Chương 46

Khúc Ức Hành lui về phía sau hai bước, hoa thịt từ trong người Kiều Tê cũng bị rút ra, run run trong không khí.

Anh kéo ghế xoay phía sau, ngồi xuống: "Mặc kệ."

Anh ngang ngược vô lý nói: "Em nói chuyện với cậu ta, anh sẽ tức giận"

Kiều Tê xoay người lại, thấy anh chỉ kém chưa viết hai chữ "Dỗ anh" lên mặt nhất thời buồn cười, lại thấy mặt Khúc Ức Hành càng xụ xuống.

Qυầи ɭóŧ treo trên đầu gối cô theo động tác rơi xuống mắt cá chân, Kiều Tê dứt khoát nhấc chân lên cởi nó xuống, lại tiến lên một bước, tiến vào giữa hai chân anh.

"Vậy anh nói phải làm sao bây giờ?"

Kiều Tê dịu dàng hỏi. Từ khi cô phát hiện Khúc Ức Hành ghen, liền đặc biệt kiên nhẫn.

Khúc Ức Hành không trả lời. Chỉ nhìn cô, tay phải xoa đùi cô vuốt ve lên.

Anh đâu biết bây giờ phải làm sao. Ban đầu anh cũng không nghĩ cô sẽ tích cực như vậy.

Nhưng anh đã nhìn ra Kiều Tê vui vẻ vì anh ghen. Huống chi cô còn nhỏ giọng dỗ anh như thế, làm cho Khúc Ức Hành cảm thấy ngẫu nhiên ăn giấm cũng không tồi.

Chỉ thấy Kiều Tê chủ động tiến lên, hơi cong eo, đối mặt với anh.

Cô chủ động chạm vào miệng Khúc Ức Hành.

Đôi môi nhạt màu của anh cọ lên son môi của cô, lại bị cô liếʍ sáng lấp lánh, nhìn qua có sức sống hơn rất nhiều.

Cô muốn duỗi đầu lưỡi đi vào, Khúc Ức Hành tự nhiên còn không há miệng, Kiều Tê lại liếʍ cắn ở bên ngoài hồi lâu, anh mới thả cho cô vào nhưng vẫn án binh bất động, từ trong miệng Kiều Tê đầu óc anh choáng váng.

Hạ thân anh đã giơ lên thật cao, trên mặt lại là bộ dáng thờ ơ.

Kiều Tê một bên hôn anh một bên duỗi tay cầm côn ŧᏂịŧ của anh, trên dưới vuốt ve, thỉnh thoảng dùng ngón cái ở qυყ đầυ vẽ vòng tròn.

Cảm thấy đồ vật trong tay càng thêm cứng nóng, cũng phát hiện ra hạ thể của mình liên tiếp phun ra một cỗ mật dịch. Cuối cùng cô dạng chân ngồi lên trên đùi Khúc Ức Hành, chậm rãi nuốt vào côn ŧᏂịŧ của anh.

Nghe thấy Khúc Ức Hành kêu lên một tiếng, Kiều Tê giống như được cổ vũ, đôi tay đỡ trên vai Khúc Ức Hành, cơ thể liên tục lên xuống dưới háng anh, trong nháy mắt mỗi lần ra vào đều nỗ lực kẹp chặt.

Trên trán Khúc Ức Hành dần dần toát ra một tầng mồ hôi tinh tế, cánh tay ấn trên tay Kiều Tê ẩn ẩn phát lực mỗi khi cô lên xuống.

Anh cuối cùng cũng thực hiện, đem váy và nội y của cô cùng nhau xốc lên, không dằn nổi cắn lên bộ ngực Kiều Tê.

Kiều Tê bị kɧoáı ©ảʍ mê hoặc, đôi tay từ trên vai anh trượt về phía sau cổ, hai tay cô ôm lấy cổ anh, chủ động đẩy cơ thể về phía trước, khiến cho hai người có thể dán đến càng gần.

