Chương 138

Chương 138

Edit: YuTuyTien

"Đọc sách?" Lăng Sơ Nam nhìn quyển sách trên tay.

"Không phải là những quyển đó, mấy quyển trên tay cậu tôi đều đã đọc rồi, như vậy sẽ không công bằng với cậu."

Thấy Lăng Sơ Nam đồng ý, Carlod bình tĩnh hơn rất nhiều, vốn dĩ khí thế bị Lăng Sơ Nam cao hơn một cái đầu đè ép cũng quay trở lại, anh ta vòng quanh kệ sách một vòng, sau đó cầm hai quyển sách giống như nhau đặt xuống.

"Quyển này đi, thời hạn là một tiếng."

Đó là một quyển , độ dài khoảng hơn 5 cm, người bình thường nội trong một tiếng sẽ không thể đọc xong. Carlod rất có phong độ tiếp tục nói.

"Nếu cậu cảm thấy một tiếng không đủ, vậy tôi có thể tăng lên 2 tiếng."

"Không cần." Lăng Sơ Nam nhận một quyển sách trong đó.

"Nếu tôi thắng thì thế nào?"

"Nếu tôi thắng, sau này cậu không được đến đây đọc sách nữa."

Hiển nhiên Carlod đã nghĩ kỹ điều kiện rồi, cũng đã tính sẵn trong lòng.

"Nếu cậu thắng, vậy cậu cứ đưa ra yêu cầu."

"Được." Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Vậy bắt đầu đi."

"Cậu...." Carlod còn muốn nói gì đó, nhưng thấy Lăng Sơ Nam đã bắt đầu lật sách, vội vàng thu hồi tâm tư bắt đầu đọc theo.

Là một Alpha có thể chất và tinh thần lực đều là cấp S, cho dù là ở phương diện nào Carlod cũng được xưng là thiên tài. Mặc dù tính cách có chút trẻ trâu, nhưng trong cốt truyện anh ta đã giúp Hạ Lâm không ít thứ, gia thế cũng không tệ, từng là người có tỉ lệ được chọn làm nam chính cao nhất.

098: "Ký chủ, ngài muốn anh ta làm gì?"

Theo như 098 thấy, việc ký chủ nhà mình thắng đã sớm là chuyện ván đã đóng thuyền.

Lăng Sơ Nam nhất tâm nhị dụng* trả lời: "Chuyện này ta đã sớm nghĩ kỹ rồi."

(*) Nhất tâm nhị dụng nghĩa là ám chỉ đến 1 suy nghĩ nhưng chia làm 2 luồng cảm nhận và tác dụng được hiểu như là 1 suy nghĩ nhưng có 2 hướng đi vậy, không biết hướng nào tốt cả phải áp dụng vào thì mới có thể biết được.

098 đợi một hồi lâu, cuối cùng mới xác định Lăng Sơ Nam thực sự dừng câu chuyện ở đây, hiển nhiên cậu không có ý định tiếp tục nói.

Mười phút sau, Lăng Sơ Nam đóng sách lại.

Lúc này Carlod chỉ mới đọc được một phần ba, thấy Lăng Sơ Nam đã dừng lại, anh ta nhíu nhíu mày.

"Cậu đọc xong rồi?"

"Cần tôi đọc cho cậu nghe không?" Lăng Sơ Nam nhướng mày.

"Vậy cậu đọc nội dung trang 1032 đoạn thứ năm xem." Carlod đầy hoài nghi.

"Đế quốc năm 23, Đại đế đời thứ nhất khởi binh đến tinh hệ số 8775, đoàn quân số 35 ở phía tây bên cạnh tinh hệ phát hiện một nguồn năng lượng mới....."

Theo từng dòng chữ mà Lăng Sơ Nam đọc, sắc mặt Carlod càng ngày càng nghiêm túc. Vừa nãy anh ta đã đọc xong đoạn tư liệu đó, quả thật một chữ cũng không sai.

"Đoạn cuối cùng của trang 4382."

"Liên Bang năm 876....."

Carlod không cam lòng, lại nói vài đoạn, Lăng Sơ Nam một chữ cũng không sót đọc toàn bộ. Anh ta tức giận đóng sách lại.

"Được rồi, xem như cậu thắng, cậu muốn tôi làm gì?"

