Chương 3: Chuẩn bị ôm cây đợi thỏ

Hệ thống: “Thân ai ký chủ, thân phận của ngươi là một nhân vật không tên, không họ cũng không được nhắc tới trong tiểu thuyết; là một người đệ tử ngoại môn của Dược Tông, cũng tên là Lục Cảnh Nguyên. Hiện tại bởi vì Lục Cảnh Nguyên vi phạm lệnh cấm bị đuổi khỏi tông, nên ở ngọn núi phía sau Dược Tông mở một tiệm thuốc.

Ra là vậy, ở trong tiểu thuyết không có được tên họ, còn không bằng một người ra đường Giáp.

‘Vi phạm lệnh cấm’, trách không được vừa rồi thiếu niên kia mắng ta thời điểm nhắc tới linh mạch, Lục Cảnh Nguyên nhìn quét bốn phía, trong căn phòng không được lớn nhưng chứa đựng đều là ấm sắc thuốc, sách thuốc cổ, đúng là giống một cái tiệm thuốc.

“Lệnh cấm mà ta vi phạm là đi vào linh mạch cấm địa. Vì cái gì ta muốn đi?”

Theo giả thiết của《 kiếp tiên 》Lang Gia tuyết sơn là nơi đặt linh mạch, cũng chính là vùng cấm, chỉ có những tiên môn đệ tử được lựa chọn mới có thể tự do ra vào.

Hệ thống nói: “Thân thân, đúng vậy. Nhưng cụ thể nguyên nhân a thống cũng không biết nha~, ký chủ có thể chính mình thăm dò một chút nha~.”

Chắc lại là một chỗ che giấu cốt truyện, tuy nhiên đây cũng không là trọng điểm cần quan tâm. Lục Cảnh Nguyên hỏi: “Ta xuyên qua tới đây, có phải hay không có nhiệm vụ để ta làm?”.

Kinh nghiệm nhiều năm đọc tiểu thuyết nói cho Lục Cảnh Nguyên, chỉ cần trói định hệ thống người, họ đều phải làm miễn phí sức lao động.

“Bingo, ngươi thật thông minh nha, bởi vì ở một thế giới khác ngươi đã chết, nếu trói định ‘tự do yêu đương’ hệ thống của chúng tôi, phải hoàn thành chúng tôi nhiệm vụ. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ nói, sẽ bị đưa về nguyên lai thế giới.” Hệ thống nghiêm túc nói: “Thân thân nhiệm vụ là cướp kiệu hoa của vai chính thụ, thay đổi cốt truyện mạnh mẽ ép cưới, sáng tạo happy ending.”

Vừa nghe được những lời này, Lục Cảnh Nguyên sửng sốt, nhịn không được chỉ vào chính mình nói: “Ta, ta chỉ là một người pháo hôi bé xíu, ngươi cảm thấy ta là đối thủ của Giang Siêu?”.

Trong 《 kiếp tiên 》, sau khi Giang Siêu nhập ma, hắn bốn phía gϊếŧ người, cho dù là Tiên Vương hay ngàn năm yêu tà, không ai là đối thủ của hắn.

Hệ thống nhận ra Lục Cảnh Nguyên khó xử, giải thích nói: “Thân thân yên tâm, chúng ta tự do yêu đương hệ thống là thực nhân tính hóa, sẽ không phát nhiệm vụ vượt quá năng lực của ký chủ. Ngài chỉ cần phụ trách cướp xuống kiệu hoa, đem Tịch Tiêu Bạch giao cho Cố Bắc Hàm là được.”

Cố Bắc Hàm, chưởng môn tương lai của Kiếm Tông thuộc tộc Tiên, thiên phú rất cao, tu vi cường đại, là một trong số những người có thể bảo hộ vai chính.

“Thì ra nhiệm vụ của ta là làm chuyển phát nhanh, không phải là rất khó.

Lục Cảnh Nguyên suy tư một chút, “Ta đây hiện tại có cái gì năng lực sao? Hoặc là có cái gì buff?”

“Tạm thời còn không có buff, tuy nhiên ngươi có một thanh kiếm tên Dương Tuyết, còn có một túi phù chú giấu ở trong ô vuông phía sau ngươi”

Lục Cảnh Nguyên xoay người, một cái ngăn đựng thuốc tự động mở, ánh sáng màu vàng từ trong tràn ra, bên trong đựng một xấp phù mới tinh.

‘Chủ cũ’ cũng có không ít tài sản nha, cái này pháo hôi còn rất có tiền.

Đợi một lát, vòng sáng đã tự động biến mất, Lục Cảnh Nguyên cầm lấy một mảnh phù chú, nhìn ngày được ghi phía trên. Sau khi phân loại, cậu xấp phù chia làm hai phần, hoàn toàn mới là Phù An nguyên niên, tương đối mới là Tinh Lâm 21 năm.

Xem ra hiện tại là lúc tân hoàng kế vị không lâu.

Lục Cảnh Nguyên hỏi: “Hiện tại là khi nào?”

Hệ thống: “Phù An nguyên niên tháng 5, ca ca Tịch Hoàn của vai chính thụ vừa mới lên ngôi được một tháng”.

Lục Cảnh Nguyên tính tính, còn hai ba tháng nữa mới đến lúc vai chính bị ép gả, vừa lúc có thể chuẩn bị một chút, sau đó ôm cây đợi thỏ.

Cậu nhớ rõ trong tiểu thuyết nói vai chính bị cường cưới địa điểm là ở Dược Tông sau núi, Dược Tông ở phía Bắc Nam Vực, hướng tây là Kim Lăng, đi qua Dược Tông sau đó vẫn luôn một đường hướng tây bắc, chính là Bắc Vực Ma giới.

Lục Cảnh Nguyên gật gật đầu, “Được, giao cho ta đi, ta sẽ nỗ lực hoàn thành.”

Hệ thống vui sướиɠ nói: “Chúc thân ký chủ một đường thuận lợi, Tiểu Luyến trước offline ~”

Sau khi dọn dẹp xong nhà ở, Lục Cảnh Nguyên ra cửa tra xét địa hình.

Phía sau tiệm thuốc là điểm cuối của Ninh Sơn, cỏ dại lan tràn cây cối tươi tốt, ở đây chỉ có một cái không rộng cung không hẹp đường nhỏ có thể ra vào.

Lục Cảnh Nguyên chọn một nhánh cây phia trên cao của một cái cây lớn, ở trên trên đó lắp một cái gương trong bộ gương Dao Quang, mặt gương có thể soi được toàn cảnh đường núi, cái còn lại trong bộ Dao Quang có thể giúp Lục Cảnh Nguyên xem phát sóng trực tiếp những hình ảnh mà chiếc gương trên cây thu được.

Cuối cùng, việc cậu cần làm tiếp theo là chờ đợi.