Khúc Ức Hành cũng ôm eo nhỏ của Kiều Tê lên, đầu lưỡi vòng quanh đầṳ ѵú cô vẽ vòng, lại đem viên anh đào ngậm vào trong miệng, liên tục phun ra nuốt vào.

Động tác dưới hạ thân Kiều Tê hơi dừng lại, thay vào đó rêи ɾỉ trong miệng cô càng lớn, dần dần phủ lên tiếng liếʍ mυ"ŧ chùn chụt của Khúc Ức Hành.

"Có đủ ướt không?" Khúc Ức Hành hàm hồ hỏi.

"Ướt lâu rồi....."

"Muốn anh thao em không?"

"......"

"Hả?" Anh dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn đầṳ ѵú cô.

"...... Muốn." ánh mắt Kiều Tê mơ hồ.

"Muốn cái gì?" Anh chụp lấy mông cô.

"...... Thao em."

"Ai?" Anh không hề chớp mắt nhìn cô.

"...... Khúc Ức Hành, thao em"

Đôi tay Khúc Ức Hành nâng mông cô lên, kéo Kiều Tê đứng dậy, hạ thể của hai người vẫn dán vào nhau, anh đi về phía trước hai bước, động tác giữa những bước làm vật dưới thân anh càng đâm sâu vào trong cơ thể Kiều Tê, khiến cô nằm trên vai anh tinh tế kêu ra tiếng.

Anh đem Kiều Tê ngẩng mặt đặt lên bàn làm việc, kéo hai chân cô quấn lấy hông anh.

Trong ánh mắt có thể nhìn rõ trên bàn làm việc to rộng tối màu là da thịt trắng nõn của cô còn có tiểu huyệt đỏ tươi đang ngậm lấy anh.

Đôi mắt Khúc Ức trầm xuống.

Mặt bàn lạnh lẽo, Kiều Tê nằm trên đó cửa huyệt không tự giác mà co rúm lại, cùng lúc đó, hạ thân Khúc Ức Hành dùng sức chọc một cái.

"A......"

Hư không trong cơ thể cuối cùng cũng được lấp đầy, ngay sau đó lại lập tức khát cầu nhiều hơn, Kiều Tê dùng sức kẹp eo anh, đưa hạ thể của mình về phía anh.

Khúc Ức Hành mạnh mẽ thọc vào rút ra, mỗi một lần đều tiến vào chỗ sâu nhất, lại lui ra chỉ còn qυყ đầυ ở cửa huyệt, ngay sau đó lại hoàn toàn đi vào.

Ống đựng bút bị anh đâm đổ xuống, trên mặt bàn rối tinh rối mù.

Hai chân Kiều Tê cũng bị động tác điên cuồng của anh rơi xuống dưới lập tức lại bị hai tay Khúc Ức Hành kéo lên.

"A...... A...... A......" Lý trí bị kɧoáı ©ảʍ thao túng, hai chân Kiều Tê cọ loạn, không tự giác dò đầu lưỡi ra hôn.

"Nhớ kỹ, chỉ có anh có thể thao em."

Khúc Ức Hành cúi đầu, lại không hôn cô:

"Nhìn bộ dạng này của em còn có thể rời xa anh sao?"

Kiều Tê bất chấp anh đang nói cái gì, nỗ lực ngẩng đầu đánh về phía anh.

Khúc Ức Hành dừng động tác, đem đầu cô nâng lên một ít, đối diện đôi mắt mê ly của Kiều Tê lại hỏi một lần:

"Nói, có rời xa không?"

"Ôi...." Kiều Tê không an phận vặn vẹo dưới thân anh.

"Không thể, không thể."

"Còn chủ động nói chuyện cùng người con trai khác không?."

"Không, không......" Hiện tại anh nói cái gì Kiều Tê cũng đồng ý.

"Ngoan." Khúc Ức Hành lại đẩy eo một lần nữa đồng thời cúi người, hôn lên môi Kiều Tê.