"Độ hảo cảm của nam phụ số 1 +30%, hiện tại độ hảo cảm là 10%."

098: "......" Nó còn tưởng rằng vị nam phụ này sẽ không phục, không ngờ rằng lại còn tăng thêm nhiều độ hảo cảm như vậy.

"Sau này mỗi ngày phải đến đây đọc sách với tôi." Lăng Sơ Nam nói ra yêu cầu.

Đây xem như là cái yêu cầu gì chứ? Carlod cau mày, hoài nghi nhìn Lăng Sơ Nam một lúc lâu, mới nói.

"Đây là do cậu nói đấy."

"Đương nhiên."

"Độ hảo cảm của nam phụ số 1 +10%, hiện tại độ hảo cảm là 20%."

"Ký chủ quá tuyệt vời!"

098 vô cùng vui mừng, chuyện này chính là một mũi tên bắn trúng hai con chim. Ký chủ nhà nó quá thông minh, chỉ dùng một yêu cầu nhỏ đã có thể lấy được độ hảo cảm của nam phụ, hơn nữa sau một đoạn thời gian ở chung, còn có thể lâu ngày sinh tình.

Có điều 098 vẫn có chút lo lắng về vấn đề tin tức tố, cùng cực sẽ đẩy nhau a.

Giữa Alpha với nhau phần lớn đều là quan hệ cạnh tranh, cho dù là một vài bạn bè thân thiết thì theo tính toán của nó, độ hảo cảm với nhau cũng tuyệt đối không vượt qua được 70%. Mặc dù tính cách của Carlod có chút kiêu ngạo, nhưng từ trước đến nay anh ta luôn sùng bái người lợi hại hơn mình, trong cốt truyện cũng bởi vì như vậy cho nên anh ta mới tự nguyện từ bỏ theo đuổi Hạ Lâm.

Có điều cho dù hiện tại Lăng Sơ Nam có thể xoát độ hảo cảm của Carlod lên đến 70%, vậy thì con đường phía sau cũng sẽ khó đi.

Đúng như 098 dự đoán, sau khi nắm chắc được tính cách của nam phụ, rất nhanh Lăng Sơ Nam đã xoát độ hảo cảm lên đến 70%, nhưng một đoạn thời gian kế tiếp cũng không có tiến triển.

"Ngày mai không cần đến nữa." Lăng Sơ Nam kêu Carlod trả sách về kệ.

"Tại sao?" Carlod khó hiểu.

"Tuần sau học viện đế quốc sẽ khai giảng, tôi còn có việc cần phải chuẩn bị." Lăng Sơ Nam cười nói.

"Sao vậy? Không nỡ à?"

"Làm gì có chứ?" Carlod ôm chồng sách trên bàn lên, nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của Lăng Sơ Nam.

098 đã nghiêm túc quan sát nam phụ này khá lâu, liền nói.

"Ký chủ, tại sao người này lại kỳ lạ đến như vậy?"

Rõ ràng độ hảo cảm đã đạt đến trình độ bạn thân, nhưng tại sao thái độ vẫn ác liệt đến như vậy?

"Ngươi không cảm thấy anh ta như vậy rất đáng yêu hay sao?" Lăng Sơ Nam nói.

Rời khỏi thư viện, Lăng Sơ Nam không đi bằng phương tiện giao thông, mà khó có khi nhàn nhã chậm rãi đi đến khách sạn mà cậu đang ở gần đây.

"Đúng rồi 098, ta cảm thấy bây giờ ta hoàn toàn có thể làm một cường công." (???)

Phát ngôn đột ngột của Lăng Sơ Nam thiếu chút nữa đã khiến 098 sặc.

"Ký chủ, ngài không nói đùa đấy chứ?"

"Nhìn ta giống như đang nói đùa sao?" Vẻ mặt Lăng Sơ Nam đầy nghiêm túc.

Không thể không nói, thân thể hiện tại của Lăng Sơ Nam, cho dù là khí chất hay là dáng dấp đều được xem là ưu tú nhất trong tất cả các Alpha. Ngay cả nam phụ số 1 ở trước mặt cậu cũng có thể xem là một nhược thụ. 098 nghiêm túc tự hỏi khả năng của vấn đề này, hiện tại người duy nhất có thể đè ký chủ nhà nó lại không ở đây, nó lại nhìn những cô gái chàng trai xung quanh đi trên đường đều vứt mị nhãn về phía ký chủ nhà mình, 098 lập tức cảm thấy nguy cơ càng ngày càng lớn.

