Chương 8

"Không đi." Ayres dừng lại trước cửa khoang số 1, nhập tròng đen.

"Nhưng... nhưng vẫn phải kiểm tra chứ, trong phòng anh có hộp y tế không? Anh về nhớ đo nhiệt độ, uống thuốc nhé." Minh Khê lải nhải dặn dò.

Cửa khoang mở ra, Ayres bước đôi chân dài định đi vào, Minh Khê trong phút chốc bốc đồng, nhanh chân tiến lên, đưa tay nắm lấy góc áo của Ayres, thành công ngăn cản bước chân của anh.

Đôi mắt xanh lạnh lùng nhìn cậu, Minh Khê cố gắng tỏ ra bình tĩnh, mỉm cười ngẩng đầu: "Tôi có thể vào cùng anh không? Tôi hơi lo lắng."

Nghe vậy, Ayres nghiêng đầu, dường như anh nghiêm túc suy nghĩ một lúc, sau đó chậm rãi nói: "Được."

Minh Khê chớp chớp mắt, có chút không thể tin được, thử thăm dò bước vào khoang số 1 mà cậu chưa từng đặt chân đến, Ayres cũng không ngăn cản.

Bên trong khoang số 1 vô cùng yên tĩnh, hành lang tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, trắng bệch, vang vọng tiếng bước chân của hai người, một trước một sau.

Đến trước cửa phòng, Ayres dừng bước, anh đẩy cửa, thân hình cao lớn đứng sừng sững bên cạnh, mang theo áp lực vô hình. Thấy Minh Khê không nhúc nhích, anh trầm giọng: "Không phải muốn vào sao?"

Minh Khê nuốt nước bọt, bước một chân vào phòng, vô thức hít một hơi thật sâu: "Ayres, đây là mùi nước hoa anh dùng sao?"