Thế giới 1: Chương 14: Hắn chỉ ghét con người

Một bức tường cách ly trong suốt, con chim lửa bên kia lại kêu quang quác.

Nó là một trong những loài chim ồn ào nhất, kể từ khi trờ thành hàng xóm với chim lửa, từ sáng đến tối 012 đều có thể nghe thấy tiếng chim lửa hót.

Nếu như hắn là một khách trọ cáu kỉnh, e là đã gây sự với người hàng xóm ồn ào rồi, nhưng 012 không có phản ứng gì.

Phần lớn thời gian hắn đều cực kỳ yên tĩnh, khi tiếng con chim lửa ồn ào vang lên, hắn sẽ giật giật tai, nghiêng đầu lắng nghe.

Hắn có thể nghe thấy tiếng khóc trong tiếng kêu của con chim lửa mà con người cảm thấy quá ồn ào.

Con chim lửa này khác với hắn, nó không phải là sản phẩm của phòng thí nghiệm, mà là bị bắt từ tự nhiên. Nó cũng không quen với không gian chật hẹp như vậy, dù có thức ăn và cũng có bụi cây đi chăng nữa, nó vẫn sẽ thường xuyên cố gắng gọi đồng loại.

Con chim lửa thường sinh sống theo bầy đàn trong tự nhiên, và chúng cần có đồng loại.

Chờ đến khi đầu óc không quá thông minh của nó nhận ra nơi này không có đồng loại của nó, nó mới dừng lại một cách buồn bã.

Ngoài tiếng của con chim lửa, những hàng xóm mới của 012 sẽ phát ra đủ loại âm thanh khác nhau.

Chim ưng gào thét sẽ đột nhiên ùng ục hai tiếng vào ban đêm, con chim đủ màu thích vẫy vẫy những chiếc đuôi dài, phát ra tiếng sột soạt.

Ngoài ra còn có những con chim đu đưa cành cây và tìm kiếm thức ăn trên lớp rêu nhân tạo.

Những âm thanh này đối với 012 mà nói đều đặc biệt mới mẻ.

Trên người hắn dung hợp các virus nguy hiểm để các nhà nghiên cứu con người không dám dễ dàng tới gần. Bọn họ lại càng sẽ không cho những vật thí nghiệm bình thường ở gần hắn.

Cho dù các vật thí nghiệm khác bị nhiễm virus hắn mà chết, hay là loại virus mới mà họ nuôi trên người hắn bị ô nhiễm sinh ra biến dị không thể kiểm soát, đều là chuyện rất phiền phức.

Trước đây, xung quanh phòng cách ly của hắn không có một âm thanh nào, yên tĩnh đến mức chỉ có hơi thở yếu ớt của chính hắn.

Chỉ khi trên đường vận chuyển từ phòng cách ly đến khu thí nghiệm, sẽ đi ngang qua khu nuôi dưỡng, hắn mới có thể nghe thấy âm thanh của những động vật khác.

Âm thanh hấp hối đầy đau đớn của chúng.

Bây giờ 012 có hơi thích cái l*иg lớn này. Thích mùi mật hoa ngọt ngào tỏa ra, cây chuông xanh sẽ nở hoa, cũng thích những vật thí nghiệm ồn ào khác.

Ở nơi này, thứ hắn ghét chỉ có con người.

Trong số những con người đáng ghét, con người kỳ lạ nhất lại đến cho các vật thí nghiệm ăn.

Những vật thí nghiệm cấp thấp đều không ưa cậu cho lắm, cậu vừa tới gần sẽ luôn bị chúng tấn công. Cho nên mỗi ngày cậu đều sẽ làm cho rất chật vật.

Nhưng trông cậu làm không biết mệt, có đôi khi còn cố ý trêu chọc chúng nó.

012 đẩy chiếc lá lớn trước mặt ra, nhìn về phía chàng trai đang ngồi xổm bên cạnh bể cát nóng xa xa.

Cậu đang cho con rùa cá sấu lai rồng ăn thịt tươi, con rùa đang ngủ nên rất gắt ngủ. Cậu cố tình nhét tay vào trong mai rùa để sờ đầu nó, quả nhiên lại bị cắn.