"Phì."

Lúc 098 còn đang miên man suy nghĩ có nên thông báo cho Noel một chút hay không, đột nhiên Lăng Sơ Nam bật cười.

"Không đùa ngươi nữa. 098, ngươi giúp ta điều tra một chút, ngày mai khi nào Hạ Lâm sẽ đến đế tinh."

"Vâng, ký chủ." 098 nhẹ nhàng thở ra.

"Thưa ký chủ, thời gian phi thuyền của nam chính hạ cánh là 5 giờ 40 chiều ngày mai. Ngài muốn đến đón cậu ta sao?"

"Bị ngươi nhìn ra rồi. 098, ngươi thật thông minh." Lăng Sơ Nam khen ngợi.

"......"

Mặc dù nói như vậy, nhưng đến 6 giờ chiều ngày hôm sau Lăng Sơ Nam mới ra khỏi cửa. Cậu thuê một chiếc xe huyền phù ở chỗ thuê gần nhất, đi đến nhà trọ mà Hạ Lâm thuê.

Bất kể là ở tinh cầu nào, cũng sẽ có một nơi phồn hoa và một nơi hoàn toàn trái ngược. Cho dù là một tinh cầu dồi dào như đế tinh cũng không ngoại lệ.

Ở một góc phía đông bên ngoài khu dân cư của học viện đế quốc, có một khu dân cư nghèo nàn xa xôi, nơi này trật tự hỗn loạn, không có người giám sát, người dân đều là người nghèo hoặc là những dân tị nạn từ tinh cầu khác chạy đến.

Hơn 8 giờ tối, những người dân ở khu dân cư nghèo không có gì giải trí đã sớm đóng cửa. Trong tay Hạ Lâm cầm một bản đồ đơn giản, bên trên là tuyến đường mà ông Mies đã vẽ cho cậu ta. Cậu ta rẽ trái rẽ phải ở trong một hẻm nhỏ không bóng người, khoang mũi tràn ngập các loại mùi hôi của rác rưỡi, có điều loại mùi này cậu ta đã sớm ngửi quen ở tinh cầu cũ, không hề cảm thấy có chút khó chịu nào.

"Còn hai con phố nữa sẽ đến nơi."

Hạ Lâm nhìn bản đồ, có chút vui vẻ, không khỏi nắm chặt quai ba lô, bước chân nhanh hơn.

Có điều Hạ Lâm vừa mới đi qua một ngã rẽ, đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó một vô số nắm đấm dừng trên người cậu ta.

Xong rồi, gặp phải cướp.

Hạ Lâm theo bản năng ôm chặt ba lô vào trong ngực, trong đó có thông báo trúng tuyển của cậu ta, cho dù cậu ta chết cũng không thể buông tay.

Từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc, Hạ Lâm không hề kêu rên một tiếng. Thấy Lăng Sơ Nam đã dừng tay, cuối cùng 098 cũng nhịn không được hỏi.

"Ký chủ, chúng ta làm như vậy có phải độc ác quá hay không?"

"Ta còn chưa châm lửa đốt cậu ta đâu đấy." Lăng Sơ Nam trả lời.

Lúc này Hạ Lâm đã ngất xỉu, cậu nhìn cũng không thèm nhìn ba lô mà Hạ Lâm ôm chặt trong ngực, mà tầm mắt chuyển sang cổ tay của Hạ Lâm. Lăng Sơ Nam đi lên một bước, tháo chiếc vòng tay kia xuống.

098: "....." Nó đã quên ký chủ nhà mình là một người vô cùng mang thù.

Sau khi đánh nam chính một trận,Lăng Sơ Nam vô cùng vui vẻ rời đi.

Sau đó trong hẻm nhỏ lại xuất hiện hai người.

Một người trong đó nhìn gương mặt đã bị đánh đến nỗi biến dạng của Hạ Lâm một chút, sau đó vươn tay kiểm tra mạch trên cổ cậu ta.

"Điện... thiếu gia, là một Omega."

