Chương 9: Tg2(Fix)

Người của cảnh cục chu đáo đưa A Nguyên và Viên Châu tới khu chung cư theo địa chỉ vừa nêu , sau đó họ thả cả hai xuống và nói căn phòng ở lầu bốn.

Tại khu nhà này A Nguyên quan sát thấy nó không hiện đại bằng khu trung tâm thành phố.

Khá là hẻo lánh.

Đi lên lầu bốn cậu đang không biết tìm phòng bằng cách nào thì quang não hiển thị mũi tên chỉ cậu đi tiếp mười lăm bước về phía trước.

A Nguyên bước tới cửa căn phòng như mũi tên chỉ dẫn , quang não trên tay A Nguyên kêu tích một cái.

Cánh cửa căn phòng ở trước mặt cậu cũng kêu tích như trả lời rồi tự động mở ra.

A Nguyên nhìn vào trong thấy đầy đủ tiện nghi giường , tủ lạnh và tủ quần áo âm tường , nhà vệ sinh không thiếu thứ gì.

Viên Châu đi theo mũi tên quang não trên tay cô bé bước tới căn phòng kế bên phòng của cậu , cô nhóc nhìn vào trong đó rồi quay sang đi tới bên cạnh cậu.

" Em không ở 1 mình đâu , em ở cùng chị"

" Không được , tối đi ngủ em về bên đó , còn thời gian còn lại em có thể qua đây"

A Nguyên thở dài đáp , cô bé có vẻ cứng đầu muốn đàm phán việc này nhưng cậu không tiếp lời.

Cả hai đi vào phòng của A Nguyên.

A Nguyên ngồi trên giường còn cô bé ngồi dưới đất.

Viên Châu có lẽ vì nội tâm bất an nên tự nói chuyện mà không cần cậu trả lời , có lẽ cô bé chỉ cần một người ngồi nghe lúc này , thi thoảng A Nguyên cũng gật gù 1 phen tỏ vẻ tôi vẫn đang nghe , ít nhất để cô nhóc xả bớt áp lực tâm lý đã.

Cánh cửa truyền tới tiếng tiếng tích , A Nguyên nói nghe tiếng tích đáp lại trên quang não của mình.

Cánh cửa tự động mở ra , bên ngoài xuất hiện một người đàn ông trẻ tuổi , người này giới thiệu bản thân tên là Sam , thành viên của tổ chức công ích phi lợi nhuận.

Viên Châu thấy có người lạ đi vào phòng bèn leo lên giường núp sau lưng A Nguyên rồi thò đầu ra lén nhìn hắn.

Sam tự động quen thuộc nói về bản thân xong liền bắt đầu nói tới chủ đề chính , A Nguyên cảm giác như hắn đã làm điều này ngàn lần rồi , nhuần nhuyễn đến kì lạ.

" Theo như trường hợp của các cậu , phía chính phủ đã cung cấp phòng ở miễn phí tại khu chung cư dành cho các đối tượng là người già và trẻ em, sẽ có người đưa thực phẩm tới cho các cậu , đồ ăn sẽ được để trước cửa phòng , sau này quen thuộc rồi thì các cậu sẽ tự đi lấy chúng ở quầy tiếp thực khu công cộng , xét thấy trong hồ sơ các cậu tới từ một hành tinh lạc hậu , phía cảnh cục phải dùng tới giao tiếp truyền âm mới có thể giao lưu được , tôi cũng phải lượn tới cảnh cục để mượn tạm xài cho trường hợp của các cậu , theo kinh nghiệm của tôi thì tỉ lệ trở về hành tinh quê nhà của các cậu là chưa được mười phần trăm "

" Thật ra thì trường hợp của các cậu năm nào phía cảnh cục cũng ghi nhận rất nhiều , thật sự nó quá thường xuyên xảy ra , nhưng các cậu có thể yên tâm vì đế quốc chúng tôi những năm gần đây dân số đang giảm đi , khả năng sinh sản của mọi người dân trở nên yếu hơn so với thống kê nhiều năm trước đó , đế quốc rất hoan nghênh những người trẻ tuổi như các cậu "

" Tôi kiến nghị các cậu có thể chờ khi đủ tuổi thành niên xin cấy ghép tử ©υиɠ nhân tạo , đây là một cách hay rất được nhiều người ủng hộ , các cậu có thể suy xét"



Mặt A Nguyên thộn ra , cô nhóc Viên Châu nắm tay cậu đau , hình như thế giới này phương thức sinh sản và giới tính của họ hơi bị khác lạ.

