Quyển 1 - Chương 6: H nhẹ

Không biết đã trôi qua bao lâu, giống như dài bằng cả thế kỷ, giống như chỉ mới trôi qua mấy phút, vòng eo Thẩm Niệm không ngừng run rẩy, hướng về phía trên cong lên, đem nấm nhỏ của mình tiến sâu vào khoang miệng ấm áp, nấm nhỏ bị bú ʍúŧ mãnh liệt, thiếu niên chưa từng nếm qua loại chuyện kí©h thí©ɧ này đương nhiên là không chịu nổi, chắc mấy chốc mà phất cờ trắng đầu hàng.

“Ha……”

Thẩm Niệm sung sướиɠ phát ra từng tiếng thở dốc, lúc này cả người cậu giống như đang ngâm mình trong suối nước nóng, thư thái thả lỏng, trói buộc nơi tứ chi bị trừ bỏ, cậu lại lần nữa lâm vào giấc ngủ say.

Cố Triết Tụng nuốt xuống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng, hương vị không thế nói là tốt, nhưng nhớ đến là đồ vật thuộc về thiếu niên, Cố Triết Tụng chỉ cảm thấy thứ mình vừa ăn giống như mật ong ngọt ngào nhất.

“Bảo bối, em sướиɠ xong rồi có phải nên đến ông xã rồi hay không?”

Người đàn ông cao lớn cúi đầu hôn xuống, thân mật dùng gương mặt cọ cọ mái tóc mềm mại của thiếu niên, hai tay lại không an phận cưỡng ép tách hai chân thiếu niên ra, đem cẳng chân thẳng tắp thon dài gác lên trên vai, đem hạ thân dán sát vào nơi tư mật của cậu.

Hắn kéo khóa quần xuống, kéo cây dươиɠ ѵậŧ đã cứng đến sắp nổ tung của mình ra, dươиɠ ѵậŧ hồng sắc với từng đường gân guốc đáng sợ, kích thước vô cùng khủng bố, to cỡ cánh tay trẻ con.

Lúc này nó đang kiêu hãnh dựng thẳng đứng, không ngừng cọ xát nơi đùi non mềm mại của thiếu niên, cảm giác da thịt kề cận làm Cố Triết Tụng tâm thần chấn động, chỉ muốn không màng tất cả trực tiếp đâm vào, đem tiểu thiếu gia xinh đẹp yêu kiều lại xấu tính xấu nết này cᏂị©Ꮒ đến nước nôi giàn giụa, sướиɠ đến dục sinh dục tử.

Chỉ là không được, như vậy sẽ bị người phát hiện.

Cố Triết Tụng tiếc nuối thở dài, chỉ đành húp chút nước thịt cho đỡ thèm, hắn lấy tay giữ hai bắp đùi của thiếu niên kẹp lấy câydươиɠ ѵậŧ thô cứng, mồ hôi mỏng trên người Thẩm Niệm vừa vặn làm chất bôi trơn, chỗ lỗ tiểu không ngừng chảy ra chất dịch trong suốt làm Cố Triết Tụng ra vào càng thêm thông thuận, lực đạo càng lúc càng mạnh, qυყ đầυ to lớn hết lần này đến lần khác đỉnh vào hai quả trứng dái tròn trịa của thiếu niên, vừa rút ra liền xẹt qua khe mông sâu thẳm, háo hức nóng lòng muốn lao về tiểu huyệt bí ẩn.

Cố Triết Tụng một tay giữ chặt hai đùi của Thẩm Niệm, tay kia dùng lực xoa bóp cánh mông cong mẩy, nhào nặn thành đủ loại hình dạng khác nhau, cái miệng nhỏ hồng hào như ẩn như hiện, Cố Triết Tụng ác ý đĩnh hông, lấy qυყ đầυ nhẹ nhàng đâm thọc cửa huyệt bí ẩn, giây tiếp theo liền nhanh chóng trượt qua đáy chậu, đánh mạnh vào trứng dái, tiếng “Bạch bạch thanh” dâʍ ɖu͙© cùng tiếng nước không ngừng vang lên, hòa lẫn với hơi thở nặng nề của người đàn ông và tiếng rêи ɾỉ khàn khàn của thiếu niên, tạo thành một bản hòa âm du dương đẹp đẽ.

Một lần lại một lần đâm chọc, khiến đùi nói của thiếu niên bị cọ xát đến sưng đỏ, trên đùi hiện rõ dấy tay đỏ ửng. Theo mỗi lần thọc ra rút vào Thẩm Niệm sẽ vô thức phát ra từng tiếng rêи ɾỉ vụn vặt vô nghĩa lại tràn đầy du͙© vọиɠ, nấm nhỏ theo sự va chạm mà nảy lên không ngừng, cuối cùng phun ra chất lỏng đặc quánh lên cơ bụng rắn chắc của Cố Triết Tụng, sau đó trượt xuống khu rừng lông lá rậm rạp của hắn.

Cố Triết Tụng ánh mắt nặng nề nhìn chăm chú vào Thẩm Niệm, tự nhiên không bỏ sót dáng vẻ dâʍ ɭσạи của cậu lúc này, hai gò má đỏ bừng vì cao trào, miệng nhỏ hơi he hé thở dốc, theo đó cũng lộ ra đầu lưỡi đỏ xinh, nước bọt lấp lánh tràn ra từ khóe môi, đôi mắt hơi hé mở do chịu kí©h thí©ɧ quá mức, giống như sắp tỉnh dậy, nhưng vì đã uống thuốc mê nên không thể thanh tỉnh, cậu mê mang nhìn hắn, giống như một con hồ yêu mị hoặc quyến rũ nhất.