Chương 10: Tg2(Fix)

A Nguyên đặt cô bé xuống giường , ngủ một giấc dài sẽ tốt hơn cho cô nhóc lúc này.

Nhìn mắt cô bé sưng lên vì khóc từ hôm qua tới bây giờ , A Nguyên dùng tay vuốt vài sợi tóc mái của cô vào vành tai.

Cậu nhìn cô 1 lát rồi dựa lưng vào đầu giường , bật quang não trên tay mình để tìm hiểu thêm về thế giới này.

Lịch sử của họ( đế quốc) bắt nguồn từ chiến tranh tinh cầu lần thứ hai , người thắng trong cuộc chiến này đứng ra thành lập đế quốc và thống nhất những viên tinh cầu xung quanh trong tinh hệ Aex này , sau đó họ thành công nâng cấp nền văn minh của họ lên tầng thứ ba một thời gian sau ( lợi ích từ chiến tranh khiến họ có một cú nhảy cóc vượt bậc ở nhiều lĩnh vực)

Thời gian thấm thoát thoi đưa , họ ( đế quốc ) muốn nhiều hơn nữa , họ phải đối mặt với việc là làm thế nào để nâng cấp văn minh một lần nữa.

Năm nay phía chính phủ muốn đẩy nhanh việc nâng cấp văn minh lần thứ tư ( đó là chuyện không tưởng , không làm được , khi hiện tại nơi đây đã qua thời kỳ chiến tranh khi mà toàn bộ các thế lực liều mạng rút sạch tài nguyên nhân lực để đánh cuộc trên sòng bạc quyền lực sinh tồn , thời kỳ hoà bình hiện tại ai cũng so đo thiệt hơn khi đầu tư vào một thứ gì đó , họ sẽ cất đi nanh vuốt họ trở nên ngoan hiền hơn , ít nhất là trong mắt người dân ) , nhưng họ gặp phải hai vấn đề lớn là khả năng sinh sản của nhân loại nơi đây thụt giảm nghiêm trọng là một.

Chìa khoá để nâng cấp văn minh lần thứ tư là DNA ( xoay quanh cả về khai phá tinh thần lực , não bộ người ..v..v.. nữa chứ cũng không phải chỉ có DNA , DNA chỉ là vấn đề nổi trội nhất thôi , nên DNA thường là câu cửa miệng giống chìa khoá mở văn minh thứ tư ) còn trong giai đoạn tìm hiểu là hai.

Khai phá ra tiềm năng của con người là từ DNA.

Họ( đế quốc) đi theo bước chân của nền văn minh đi trước là liên bang , hay còn gọi là anh hàng xóm của đế quốc , anh ta ở tinh hệ kế bên.

( tên gọi thứ hai của liên bang là Gomul , tên của tinh cầu trung tâm , nơi điều hành toàn bộ đường đi nước bước của liên bang nói chung )

May mắn là ít nhất đế quốc( nơi A Nguyên ở hiện tại ) đã biết hướng đi đúng là về DNA chứ không phải mù tịt như lũ ruồi không đầu giống các văn minh gà rừng nào đó , chuyện này chẳng cần giấu diếm vì liên bang thoải mái chia sẻ thông tin cho họ , cảm giác anh hàng xóm giống như đi làm từ thiện ...

A Nguyên không tin sự thiện lương này

Sẽ có người đặt câu hỏi tại sao không thao tác nhanh nâng cấp bắt chước anh hàng xóm luôn đi , ngoại hình giống nhau đều là con người mà , chắc cũng na ná à.

Ha hả , liên bang mà biết sẽ cười vỡ bụng , thật ngây thơ , người của liên bang mã gen khác với người của đế quốc , dù có chút tương tự về ngoại hình , nhưng chỉ chút chút khác mã gen đó thôi là đủ các nhà khoa học sống dở chết dở.

Một khác biệt nhỏ đã là cả ti tỉ thứ lệch hẳn khỏi quỹ đạo rồi.

Giả thiết cho dễ hiểu về việc này là : ví dụ đế quốc của chúng ta là một đám người đang đi trong khu rừng nhỏ, chúng ta cầm trên tay tấm bản đồ ( dữ liệu ADN )được anh hàng xóm liên bang đưa cho , chúng ta đi được một đoạn đường thì phát hiện ra sự khác biệt , đứng trước ngã ba , mục tiêu cuối cùng của chúng ta bắt buộc phải đi về con đường bên trái.

