- Vi Thượng Thế. Tại sao lại phản bội ta? – Huyền y nam nhân gương mặt rớm máu, ánh mắt ai oán như xoáy thẳng vào tâm can người đối diện.
- Không, không phải ta, ngươi tìm nhầm người rồi. –Vi Thượng Thế vầng trán lẫm thẫm mồ hôi, hốt hoảng tỉnh dậy từ trong giấc mộng.
Đế đô Giao Châu
Trên đại điện Trường Lưu ráng mây sáng rực, các vị trưởng lão trong bản phái đang tụ họp nghị bàn về việc yêu quái gần đây đang làm loạn ở ranh giới phía tây Mạc Hoang. Kể từ sau trận đại chiến ở Huyền Vũ Đài năm ấy, yêu vật đã bị trấn áp hàng vạn năm trong Dạ Sát Điện. Mấy năm gần đây, với sự phồn thịnh trở lại của Thiền Vu Sư, đám tiểu yêu bị thoát ra ngoài rục rịch làm loạn khắp nơi, điều này khiến các phái vô cùng đau đầu, nghị bàn hàng tháng trời tìm cách đối phó.
Ở phía bắc Thiên Môn của Trường Lưu Phái, dưới gốc cây anh đào đại thụ ngàn năm, từng tán hoa nở rộ xòe rộng che phủ một góc trời. Những cánh anh đào thoảng bay trong gió lất phất như những hạt mưa sa đầu hạ, có bóng dáng hai người lấp ló sau một bụi cây Linh Thụ. Lam y thiếu niên nhỏ giọng thì thầm với tiểu đạo sĩ bên cạnh:
- Cửu Thiên Môn là cánh cổng ra vào Trường Lưu Sơn, được Cung Thượng Nghi trưởng lão của Tĩnh Thần Điện cho người canh trừng rất nghiêm ngặt, quân lính canh gác ngày đêm, ngay đến một con kiến cũng khó mà bò qua nổi.
Tiểu đạo sĩ bên cạnh nghe vậy, đôi mày sắc lạnh khẽ nhíu, vừa nhìn về phía đám thiên binh gác cổng vừa hỏi:
- Vậy làm sao ta qua được? Tuế Phong, tại sao ngươi lại nắm rõ tình hình về Cửu Thiên Môn hơn cả ta vậy?
Lam y thiếu niên kéo tay tiểu đạo sĩ vừa lén lút rời khỏi cửa Thiên Môn, vừa lí giải:
- Vi Thượng Thế, ngươi tuy là môn đệ của Trường Lưu Phái nhưng lại bị nhốt trong biệt cung nhiều năm, vừa mới được thả ra, nên những chuyện trong môn phái đương nhiên không nắm rõ bằng ta rồi. Nhưng ngươi yên tâm, ta có cách giúp ngươi lọt lưới rời khỏi Cửu Thiên Môn này.
Tiểu đạo sĩ đôi mắt tinh quái, lém lỉnh mỉm cười quay qua hỏi hắn:
- Ngươi tính ra tay trộm lệnh bài của Đại trưởng lão cho ta sao? Dù sao ngươi cũng là đệ tử yêu của Đại trưởng lão, ngài ta dẫu có biết chuyện cũng sẽ không nỡ trừng phạt ngươi.
Hạ Tuế Phong tức giận gõ nhẹ đầu hắn một cái nói:
- Sư phụ sẽ không phạt ta, mà sẽ phi ta vào lò luyện đơn ngay lập tức. Ngươi không thể tưởng tượng được sư phụ đáng sợ tới mức nào đâu, đừng mơ tưởng chuyện đó.
Thấy tiểu đạo sĩ khẽ cong môi, hắn liền dịu giọng:
- Sắp tới Tĩnh Thần Điện sẽ phái quân lính đi dò xét tình hình ở Mạc Địa, ta có thể giúp ngươi nhân cơ hội này trà trộn vào đó rồi lẻn ra ngoài.