Chương 29: Percy

Băng giá, nhưng lại an tâm một cách khó hiểu.

Trên bục Crick vỗ tay xuống bàn bảo mọi người yên lặng, giống như không nghe thấy gì tiếp tục nói: "Đội viên Percy bị trùng tộc ký sinh, chúng ta đã gϊếŧ con trùng tử đó, tin xấu là, đại quân trùng tộc cũng sắp đến, tin tốt, cũng chính là việc thứ hai, chúng ta phải rút khỏi đây, Ayres đã tìm được một nơi an toàn, có thể làm doanh trại mới của chúng ta."

Một loạt tin tức nện xuống, phần lớn mọi người đều bị chấn động đến mức nhất thời mất tiếng.

Minh Khê càng choáng váng đầu óc, cậu theo bản năng đi về phía Ayres, không để ý đến Randy phía sau đang gọi tên mình.

"Ayres." Minh Khê đứng trước mặt Ayres, ngẩng đầu, "Percy không phải là cùng anh ra ngoài tìm quang não sao? Cậu ấy đâu?"

Đôi mắt đáng thương, giọng nói run rẩy, toát ra vẻ bất lực.

Ayres dừng một chút, nói: "Cậu ta bị trùng tộc ký sinh."

"Nhưng trưa nay cậu ấy vẫn còn khỏe mạnh mà." Minh Khê không thể tiếp nhận.

"Mấy ngày trước cậu ta đã bị ký sinh, người nói chuyện với em luôn là trùng tử." Ayres dùng giọng điệu lạnh lùng đến mức vô tình đánh vỡ hy vọng của Minh Khê.

... Trùng tử?

Minh Khê chậm rãi cúi đầu, mái tóc đen nhánh che khuất đôi mắt, Ayres chỉ có thể nhìn thấy gáy của cậu, anh đưa tay lên, lại phiền não hạ xuống.

Minh Khê lẩm bẩm: "Tôi biết rồi."

Ngay lúc này, có một alpha lên tiếng nói lớn: "Tôi phản đối rút lui, chúng ta không thể bỏ lại tinh thuyền như vậy."

Tất cả mọi người đều nhìn về phía anh ta, đó là một alpha có vóc dáng cao lớn, mái tóc vàng dựng đứng đầy ngạo mạn, trông anh ta rất khó gần.

Là Solin, anh ta vẫn luôn không hòa hợp với Ayres.

Solin khoanh tay, ngẩng cằm lên cao: "Nếu tinh thuyền bị tộc trùng chiếm giữ, chúng ta càng khó liên lạc với Đế Tinh, hơn nữa tinh thuyền có hệ thống phòng thủ, chúng ta hoàn toàn có thể tiêu diệt tộc trùng đến đây."

Lời anh ta nói cũng có lý, các đội viên bên dưới không nhịn được mà xì xào bàn tán.

Click ho nhẹ một tiếng: "Ayres đã tìm thấy tổ trùng, số lượng tộc trùng quá nhiều, hoàn toàn đủ để nhấn chìm tinh thuyền, ở lại đây chỉ là ngồi chờ chết."

Solin cười lên, khıêυ khí©h nhìn Ayres: "Tinh tú đế quốc của chúng ta cũng quá nhát gan rồi, một tổ trùng đã dọa anh sợ vỡ mật sao?"

Minh Khê vẫn còn chìm đắm trong cú sốc Percy là trùng tử, nghe đến đây rốt cuộc cũng hoàn hồn, đột nhiên bật dậy: "Ayres mới không nhát gan!"

Solin lập tức chuyển hướng ánh mắt sang cậu, Minh Khê vô thức lùi lại một bước, nuốt nước miếng, cứng đầu tiếp tục: "Mỗi ngày anh ấy đều ra ngoài vất vả tìm kiếm doanh trại mới cho chúng ta, đến nơi nguy hiểm như tổ trùng để thăm dò, sao anh ấy có thể nhát gan được? Tôi... tin tưởng phán đoán của anh ấy."

Nói một hơi xong, Minh Khê mới phát hiện xung quanh đặc biệt yên tĩnh, cậu có chút bối rối, bàn tay phải buông thõng bên người bỗng nhiên bị thứ gì đó chạm nhẹ, nhanh đến mức giống như ảo giác.

Ayres không nhìn Solin, cũng không nhìn Minh Khê, anh đứng thẳng tắp, vẫn như tùng bách không bị gió lay động, như thể nhân vật chính của cuộc tranh luận này không phải là anh.

Anh bước lên bục, tay khẽ giơ lên, chào theo kiểu quân đội, giọng nói trầm ổn: "Tôi với tư cách là chỉ huy của Ưng Thuyền ra lệnh, tất cả mọi người hãy phối hợp với kế hoạch rút lui, chúng ta dũng cảm, nhưng không phải là liều lĩnh, chúng ta chỉ có mười chiến sĩ, không thể gánh chịu cái giá phải mất đi sinh mạng của mỗi thành viên."