Mà tấm bản đồ của anh hàng xóm đưa ra chỉ khai phá mỗi con đường thẳng phía trước ( một chút khác nhau ấy khiến người của liên bang rẽ nhánh nghiên cứu hướng đi hoàn toàn khác )

Vậy cái bản đồ của liên bang là nghiên cứu đi đường thẳng về phía trước còn tác dụng hay không ?

Chúng ta đều đi qua cùng một khu rừng nhưng không cùng một hướng đi.

Chốt lại vấn đề.

Tài liệu chỉ để tham khảo chứ không thể dựa theo khuôn đúc , còn nữa kiến thức chuyên sâu chắc chắn liên bang sẽ không chia sẻ cho đế quốc , xông xênh cho chút thông số vụn vặt để đế quốc không đi nhầm đường thôi.

Cũng không biết đế quốc tổn thất những gì để được chút thông tin da lông này từ liên bang nữa.

...

Cách xa đế quốc , ở liên bang trong một thành phố hạng ba , nơi đây có một căn phòng có bốn người trưởng thành , họ đang ngồi hoặc đứng quanh chiếc bàn.

Trên mặt bàn được làm từ pha lê tím chứa đầy ắp hoa quả mới mẻ ngon miệng , tô điểm thêm bánh kẹo cao cấp từ những thương hiệu có tiếng đắt giá của nơi này.

Cậu trai trẻ xinh xắn với gương mặt như bé gái đang hầu trà cho ba vị khách , đôi tay cậu đầy mỹ cảm như đang múa , đây là cái nhìn từ một kẻ gọi là giàu nửa mùa , còn với những người giàu thật sự thì đây là trà đạo.

Cậu trai trẻ xinh xắn dâng trà hai tay cho ba vị khách quý , sau đó lui ra khỏi phòng nhường lại không gian cho họ nói chuyện .

Người đàn ông tóc nâu mắt xanh mở miệng thưởng thức một hớp trà , nhàn nhạt vị đắng lưu tại đầu lưỡi , không hiểu tại sao thứ này lại được đám nhà giàu giai cấp trung lưu ưa thích.

Samuel chẳng thể hiểu nổi.

Ngồi cạnh hắn là người đàn ông tóc nâu xoăn , người này cũng uống thử một hớp trà rồi buông luôn , có vẻ Doral cũng có cùng suy nghĩ với hắn.

Ngồi đối diện Doral và Samuel lúc này , là Ivan .

Hắn sở hữu cặp mắt đen cùng mái tóc bạc , nghe nói mắt đen là đặc điểm của đám người thuần chủng , nếu muốn nhận biết kỹ hơn thì cần xét nghiệm máu mới biết được tỉ lệ thuần chủng là bao nhiêu.( sẽ phân tích ở các tập tiếp theo )

" Nhà đấu giá cần nhập thêm hàng mới , danh sách vật phẩm các ngươi đưa lên không được bề trên ưng thuận , quá tầm thường không đủ đặc biệt "

Ivan tay cầm tách trà , dáng ngồi của hắn thẳng lưng , hai chân vắt chéo đầy tự phụ , trên người hắn là mái tóc dài mượt mà màu bạc vắt qua vai buông thõng trước ngực , hắn mở miệng nói giọng trầm thấp khiến người nghe muốn phạm tội.

Nói thật Samuel từng thử bắt chước chất giọng của Ivan nhưng không tạo ra được hiệu ứng say lòng người như vậy , Samuel chỉ khiến người nghe cảm giác hắn là tên biếи ŧɦái , muốn phạm tội cố ý gây thương tích với Samuel...

" Ngài nói gì chứ , thưa ngài , chúng ta đã phải lặn dưới biển suốt một năm để bắt được bầy nhân ngư này , toàn bộ đều là nhân ngư thuần chủng , bề ngoài xuất sắc , tiếng ca có tác dụng xoa dịu tinh thần , nếu như vậy còn không đặc biệt thì như thế nào mới là đặc biệt."

Samuel tức giận muốn phun nước trà lên mặt Ivan , Doral cũng thuận theo đứng lên hướng về phía Samuel trợ lực mở miệng nói :

" Thưa ngài Ivan , xin thứ lỗi tôi nói thẳng , nhân ngư không trân quý thì thứ gì mới trân quý "

Ivan liếc nhìn khinh bỉ hai người.

