Chương 19: Cậu Sợ Bị Omega Hôm Nay Hiểu Lầm Sao?

"Cứ gọi tôi là Percy." Cùng lúc đó, khuôn mặt Percy cuối cùng cũng rời đi.

Có lẽ là lần đầu tiên nhìn thấy người có tóc đen mắt đen, Minh Khê không để tâm đến tình huống nhỏ vừa rồi, cậu hỏi: "Percy, cậu tìm con dị thú đó làm gì?"

Percy mím môi cười: "Tôi hơi tò mò."

Minh Khê hiểu ra, ngày Crick bắt dị thú về cậu cũng tò mò vây xem.

Cậu dẫn Percy đi vòng ra phía sau tinh thuyền, nơi này tiếp giáp với chân núi, được ngăn cách thành một khoảng nhỏ, con dị thú bị xích sắt trói ở đây.

Phát hiện hai người đến gần, dị thú rõ ràng trở nên kích động, thân hình to lớn cao hơn hai mét đi tới đi lui, móng vuốt cào xuống mặt đất, bộ lông trắng muốt xù lên, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ đe dọa.

Minh Khê đưa tay ra chặn Percy đang định tiến lên phía trước: "Tên to xác này tính tình rất hung dữ, không thể đi tiếp nữa đâu Percy, quá nguy hiểm. Chúng ta cứ đứng đây xem thôi, được không?"

Percy quay đầu nhìn Minh Khê, Minh Khê sững sờ, có lẽ cậu hoa mắt, khoảnh khắc vừa rồi biểu cảm của omega có một cảm giác lạnh lùng kỳ lạ. Nhưng ngay sau đó, dị thú đột nhiên lao về phía hai người, sợi xích sắt bị kéo căng phát ra tiếng động lớn. Percy dường như bị dọa sợ, cậu ấy trốn ra sau lưng Minh Khê: "Minh Khê, chúng ta đi thôi, nó hung dữ quá."

Minh Khê vừa buồn cười vừa bất lực, trong lòng thầm nghĩ omega quả nhiên gan rất nhỏ.

Hai người trở về doanh trại, Percy lại không muốn quay về, cậu ấy đáng thương nhìn Minh Khê: "Trong tinh thuyền quá ngột ngạt, tôi muốn ra ngoài hít thở thêm chút không khí."

Minh Khê: "Được rồi, tôi phải đi tưới rau, cậu có muốn đi cùng không?"

"Muốn đi muốn đi!" Percy cũng chẳng quan tâm tưới rau là gì, một tay ôm lấy cánh tay Minh Khê.

Minh Khê đã khai khẩn một mảnh đất nhỏ trong doanh trại, đều là những loại rau lá xanh ăn được mà cậu tìm thấy ở gần đây, mỗi ngày tưới nước, thỉnh thoảng nấu cơm lại hái vài nắm.

Đợi đến khi nhìn thấy Minh Khê cầm bình tưới nhỏ tưới nước cho mảnh đất, Percy cuối cùng cũng hiểu được ý nghĩa của việc tưới rau, cậu ấy thích thú ngồi xổm xuống, tay vuốt ve lá rau: "Những cây này phát triển rất tốt, cậu làm thế nào vậy?"

"Phải quan sát môi trường sinh trưởng ban đầu, nhiệt độ, ánh sáng mặt trời, độ ẩm, đất trồng khi gieo trồng đều phải chú ý, ví dụ như loại rau này, tôi đặt tên cho nó là Đại Diệp Thanh, chính là loại cây ưa ánh sáng mặt trời..."

Thời đại tinh tế, con người theo đuổi sự nhanh chóng, đã sớm dùng dịch dinh dưỡng thay thế thức ăn bình thường, việc trồng trọt càng hoàn toàn do trí tuệ nhân tạo thay thế, Minh Khê coi việc trồng rau như một sở thích, trên ban công ký túc xá ở Đế Tinh, cậu đã trồng ớt hoa tiêu và tỏi tây, tiếc là bạn bè của cậu đều khịt mũi coi thường sở thích này của cậu.

Điều đáng mừng là, Percy dường như rất hứng thú với điều này, cậu ấy ngồi xổm xuống bên cạnh Minh Khê, kiên nhẫn nghe Minh Khê giảng giải một đống lớn, Minh Khê nói đến hăng say, quay người muốn nói đến một loại cây khác, giọng nói đột nhiên nghẹn lại.