Chương 2.1: Thanh Thịnh

Editor: sukiee

Ở phía chân trời, những đám mây trôi mờ ảo, trên các đỉnh núi, ánh mặt trời lặn chiếu len lỏi.

Phong ngoại môn thứ 36 của Côn Cảnh Đạo Tông, sừng sững trong bóng chiều vô tận.

Côn Cảnh Đạo Tông chia làm nội môn và ngoại môn, chỉ khác nhau một chữ, nhưng lại là được đãi ngộ hoàn toàn bất đồng.

Tài nguyên của ngoại môn khan hiếm hơn nhiều so với nội môn, cũng không có lão sư cố định, mọi người cùng học tập các loại chương trình học. Ở nội môn, muốn bái nhập vào môn hạ của các phong chủ, cần phải thực hiện chân chính hành bái sư lễ.

Từ trình độ nào đó mà nói, các đệ tử nội môn mới được xem như người đệ tử chính thức của Đạo Tông. Đệ tử ngoại môn chỉ có thông qua kỳ thi mùa thu, được phong chủ của nội phong lựa chọn, mới có thể trở thành đệ tử nội môn.

Kỳ thật đối với Quân Dụ mà nói, điều này không khác biệt lắm giữa sinh viên khoa chính quy và nghiên cứu sinh.

Kỳ thi mùa thu của Côn Cảnh Đạo Tông được gọi là kỳ thì mùa thu bởi vì nó tổ chức vào thu. Cứ cách 5 năm tổ chức một lần, yêu cầu cốt linh dưới 50 tuổi, Trúc Cơ kỳ trở lên. Với những người tư chất không đủ, không thể đạt đến Trúc cơ trước 50 tuổi, thì ngay cả tư cách tham gia đều không có.

Năm nay vừa đúng là 5 năm một lần tổ chức kỳ thi mùa thu này. Ở quảng trường của ngoại phong Hóa Quy Phong, đã dán bố cáo cho kỳ thi mùa thu năm nay.

Không ít người đã tụ tập lại đây, ba người thành nhóm, khe khẽ nói nhỏ.

“Kỳ thi mùa thu lại muốn bắt đầu rồi, việc đại sự đi, cũng không biết năm nay là vị thiên tài nào đạt được thứ nhất……” Có người đã bắt đầu đoán trước kết quả của kì thi năm nay.

“Còn phải nói sao, khẳng định là một trong ba vị thiên tài kia, còn có thể có người khác sao?” Có người cười nhạo một tiếng, nói chuyện không khách khí, nhưng cũng không ai có thể phản bác.

“Đúng vậy, tam đại thiên tài của ngoại môn, thực lực đều rõ như ban ngày, cho dù có hắc mã, cũng rất khó có thể qua được bọn họ.” Một người có vẻ trí thức phong độ phân tích.

“Vậy mọi người cảm thấy trong ba người này, ai có thể đạt được đệ nhất?” Có người hỏi.

“Ừm…… Khó mà nói, khó mà nói.” Người thanh niên trí thức phong độ kia lắc đầu rối rắm.

“Này, vị đạo hữu này lại khiêm tốn rồi, ngươi không phải rất hiểu biết sao. Biết thì đừng cất giấu một mình, nói ra phân tích cho mọi người đều biết đi! Ta đã tính toán đi sòng bạc để đặt cược cái này rồi, còn đang chưa biết đặt cược ai!” Đây là một người có ý đồ nói.

Tuy nhiên những lời mà hắn vừa hỏi ra, thực sự cũng chạm vào sự hiếu kỳ của mọi người.

“Đúng vậy, tới phân tích một chút đi!”

Nhìn thấy mọi người mồm năm miệng mười thúc giục, người nọ do dự một chút, cũng tiếp tục nói: “Được thôi, ta liền nói đến những cái mà ta biết đi!”

“Mau nói mau nói!”

“Mọi người đều biết, tam thiên tài của ngoại môn bao gồm Quân Dụ, Cố Thanh Thịnh, Lục Cần.”

“Mọi người cũng đều biết, Quân Dụ chủ tu phù trận thuật pháp, Cố Thanh Thịnh chủ tu đao thuật, Lục Cần chủ tu kiếm pháp. Trong đó, chỉ có Lục Cần là Kim Đan sơ kỳ, hai người còn lại đều là Trúc Cơ hậu kỳ, còn cách Kết Đan khá xa.”

Ở tu chân giới của đại lục Linh Vân, người tu đạo cảnh giới từ thấp đến cao, có thể chia làm: Luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Vấn Đạo, Hóa Thần, Độ Kiếp. Càng lên cao càng khó thăng cấp. Hiện tại ở cảnh giới Độ kiếp trung kỳ thậm chí cũng không có lấy một người.

Người nghe không nhịn được hỏi tiếp: “Vậy ý tứ của đạo hữu là, Lục Cần có cảnh giới cao nhất, năm nay đạt đệ nhất là hắn?”

“Không phải vậy,” thanh niên phong độ trí thức lại lắc lắc đầu, “Cái này, cũng không nhất định. Mọi người còn nhớ hai năm trước, ở trên yến tiếc trung thu Minh Nguyệt phát sinh sự kiện gì sao?”

“À, huynh nói là sự kiện Ma tộc xâm lấn sao!” Có người biết lập tức nói ra, “Ta nhớ rõ!”

“Đúng vậy, chính là ở giữa sân yến tiệc trung thu Minh Nguyệt, đột nhiên phát hiện tung tích Ma tộc, trong lúc nhất thời khiến mọi người hoảng sợ, các trưởng bối của tông môn đều ở nội điện. Lúc đó trên quảng trường chỉ các đệ tử ngoại môn chúng ta, khi mà tưởng như sẽ chết trước thủ hạ Ma tộc —— may mắn lúc ấy Lục Cần sư huynh đã là Kim Đan kỳ tiến lên ngăn trở!”

“Nhưng mà đám tà ma kia quá mức quỷ dị, Lục Cần sư huynh cũng ngăn cản không được, lúc mà sắp bị Ma tộc bắt được, đột nhiên……”

“Cái này ta biết! Quân Dụ sư huynh động thân bay ra, tay nắm thành quyết, lấy trăng làm mắt, thiên địa làm trận, vây khốn ma đầu. Sau đó lại triệu hồi ra Sơn Hà Giản, chỉ một kích đánh bại ma vật kia!” Có người kêu lên, ánh mắt cuồng nhiệt, là một người hâm mộ cuồng nhiệt của Quân Dụ.

“Đúng thế!” Thanh niên phong độ trí thức bị người đoạt lời nói, cũng không giận, tiếp tục nói, “Quân Dụ sư huynh tuy tuổi tác còn nhỏ, nhưng thật sự là thiên tài khó gặp, có thể đánh bại được tà ma mà Lục Cần không thể đánh bại, kỳ thi mùa thu lần này, cũng chưa chắc đã xếp dưới Lục Cần!”

Mọi người sôi nổi gật đầu, lại có người lên tiếng: “Như thế xem ra, Quân Dụ sư huynh là mạnh nhất?”