Chương 6: Ta có rất nhiều thuốc Tiên

Một tiếng kẽo kẹt vang lên, nửa khép cửa trước bị Lục Cảnh Nguyên đá văng ra, trước hết nhẹ nhàng đem Tịch Ninh Trần đặt ở trên giường, sau đó bắt đầu tìm kiếm thuốc trị thương.

Tiệm thuốc xếp đầy các loại chai lọ vại bình, nhưng cậu không biết bình nào chứa thuốc nào, tác dụng gì, chỉ tìm một ít dụng cụ rửa sạch và băng bó miệng vết thương.

Lục Cảnh Nguyên lục tung khắp nhà, tìm ra được một hộp vải mịn để băng bó vải mịn với một ít bột cầm máu, đang chuẩn bị bắt đầu băng bó, Lục Cảnh Nguyên khựng lại:

‘Ta không biết làm sao xử lý, băng bó vết thương nha!?"

Không sao, không sao, trong phòng có nhiều sách như vậy, hiện tại vừa học vừa thực hành chắc là ổn… đúng không?

Vì thế, Lục Cảnh Nguyên ngồi bệt trên mặt đất, bắt đầu con đường học tập không lối thoát Y.Y.——

Đợi đến Tịch Ninh Trần một lần nữa tỉnh lại, bên ngoài sắc trời đã tối sầm xuống.

Cùng với ý thức của Tịch Ninh Trần thanh tỉnh là sự đau đớn từ miệng vết thương truyền đến. Tịch Ninh Trần cắn răng chống ván giường ngồi dậy, nhẹ đọc chú ngữ, miệng vết thương đang chảy máu trên cánh tay nháy mắt khép lại, chỉ để lại mấy vết thương bị Tiên Khí cắt qua vẫn còn không khép lại được.

Lục Cảnh Nguyên thoáng nhìn, ngẩng đầu vội vàng nói: “Ngươi đừng xuống giường a, ở đây ngồi một chốc, đừng vội, ta lập tức……”

Lục Cảnh Nguyên mới đứng dậy, thấy vết thương trên người Tịch Ninh Trần hầu như đều biến mất đến sạch sẽ, đến cả quần áo đều lành lặn nhìn không ra vết rách lúc trước.

“Ngươi, ngươi biết tiên pháp sao?” Lúc này, Lục Cảnh Nguyên mới hậu tri hậu giác nhớ tới, Tịch Tiêu Bạch đã từng tu luyện ở tiên môn một thời gian, biết một chút tiên thuật cũng không có gì lạ.

Đôi mắt Tịch Ninh Trần khẽ nâng, nhàn nhạt nói: “Biết được một chút.”

“Như vậy sao, thật tốt, ta còn chưa học được làm sao để xử lý miệng vết thương……” Lục Cảnh Nguyên cười gượng, ánh mắt liếc xuống dưới, ngừng lại trên cánh tay Tịch Ninh Trần: “A, tại sao mấy vết thương này không khép lại được?”

Tịch Ninh Trần lạnh lùng trả lời: “Đây là do Tiên Khí gây ra, không thể dùng phép chữa trị bình thường, phải dùng đặc trị thuốc tiên mới được.”

Ồ, thì ra là thế…” Lục Cảnh Nguyên chống cằm gật gật đầu, đột nhiên mắt sáng lên: “Ở chỗ ta có rất nhiều thuốc tiên, ta lấy ra cho ngươi xem thử.”

Dứt lời, Cảnh Nguyên xoay người lại đi tới bên cạnh giá gỗ lục lọi, lập tức lấy ra một hộp lớn tiên dược.

Lục Cảnh Nguyên mở ra hộp gỗ, đặt ở trước mặt Tịch Ninh Trần, “Ngươi nhìn xem, này đó có tác dụng không?”

Tịch Ninh Trần nhìn qua, bị kinh ngạc một chút.

Bên trong hộp chứa đầy tốt nhất thuốc tiên, giá thấp nhất cũng cần hơn trăm linh thạch, hơn nữa ngoài ra còn có mấy viên thuốc quý hiếm thấy, bởi vì rất khó luyện thành, cho nên đã lâu không còn lưu thông trên thị trường.

Rốt cuộc người này là thân phận gì, bối cảnh ra sao? Tịch Ninh Trần tay dừng phía trên hộp thuốc, không biết nên lấy hay không nên lấy.

Thấy đối phương do dự, Lục Cảnh Nguyên hỏi: “Thuốc trong hộp đều không sử dụng được sao?”

Cậu lại đứng dậy, duỗi tay mở ra ngăn kéo ở tầng phía trên cao, hơn ngàn viên thuốc từ trong lăn ra tới.

“Ngươi lại đây nhìn xem, thuốc ở đây có dùng được không?”

Tịch Ninh Trần: “……”