chắc ngươi đã sợ?
Hùng Văn bật cười :
- Bọn các ngươi ta coi như lũ chuột, có gì phải sợ?
Tuy nói vậy nhưng trong lòng chàng thầm nghĩ :
- Vô Phong chưởng còn dễ phát hiện luồng chưởng xuất ra, nhưng Vô Phong chỉ rất khó đề phòng. Ta phải cẩn thận mới được.
Trong lúc Hùng Văn suy nghĩ thì Miêu Cang đã hùng hổ xông tới, hắn nóng nảy xuất chiêu có những sự sơ hở, Hùng Văn bỗng cảm thấy vui mừng.
Chàng buột miệng nói :
- Cơ hội tốt đây rồi.
Luồng hồng quang tỏa ra, Hùng Văn xuất một chiêu trong Tam kiếm Thập nhị chưởng... Kiếm khí vèo vèo, Hóa Huyết tà kiếm trên tay chàng vũ lộng thật khủng khϊếp, thế mạnh như lấp biển dời non.
Phong Vũ Thần Xa Địa Lôi, Vân Tài Cân Diêu Na Hoa, Thủy Hỏa Thần Thạch Bì đứng bên ngoài đều biến sắc, vội xông vào ứng cứu Miêu Cang trong cơn nguy hiểm.
Nhưng Long Tú Tâm đã thét to :
- Chớ cậy đông người, có ta đây.
Bà liền lướt tới công liền một chiêu Kim Lang chỉ... Chỉ phong như kiếm xua tới truy cản đối phương.
Bên kia Lôi Điện Thần Miêu Cang vẫn không thấy hết được sự hiểm nguy bởi Hóa Huyết tà kiếm nên hắn cứ tự đắc vung tả chưởng, búng ngũ chỉ bắn ra năm luồng kình đạo đen thui, tấn kích vào kiếm đạo của Hùng Văn. Hắn sử dụng Thoát Hồn Hắc Thủ tuyệt nghệ của Cự Tinh cung.
Vừa vận dụng công phu tuyệt kỹ, vừa xuất song chưởng ào ào như dông gió.
Năm luồng chỉ lực và hai đạo chưởng phong tới tấp đánh vào Hùng Văn. Song hắn không ngờ Tam kiếm Thập nhị chưởng của Hùng Văn đã phát huy hết công lực, Miêu Cang càng đánh mạnh càng nguy hiểm như húc đầu vào tường thép.
Chỉ nghe “Bình...” một tiếng, thân thể Miêu Cang bị bắn tung lên cao cùng tiếng rú não nùng.
Xa Địa Lôi, Diêu Na Hoa và Thạch Bì biết Miêu Cang lâm nguy mà không thể cứu, vì chúng đã bị Long Tú Tâm chận đầu.
- “Bình... Bình...”
Những ngọn Kim Lang chỉ của Long Tú Tâm tạo thành bức tường thép và có những kình đạo phóng vào đối phương.
Trong lúc khẩn cấp, ba tên còn lại của tứ đệ tử Cự Tinh cung kết hợp công lực phản kích Long Tú Tâm tới tấp.
Nếu đấu riêng rẽ, Long Tú Tâm không hề sợ bọn này, nhưng chúng liên thủ lại trở thành nguy hiểm. Long Tú Tâm đã mang nhiều thương tích, mà những đạo chỉ phong của bà đều bị đẩy bật ra.
Trong lúc tuyệt vọng Long Tú Tâm kêu lên :
- Thôi hết rồi, Đạt ca ca hãy chờ tiểu muội ở nơi Âm cảnh nhé.
Long Tú Tâm kêu lên như thế vì bà đã nắm chắc cái chết trong tay.