" Còn nếu không thì tôi cảm thấy với hình thể của các cậu , khi trưởng thành ra ngoài xã hội kiếm một công việc ổn định là rất khó , không phải kì thị nhưng các cậu đến từ một tinh cầu lạc hậu , kiến thức không có sức khỏe cũng không , ngoài cách tôi vừa nói trên thì mọi con đường khác là cực kỳ khó khăn"

A Nguyên gạt đi nói với hắn là chuyện này để sau hãy nói, cậu nghĩ rằng cậu có thể tìm hiểu thông tin từ quang não , cậu không thích nghe sắp đặt khi chưa hiểu biết gì về thế giới này.

A Nguyên lái câu chuyện sang hướng khác , hỏi Sam vài điều vu vơ khiến hắn cười cười , hắn lộ ra vẻ thỏa mái không gắt gao như hồi nãy mới tiến vào phòng ,rồi cậu hỏi hắn trọng điểm.

" Anh có biết gì về phụ nữ hay không".

Sam có vẻ ngạc nhiên , hắn nói phụ nữ là gì.

A Nguyên nghe tới đây là xác nhận ở đây không có giới tính nữ.

Sau đó thông qua cuộc nói chuyện này thì cậu biết tình trạng dân số nơi đây già đi , trẻ em càng lúc càng ít khiến đế quốc sốt ruột không thôi , mới mấy năm trước họ còn ra chính sách ép buộc người trẻ tuổi kết hôn , thậm chí một bộ phận bình dân còn biểu quyết đòi sinh sản vô tính ( máy móc , nhân tạo sinh sản ) mặc kệ cho việc này có thể khiến gen đời sau xác suất bị lỗi tỉ lệ lên đến hơn năm mươi phần trăm.

Cậu suy nghĩ về lời Sam vừa nói , thế giới này không biết phụ nữ là gì , có vẻ cậu và Viên Châu sẽ an toàn khi ở đây.

Còn việc cấy ghép gì gì đó như tên này nói , dẹp đi...

Sam có ý định tiếp tục đề tài về thế hệ sau này của đế quốc, nhưng A Nguyên nhăn mày tiếp tục lảng tránh lần thứ hai , hắn cũng biết nhìn sắc mặt của người khác đành có chút cứng ngắc chuyển đề tài.

" Quang não hàng tháng sẽ nhận được ba ngàn tiền trợ cấp của chính phủ , số tiền này đều là phúc lợi cho trẻ em , đưa tay cho ta , ta hướng dẫn các ngươi cách nhận và dùng chúng"

A Nguyên vươn tay ra theo ý của hắn , cậu lắng nghe hắn giảng cách sử dụng , hắn liếc nhìn cậu theo quy trình xem cậu nắm bắt được lời hắn giải thích hay không.

Sam tỏ ra khá là hài lòng với A Nguyên , lúc này A Nguyên đang xoay người sang chỉ lại kỹ càng cho Viên Châu , cô bé chăm chú nghe nhưng lâu lâu vẫn liếc mắt nhìn Sam , nếu ánh mắt bất chợt đυ.ng độ thì cũng trốn tránh ngay.

Vì căn phòng chỉ có 1 chiếc giường , đều bị A Nguyên và Viên Châu chiếm lấy , hắn chỉ có thể ngồi dưới đất , khu ở tạm bợ nên cái ghế cũng không có , hắn cười mỉa thầm nghĩ trong đầu khu tị nạn có khác thật keo kiệt.