" Nhân ngư trân quý ? "

Lời nói vừa dứt , Doral gìm tay Samuel ý bảo bạn thân từ từ đừng nổi điên vội , Ivan không quan tâm tiếp tục nói.



" Cái thứ mà hai người các ngươi gọi là trân quý chỉ là rác rưởi ở tinh cầu Savie , một đám cá biến dị dám tự xưng là nhân ngư thuần chủng , kể cả các ngươi bắt được nhân ngư thì đã sao , Savie tinh cầu không thiếu nhân ngư , thuần chủng với chẳng không thuần chủng thì chúng cũng trở thành một thứ hàng hoá đại trà ai cũng biết rồi , vậy là đặc biệt ư , chỉ đặc biệt ở cái tinh cầu hạng bét này của các ngươi thôi "

Tiếng vỡ nát chói tai trong phòng khiến cậu trai xinh xắn túc trực ngoài cửa giật mình sợ hãi , trong phòng toàn tai to mặt lớn không phải kiểu người cậu có thể chọc , chủ tiệm đứng kế bên cậu nhóc cũng run rẩy mướt mồ hôi , hắn biết bên trong phòng đang tiếp một vị khách quý của tinh cầu hạng nhất , hắn chỉ dám lẩm bẩm trong lòng đừng có chuyện gì cả , đừng đánh nhau trong tiệm , sức chiến đấu của một trong số họ là điều mà đám bình dân như hắn chịu không nổi , sẽ chết người đấy.

" Đám nhân ngư các ngươi bắt được may ra có thể làm món hàng mở màn trong buổi đấu giá , nên nhớ ta không chỉ thuê một mình các ngươi , ta có rất nhiều sự lựa chọn , nếu các ngươi không thoả mãn được điều ta muốn thì có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng chúng ta giao dịch cùng nhau"

Nói rồi Ivan sải bước chân rời đi bỏ mặc tiếng nói bực bội của ai đó đằng sau.

" Chỉ một câu nói của hắn là công sức của chúng ta thành công cốc "

Samuel thở hồng hộc mắng chửi , Doral ngồi cạnh bên cũng nhăn mày.

" Cũng không phải mới làm công việc này lần đầu , bớt nóng đi ông bạn , nghề thợ săn báu vật này nếu không móc nối với lũ người ở tinh cầu hạng nhất thì chúng ta sẽ bị loại khỏi top mười của ngành , giờ nên tính bước tiếp theo là tìm kiếm hàng ở đâu"

" Hàng hoá đặc biệt cái gì , giờ cái gì cũng nhan nhản ra , thậm chí đám người phòng thí nghiệm còn cho ra một đống giống loài hình thù kì quái thì chúng ta biết sống kiểu gì , thật ghen tỵ với đám đồng nghiệp săn báu vật chết , không giống đám săn vật sống như chúng ta"

" Ừm , chắc phải đi xa hơn chút ..."

" Lại là đánh bắt xa bờ."

Hai tên tóc nâu làm ầm ĩ rồi rời đi , lúc này chủ tiệm mới toát mồ hôi suy nghĩ , mẹ ơi một năm tiếp vài lượt khách như này chắc ông sẽ bỏ nghề , sống không thọ mà.

Ivan lúc này đang ngồi trên một chiếc xe sang trọng di chuyển tới khu vực truyền tống của tinh cầu , hắn còn một mớ người phải gặp , một đống hàng hoá phải kiểm tra , đừng nhìn công việc của hắn có vẻ cao quý lên mặt với người khác , nhưng những người như hắn thật sự sống không lâu , nếu hắn thật sự chọc giận đám săn báu vật thì hắn có thể "mất tích" lúc nào không hay , còn nếu quá mềm yếu thì ha hả , họ sẽ được đằng chân lên đằng đầu , nói đạo lý với họ thì không khác gì tự mua dây buộc mình.

Liên bang có cả trăm tinh cầu , cả ngàn vạn kẻ như hắn làm việc cho đám quyền quý giàu có của tinh cầu hạng nhất , chết một ít con tôm cái tép như hắn thì có làm sao , cái chính là được việc hay không thôi.

Không cố hết sức , không liều mạng thì có rất nhiều người muốn thay thế vị trí này của hắn , lợi ích nhiều mà , tiền và quyền từ xưa tới giờ khiến người ta bất chấp tất cả , người chết vì tiền chim chết vì mồi .

...

Nơi nào đó ở tinh cầu hạng nhất.

