Chương 30-1

Trình độ của thầy Yến cũng không tệ lắm, rốt cuộc thì ở trước khi thi cuối kỳ, môn hoá của Tống Ngu đã được cải thiện.

Vừa kết thúc môn thi cuối cùng, trưa hôm đó giáo viên liền bắt đầu sửa bài thi, đến buổi tối ngày hôm sau, tất cả thành tích được công bố toàn bộ.

Yến Tư Kỳ không có chút lo lắng nào, vẫn an ổn ngồi ở ngôi đệ nhất, Tống Ngu kiểm tra cũng không tồi, lên hai bậc, hạng 28 của khối, những ngày chăm chỉ vùi đầu đọc sách trước kỳ thi xem như được đền đáp xứng đáng.

Mẹ Tống cao hứng vô cùng, làm cho Tống Ngu một bàn lớn đồ ăn ngon, lại đưa hai ngàn tệ, để Tống Ngu đi chơi trong kỳ nghỉ hè.

Tống Ngu cười khổ, làm sao có thời giờ đi chơi, khai giảng liền lên lớp 12, nghỉ hè chỉ có tầm 15 ngày, còn cần tham gia tập huấn thi đua toán học, khoảng 10 ngày, sau khai giảng còn tiếp tục, phía trước phía sau tính thêm vào, kỳ nghỉ thật sự chỉ có năm ngày.

Mẹ Tống vừa vui mừng vừa lo lắng: “Con cũng tham gia tập huấn? Có thể quá mệt mỏi hay không?”

Ánh mắt Tống Ngu tỏa sáng, tràn đầy kiên định: “Con muốn thử xem.”

Lấy thành tích của Yến Tư Kỳ, chắc chắn việc thi vào trường đại học top 2 cả nước không thành vấn đề, còn cậu thì lại có chút khó khăn, lần thi đua này là một cơ hội, nếu đoạt giải có thể được cộng thêm hơn mười điểm, cậu cũng có lòng tin có thể lại gần Yến Tư Kỳ hơn một chút, cậu muốn học cùng trường đại học với Yến Tư Kỳ.

Vì thế nghỉ hè vừa mới bắt đầu, trong hai ngày đầu tiên cậu và Yến Tư Kỳ chơi trò chơi ở trung tâm mua sắm gần nhà, sau đó liền làm bài tập cùng nhau, Yến Tư Kỳ thông minh, có mấy đề đôi mắt lướt qua lập tức có đáp án, làm bài tập rất nhanh, Tống Ngu thì chậm hơn một chút, so với mấy học sinh khác cũng không tệ lắm, nhưng so với Yến Tư Kỳ…… Cậu mới không thèm so với hắn.

Cặp đôi trẻ cùng nhau làm bài tập trong ba ngày, sau đó lại cõng cặp sách trở lại trường học tham gia tập huấn.

Ngày tháng trôi nhanh như gió, khai giảng, thi tháng, thi đấu vòng loại, giữa kì…… Những kỳ thi lớn lớn bé bé không ngừng diễn ra, chủ nhật chỉ nghỉ ngơi nửa ngày, bọn họ còn phải tham gia tập huấn Olympic, mỗi ngày đều chìm trong núi sách vở, căn bản không có thời gian yêu đương.

Cũng may hai người vẫn luôn ở bên nhau, cho dù là giải đề trên cùng một bàn, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lẫn nhau, cũng cảm thấy ấm áp trong lòng.

Trang phục của hai người từ áo thun đổi sang áo tay dài, lại khoác thêm áo lông, chờ khi trận tuyết đầu mùa rơi xuống, mở ra trận chung kết thi đua toán học, thành tích đấu loại sớm đã có, hai người đều làm rất khá, cầm giải nhất tỉnh, thi đại học có thể cộng thêm 20 điểm.

Cho nên trận chung kết lần này Tống Ngu cũng không có khẩn trương, nếu làm tốt cậu sẽ rất vui, nhưng với làm không tốt thì cậu cũng cố gắng hết sức rồi.

Thành tích được công bố vào một buổi tối, bọn họ còn đang trong tiết tự học buổi tối, giáo viên toán học gọi hai người bọn họ ra, trong văn phòng còn có vài học sinh cũng tham gia trận chung kết, giáo viên công bố thành tích, cao hứng thông báo Yến Tư Kỳ giành huy chương vàng, còn có một nữ sinh nhận huy chương bạc, những người khác không có vận khí tốt như vậy, Tống Ngu cũng không thể đoạt giải.

Giáo viên kêu bọn họ đi về trước, lưu Yến Tư Kỳ và nữ sinh kia lại nói chuyện.

Buổi tối trở lại ký túc xá, Tống Ngu từ trong miệng Yến Tư Kỳ biết được, hắn và nữ sinh kia có thể trực tiếp được cử đi học, rất nhiều phòng tuyển sinh của trường đại học hàng đầu đều gọi điện thoại tới chúc mừng, hơn nữa dò hỏi tình huống của hai người.

Yến Tư Kỳ nói xong, nhìn Tống Ngu thật sâu, con ngươi đen nhánh không chớp mắt.

Tống Ngu cười, cho Yến Tư Kỳ một cái ôm thật to, khích lệ nói: “Bạn trai của tớ giỏi quá, không hổ là người tớ chọn!”

Yến Tư Kỳ ôm eo Tống Ngu, giọng nói trầm lắng, từ từ chui vào lỗ tai của cậu: “Vậy còn cậu có muốn học cùng trường đại học với tớ không?”

“Đương nhiên! Chúng ta nhất định phải học cùng trường đại học.” Tống Ngu chém đinh chặt sắt, trong giọng nói có có ý cười: “Cậu được cử đi học là tốt nhất, không cần tham gia thi đại học, có thể hỗ trợ tớ nhiều một chút, tớ sẽ nỗ lực hết sức, còn có điểm cộng, nhất định có thể thi đậu!”

Mùa đông năm nay đặc biệt lạnh, thời điểm giao thừa bên tuyết rơi rất dày, trong thành phố cấm đốt pháo hoa, *pháo tre*, Yến Tư Kỳ không biết lấy đâu ra một bó tiên nữ (chắc là tên của hãng làm pháo :>>), lúc 0 giờ chạy đến tiểu khu nhà cậu, hai người ra đằng sau tiểu khu đốt rất lâu, đón bông tuyết, nhìn chùm sáng rực rỡ giữa không trung đang thay đổi hình dạng, Tống Ngu hít hít cái mũi bị đông lạnh đến đỏ bừng, lặng lẽ cầu nguyện.

( Pháo tre (trúc): ngày xưa chưa biết làm pháo cứ đốt ống tre ống nứa cho nổ to để trừ các điềm xấu)

—— hy vọng thi đậu cùng trường đại học với Yến Tư Kỳ.