" Ngôn ngữ của các ngươi rất kì lạ"

A Nguyên nghe hắn nói vu vơ về điều này , mặt cậu không biểu cảm nhưng tai cậu vẫn đang lắng nghe.

" Theo như ta nhớ không lầm thì ta đã từng nghe chúng ở đâu rồi."

Viên Châu nhoài người vượt qua A Nguyên , tay cô bé nắm lấy ga giường hỏi hắn từng nghe ở đâu.

Hắn nhìn cô bé , sau đó mắt kính 4 D bao trùm mắt trái của hắn hiển thị dữ liệu.

" Ừm , không có thông tin nhỉ , ta nhớ rõ ràng từng nghe ở đâu đó "



Cô nhóc tăng âm lượng lời nói kèm theo hành động áp sát vào người hắn " Là trái đất , ngươi có biết gì về trái đất hay không , đó là 1 hành tinh rất đẹp nhiều nước có sự sống ..."

Hắn hơi né tránh chút , thiếu gì hành tinh như ngươi miêu tả chứ.

" À ta nhớ ra rồi , ta từng gặp ngôn ngữ này ở liên bang , nền văn minh cổ đã điêu tàn cách đây mấy ngàn năm , nghe nói đám người của văn minh đó từng đấu tranh đòi nâng cấp nền văn minh , sau đó thất bại , giờ huyết mạch của họ cũng không biết bị lai tạp trong vũ trụ không biết bao nhiêu lần rồi."

Hắn dứt lời thì cô nhóc trực tiếp xả van nước mắt.

A Nguyên cau mày ôm Viên Châu lên giường , cậu dùng bàn tay lau nước mắt cô bé , cô bé khóc thút thít chuyển dần sang khóc rống lên.

" Em muốn về nhà , em rất nhớ ba mẹ , em không muốn ở đây ..."

Sam thấy tình hình không ổn , hắn chẳng hiểu mình nói sai điều gì , nhưng chuồn đi trong trường hợp này là hợp lý.

A Nguyên không tiễn khách.

Cánh cửa đóng lại ngăn cách thế giới xa lạ bên ngoài , cô bé vẫn rúc vào bụng cậu khóc nức nở.

" Hắn nói mọi người đều chết , trái đất chết rồi , ba mẹ chết rồi..."

" Ngoan không khóc , lời người khác nói chưa hiểu kỹ thì đừng vội vàng kết luận"

A Nguyên nâng khuôn mặt tèm lem nước mắt của cô nhóc lên , bắt cô bé phải nhìn thẳng vào mắt mình.

" Nghe anh nói không khóc , có lẽ hắn nói không phải là trái đất của chúng ta , chỉ là trùng hợp thôi."

" Thật không..."

" Thật".

Cô nhóc tựa đầu vào vai A Nguyên lặng lẽ chảy nước mắt , trong đầu A Nguyên nghĩ rằng chẳng có sự trùng hợp ngẫu nhiên nào hết , Sam nói là sự thật , trái đất đã chết cách đây ngàn năm , người trái đất thuần chủng không còn tồn tại ở vị diện này nữa.( ngôn ngữ trái đất đã từng tồn tại , dư lại chút "đốm lửa" của nền văn minh này vẫn giao tiếp bằng ngôn ngữ trái đất nhưng số lượng cực kì hiếm )

Có lẽ chính Viên Châu cũng nhận ra điều này , nhưng cô bé tự gạt chính mình , tin vào lời lừa dối của cậu , thì đã làm sao.

Ít nhất cây trụ tinh thần của cô bé vẫn ổn định là được.

Cậu không muốn dắt theo một người bị tâm thần chạy bôn ba khắp nơi.

Viên Châu dần dần thϊếp đi , suy nghĩ cuối cùng trong đầu cô nhóc là chị Bạch Dư tự gọi mình là anh , chị Bạch Dư ngốc.

..