Trong một căn biệt thự xa hoa , vừa nhìn là biết chủ nhân của căn biệt thự là kẻ không phú thì cũng quý.

Bên trong căn biệt thự.

Tiếng rêи ɾỉ kiều diễm len lỏi qua cửa phòng , hai người hầu nam khuôn mặt chết lặng chờ đợi bên ngoài.

Nhận đồng lương cao đòi hỏi hai người này phải biết câm điếc đúng lúc , nếu chủ nhân gϊếŧ người họ sẵn sàng rửa sạch hiện trường , thậm chí phối hợp làm ác , đổi trắng thay đen , nhận tội thay đều có thể , chỉ cần ích lợi đủ nhiều là được.

Âm thanh từ từ biến chất , như có như không hơi hướm sang nốt nhạc cao vυ"t opera , dần dần chuyển thành tiếng thét chói tai thảm thiết.

Rồi im bặt.

Giằng co trong gần hai phút cuối cùng cũng kết thúc.

Tiếng thở dốc khàn khàn bên tai hai người hầu , chúng phát ra từ khuyên tai cảm ứng , vị chủ nhân của họ gọi họ vào dọn dẹp như mọi khi.

Hai người hầu cúi đầu mắt nhìn mũi , mũi nhìn tim di chuyển quy củ vào phòng , bỏ qua vị chủ nhân đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thở dốc nhâm nhi ly rượu đỏ ngồi tựa lưng ở trên giường.

Đôi tay họ thoăn thoắt cuốn thi thể không lành lặn dưới sàn nhà vào túi chuyên dụng.

Một người hầu vác túi qua vai rời khỏi phòng.

Một người khác điều khiển máy móc rửa sạch , hoàn thành nhiệm vụ bèn nhanh chóng cúi đầu rời đi.

Vị chủ nhân tóc vàng vừa lúc uống cạn ly rượu.

Hắn sở hữu ngoại hình đẹp đẽ không tì vết , gương mặt đầy tự phụ ( tận cùng của gen hoàn mỹ )

Khẽ miết nhẹ khuyên tai.

Vài giây sau trước mặt hắn xuất hiện gương mặt quen thuộc.

Hắn phàn nàn về chất lượng hàng hóa nhàm chán , không mới mẻ.

Đôi chân dài của hắn chạm sàn nhà , hắn rời khỏi giường , hắn cao hơn hai mét , chốt lại vấn đề ở đây là hắn tạo sức ép , muốn chơi chủng loại mới đa dạng hơn.

Nếu không hắn sẵn sàng thử công ty khác , nên nhớ ở tinh cầu hạng nhất loại hình dịch vụ này không thiếu , không cạnh tranh lại thì sẽ bị mai một biến mất.

Tắt cuộc gọi.

Vị nhân viên chăm sóc khách hàng của công ty thật phiền muộn , gần đây hắn tiếp không biết bao nhiêu cuộc gọi kiểu này.

Khẩu vị của đám khách hàng trở nên điêu ngoa khó chiều.

Ai chẳng biết đám khách này nếu không phải nhiều tiền thì là quyền thế không dễ chọc , chỉ có thể ra sức làm vừa lòng không thể đắc tội.

Người nhân viên thao tác xử lý dữ liệu trong đầu , hắn tích vào cột thông tin ý kiến đóng góp của khách hàng.



Nhìn biểu đồ đầy ngao ngán.

Có tới chín mươi chín phần trăm khách hàng có cùng ý kiến với vị khách vừa gọi cho hắn.

Thật không dám nộp báo cáo quý này cho cấp trên

...

Đế quốc , tại một ngôi trường bình dân .

" Ngừng. "

Tiếng còi tín hiệu vang lên.

Thầy giáo đi tới trước mặt hai học sinh mới.

" Ta năm nay bảy mươi tuổi chưa từng gặp trường hợp nào như trường hợp này"

Khung cảnh như hiện trường một vụ án mạng , nạn nhân là hai tên lùn thân hình èo uột gầy nhom đang thân mật nằm tiếp xúc với mặt đất.

Tên ẻo lả nhỏ con hơn thở hổn hển nhõng nhẽo với tên còi cọc còn lại là mệt quá không chạy nữa đâu ahuhu.

Đ m.

Tạo nghiệt mà.

Người khác nhìn còn tưởng thầy giáo đang bạo hành học sinh.

