Chương 19: Cô đến đó, đυ. bướm

Chương 19: Cô đến đó, đυ. bướm

Editor: L’espoir

*

Chương Nhược Đồng giật mình, ánh mắt đầu tiên là né tránh, có chút mất đi sự trấn định mà hải vương nên có.

“E hèm, chị, chị đi ra ngoài trước.”



Khi Tô Đồng run rẩy bò dậy, Sở Tắc vẫn còn đang nghiêng người đứng thẳng, hơi đầu cúi xuống, trên mặt mang theo nụ cười, nhìn về phía hướng Chương Nhược Đồng rời đi, giọng nói lại rất sung sướиɠ.

“Tôi nên cảm ơn cô.”

Tô Đồng căn bản không dám coi lời hắn nói là thật.

Cô rất rõ ràng, với tính cách của Sở Tắc, nếu không nói rõ chuyện hôm nay, cô hãy chờ bị đuổi ra ngoài đi.

Ngay tại thời điểm này, hoặc là thừa nhận chính cô dâʍ đãиɠ, muốn móc nối hai người, hoặc là nhận một cái chết dập đầu.

Tô Đồng nhẹ cắn răng.

“Sở Tắc, em thích anh.”

Lấy danh nghĩa thích để dụ dỗ, chung quy lại còn có thể có được vài phần thương hại đi.

Nhưng Sở Tắc thật giống như hoàn toàn không để hành vi trước đó của cô để ở trong lòng, giống như là nghe được một thông tin rất bình thường:

“Ồ, hóa ra cô thích tôi. Vậy cô và Sở Dịch ở bên nhau là vì?”

Lần này Tô Đồng trả lời rất lưu loát:

“Em… Hai người đều giống nhau, cho nên em và Sở Dịch ở bên nhau, cũng là vì anh…”

E lệ gượng ngùng mang theo sợ hãi, ba phần oán giận bảy phần khổ sở, lời nói dối khiến Tô Đồng cũng phải cảm động.

Sở Tắc nhíu mày: “Ha, cũng hợp lý”, hắn nói xong vuốt vuốt cằm.

“Nếu đã như vậy, giúp tôi một chút việc nhỏ chắc là không có vấn đề gì đâu?”

Tô Đồng hoàn toàn không biết rốt cuộc thì Sở Tắc muốn làm gì, nhưng đã đến bước này, cô chỉ có thể ngơ ngác gật đầu.

“Buổi tối, dẫn Sở Dịch đến căn phòng trong cùng bên trái trên tầng ba.”

Giọng điệu của người đàn ông chậm chạp, mang hương vị từng bước dụ dỗ: “Đó là phòng làm việc của Sở Luật Duy, có camera mini.”

Sở Tắc giống như vừa nghĩ tới chuyện thú vị gì đó, giữa hai hàng lông mày dãn ra ý cười, lại không cách nào khiến người ta cảm nhận được sự ấm áp, hắn chậm rãi nói: “Hai người đến đó, đυ. bướm.”

??

Dù thế nào cũng là một trong nam chính đi, lời này cứ thế mà nói bừa được ư? Hơn nữa lại không có liêm sỉ như vậy sao? Tôi vừa tỏ tình với anh, anh lại yêu cầu tôi làʍ t̠ìиɦ với anh trai sinh đôi của anh, hay là làʍ t̠ìиɦ dưới mí mắt chú út anh??

Tô Đồng còn đang khϊếp sợ, Sở Tắc đã tiện tay cầm lấy điện thoại di động bên cạnh, mở ra.

Phát cho Tô Đồng đoạn video trước đó cô quyến rũ hắn, còn có câu nói của Tô Đồng “Hai người giống nhau, cho nên em và Sở Dịch ở bên nhau, cũng là vì anh”.

Mẹ kiếp, trong phòng xông hơi còn lắp camera giám sát, người này đúng là biếи ŧɦái mà, nhưng ngay sau đó, Tô Đồng nhìn đối phương lưu lại tất cả hình ảnh có sự tồn tại của Chương Nhược Đồng trong video, lập tức hiểu ra, chỉ sợ tất cả những nơi Chương Nhược Đồng xuất hiện đều bị hắn giữ lại.

Nhưng bây giờ đoạn video này rõ ràng là giữ lại để uy hϊếp cô, tuy rằng Sở Dịch là người dễ nói chuyện, nhưng cũng không phải là người mặc cho người ta trêu chọc đùa giỡn, hơn nữa điều Sở Dịch ghét nhất là có người nhầm lẫn hắn với Sở Tắc, một khi nhìn thấy video này, đừng nói cặn bã đáng giá, chính cô đều sẽ bị nghiền thành cặn bã.

Trầm mặc một lát, Sở Tắc có vẻ có chút không kiên nhẫn:

“Cô Tô, đồng ý nhanh đi, cửa nhà họ Sở cũng không dễ vào, cẩn thận mất cả chì lẫn chài.”

Nói xong hắn lại tựa hồ cảm thấy thú vị, nửa cúi đầu, làm ra bộ dáng thâm tình: “Lấy danh nghĩa ‘Yêu tôi’ là một ý hay, nói không chừng một ngày nào đó, tôi sẽ cảm động.”

Tô Đồng: …

Hay lắm, xem ra không tin người ta một câu nào.