Khi con rùa cá sấu lai rồng xấu tính bắt đầu ăn thịt, xịt thuốc chữa bệnh trộn với chất khử trùng vào mai bị thương của con rùa, dùng con dao nhỏ cẩn thận cạy xuống một số ký sinh trùng sống nhờ trên đó.

Con rùa cảm thấy rất không thoải mái, ăn được hai miếng sẽ quay đầu lại cố gắng cắn cậu.

Chàng trai nở nụ cười dùng găng tay gạt đầu nó sang một bên, miệng nói: "Sắp xong rồi, sắp xong rồi, ăn cơm của mày đi."

Nói gì vậy trời? Con rùa lại nghe không hiểu cậu đang nói cái gì.

012 cứ quan sát cậu như vậy, nhìn cậu một mạch đi vào bên cạnh bắt đầu cho chim ăn.

Con chim lửa đang tìm kiếm đồng loại rất lâu thấy cậu đến, nó là con đầu tiên xông lên ăn thức ăn cậu rải xuống.

Sau khi ăn xong, con chim lửa dùng cánh khẽ vỗ vào bắp chân cậu, dùng cái mỏ màu đỏ khẽ mổ lên cánh tay cậu.

Những hành động này là những hành động của loài chim lửa thể hiện sự thân mật và thường chỉ xuất hiện giữa các đồng loại.

Con chim lửa không quá thông minh này coi chàng trai này là đồng loại của nó.

"Uầy, ngày nào tao cũng cho mày ăn nhiều đồ ăn ngon như vậy, mà mày vẫn mổ tao." chàng trai nói.

Hiển nhiên, cậu không hiểu loài chim lửa, xem hành động của nó như khıêυ khí©h.

Chàng trai thích cái đuôi màu sắc sặc sỡ của con chim đủ màu, luôn nhân lúc cho nó ăn sờ một cái. Hôm nay con chim đủ màu cũng không quen với sự vuốt ve của cậu, xòe đôi cánh màu sắc sặc sỡ của nó.

Thế là chàng trai khen ngợi: "Cái đuôi thật xinh đẹp, vẫn là mày ngoan, không mổ tao, còn xòe cánh cho tao xem."

Sai rồi, con chim đủ màu xòe cái đuôi sặc sỡ của nó là có ý chứng tỏ sức mạnh của bản thân, cũng là điềm báo chuẩn bị tấn công.

012 đưa ra kết luận, thằng cha này còn không thông minh bằng con chim lửa nhận nhầm đồng loại.

"Ơ, một con nữa đâu?"

Còn một con tắc kè hoa nữa.

Vu Yếm xách thùng thức ăn dạo qua khu nuôi dưỡng hai vòng, cũng không thể nhìn thấy con tắc kè hoa đâu.

Con tắc kè hoa này là vật thí nghiệm cấp trung duy nhất trong nhóm này.

Bởi vì con tắc kè hoa biến dị này có kích thước nhỏ, lại rất thích ứng với nhiều môi trường sống khác nhau, hơn nữa không có mối quan hệ săn mồi với các loại chim, cho nên Vu Yếm cũng không bố trí chỗ ở riêng cho nó, mà bỏ nó thẳng vào trong ký túc xá của chim chóc.

Nhưng cảm giác tồn tại của nó quá thấp, nó cũng chưa bao giờ kêu, còn có thể thay đổi màu sắc, ẩn thân hoàn hảo. Vu Yếm thường xuyên không tìm thấy nó trang trốn ở góc nào.

Không tìm thấy nó, Vu Yếm đành phải mở thùng thức ăn ra đặt ở góc, chờ tắc kè hoa đói bụng mò tới ăn.

012 là người cuối cùng như thường lệ, bởi vì hắn tương đối rắc rối hơn, Vu Yếm cần phải mặc quần áo bảo hộ đặc biệt trước khi tiếp xúc.

Bây giờ 012 đã chủ động lấy túi máu trong tay cậu, nhưng Vu Yếm đột nhiên giơ tay lên, không để cho hắn lấy được đồ ăn.

Động tác của cậu thật giống như động tác trêu chọc những động vật khác, 012 không thèm để ý tới cậu, cũng không tức giận và tấn công như những động vật khác, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm vào cậu.

Vu Yếm cười hai tiếng, bắt đầu mở túi máu ra cho hắn xem: "Tôi muốn nói cho cậu biết, có thể mở nắp ra uống nha."