Họ đâu biết hai tên này mới chạy được cỡ một vòng quanh sân trường , một người trẻ tuổi cỡ này ít nhất cũng phải chạy mười vòng mới hơi thở gấp.

Trên số liệu ghi lại chúng bị khiếm khuyết thì chí ít cũng nên chạy được ba vòng chứ.

Dứt lời thầy giáo vẻ mặt u oán thao tác màn hình tinh thể.

Rồi kêu hai người trở về lớp học.

Tiến vào lớp học , bầu không khí nhốn nháo bỗng im bặt.

Có tiếng khe khẽ bàn tán.

A Nguyên kéo tay Viên Châu đi tới chỗ ngồi , Viên Châu ngồi xuống ghế mệt mỏi không nghĩ động đậy nữa.

" Này mới tới , tên gì vậy "

Người hỏi câu này là một thiếu niên tóc xanh , qua giao tiếp hắn nói hắn tên là Mid.

Ánh mắt hắn dành cho cậu rất khác lạ , có vẻ nhiệt tình đến mức thái quá , A Nguyên hơi mất tự nhiên cười rồi quay mặt đi hỏi han Viên Châu.

Viên Châu uể oải nói vừa đói vừa mệt.

Chương trình học khá là khó với cả hai.

Cậu và Viên Châu được trường học cấy một chip nhỏ vào khe tai , là phiên bản nâng cấp , một thứ tốt hơn , chuyên sâu hơn so với quang não đeo tay và khuyên tai cảm ứng về việc dịch thuật ngôn ngữ , nhờ chúng mà cậu và Viên Châu có thể đọc hiểu chữ nghĩa , tiếng nói của toàn bộ mọi văn minh.

Chúng dùng năng lượng từ việc vận động cơ thể , chỉ cần một ngày hoạt động nhẹ nhàng vài phút là chúng hoạt động cả ngày.

Viên Châu bất mãn hỏi tại sao làm được tới mức độ này , còn cần học hành gì nữa , trực tiếp in hết kiến thức vào con chip là được rồi.

Người gắn chip chỉ cười cười và nói con chip không thể chịu tải được nhiều như vậy , nó sẽ biến dạng to hơn và đòi hỏi nhiều năng lượng hơn.

Sẽ không còn là hoạt động một chút là đủ cung cấp năng lượng hoạt động cả ngày nữa , mà là người dùng phải hoạt động liên tục không ngừng nghỉ , hay thậm chí phải gắn thêm cục nén năng lượng vào lưng để đủ cung cấp chúng hoạt động.( có thể tham khảo hình dáng của ninja rùa để biết thêm chi tiết)

Và đó chỉ là bước đầu thôi , kế tiếp vị thầy giáo vẻ mặt cuồng nhiệt nói nó chỉ là in sẵn kiến thức vào chip , việc vận dụng chúng giống như chúng ta lật sách xem thông tin nhưng nhanh hơn , xảy ra trong đầu chúng ta , và cũng không có vụ tư duy hộ chúng ta.

Ngắn gọn thì đó là kiểu giống như học thuộc lòng , học vẹt.

Không thể áp dụng thực tế.

Ít nhất khoa học tới giờ chưa tiên tiến như vậy , nhưng tương lai thì không nói trước được.

A Nguyên nhìn đũng quần thầy giáo nổi cộm bất thường vẻ mặt càng lúc càng biếи ŧɦái nói các từ chuyên môn với tư thế sẵn sàng đại chiến ba ngày ba đêm để thảo luận về vấn đề này , liền bịt mồm Viên Châu lại không cho cô bé đặt thêm câu hỏi nữa.

Sau đó việc gắn chip diễn ra suôn sẻ hơn.

Bỏ mặc ánh mắt nhiệt tình với nhiều điều muốn nói của thầy giáo gắn chip , A Nguyên dắt Viên Châu chuồn nhanh khỏi phòng y tế.

Quay về hiện tại nhìn một vị thầy giáo khác xuất hiện trên màn hình ảo rộng lớn bằng cái bảng.

A Nguyên cảm giác con chip đang hoạt động giống như thuyết minh phim ảnh , vừa nghe được ngôn ngữ gốc vừa nghe hiểu nội dung giống như phim phụ đề ( dù không phải chữ viết của người trái đất phụ đề ) , đây là cách nó hoạt động.

Có điều nghe thì hiểu nhưng buổi học hôm nay không bổ ích chút nào, vì không có chút kiến thức nào sao mà hiểu.