Nói xong người nọ liền lấy ba lô trong ngực Hạ Lâm ra.

"Là thông báo trúng tuyển của học viện đế quốc."

"Một Omega mà lại có thể nhận được thông báo trúng tuyển à?" Người còn lại nói, sau đó nhìn Omega vẫn đang thoi thóp thở trên mặt đất.

"Trả lại đi, cậu quay về điều tra thân phận của người này một chút."

"Vâng." Người kia trả lời.

"Thiếu gia, thuộc hạ có một vấn đề không biết có nên nói hay không."

"Nói đi."

"Tại sao ngài lại chú ý đến Alpha này như vậy?"

Người bị hỏi vấn đề này nhìn phương hướng mà Lăng Sơ Nam đã rời đi.

"Được rồi, quay về thôi."

"Vâng."

—--

Hai tiếng sau, Hạ Lâm tỉnh lại, cậu ta chỉ cảm thấy trên người mình không có chỗ nào không đau đớn. Không thèm kiểm tra thương tích trên người, cậu ta đã vội vàng tìm kiếm ba lô, cuối cùng nhìn thấy nó nằm trên mặt đất cách đó không xa.

Thông báo trúng tuyển vẫn còn, Hạ Lâm nhẹ nhàng thở ra.

Có điều rất nhanh cậu ta liền phát hiện, vòng tay vốn dĩ nằm trên người đã biến mất.

Vẻ mặt Hạ Lâm trầm xuống, xong rồi.

"Ký chủ, tại sao ngài chỉ lấy vòng tay thôi vậy?" Trên đường trở về, 098 liền hỏi.

"Làm vậy cậu ta vẫn có khả năng nhập học được."

"Ừm." Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Nhưng cậu ta lại không thể tốt nghiệp, cũng không thể tham gia quân đội được."

Tốt nghiệp và tòng quân đều cần có thông tin gen của học viên, một là lấy thông tin từ vòng tay thân phận, hai là tự học viên cung cấp. Hạ Lâm không phải Burang, nếu mất đi vòng tay này, cậu ta cũng mất đi chìa khóa có thể đến được vinh quang từ thân phận của Burang.

Sau khi Lăng Sơ Nam đã giải thích lý do xong, 098 liền phát hiện giá trị nghịch tập tăng lên.

"Giá trị nghịch tập +10%, hiện tại giá trị nghịch tập là 20%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Một tuần sau, Lăng Sơ Nam đến học viện đế quốc báo danh, cậu liếc mắt một cái liền nhìn thấy Carlod đang đứng bên cạnh cửa, bị một đống đàn anh đàn chị Beta đón người mới vây quanh.

Ánh mắt Carlod tràn ngập không kiên nhẫn, có điều anh ta cố gắng kiềm chế, tạm thời sẽ không bộc phát. Anh ta một bên ứng phó đám người vô cùng nhiệt tình kia, một bên không ngừng nhìn ra bên ngoài. Lúc nhìn thấy Lăng Sơ Nam, ánh mắt anh ta liền sáng lên, có điều rất nhanh lại cảm thấy như vậy quá mất mặt, lập tức thu hồi tầm mắt. Kết quả khi Carlod ngẩng đầu lên lần nữa liền phát hiện cậu đã biến mất.

"Độ hảo cảm của nam phụ số 1 -1%, hiện tại độ hảo cảm là 69%."

"Ký chủ, anh ta tức giận."

"Không sao đâu, lát nữa sẽ ổn." Lăng Sơ Nam nói.

Vừa vào cổng trường, Lăng Sơ Nam liền đi đến khu dạy học phía đông.

Nửa phút sau, cuối cùng Carlod cũng thoát khỏi truy đuổi của đám người Beta kia.

"Này, vừa nãy cậu nhìn thấy tôi sao lại không chào hỏi?"

"Hửm?"

Lăng Sơ Nam quay đầu lại nhìn về phía anh ta, vẻ mặt có chút kinh ngạc.

"Xin lỗi, vừa nãy cậu ở đâu?"

"Ý cậu là vừa nãy cậu không nhìn thấy tôi?" Vẻ mặt Carlod có vẻ không tin tưởng.

Lăng Sơ Nam đầy chân thành nói: "Thật sự không nhìn thấy thấy."

Carlod có vẻ tin lại có vẻ không tin, liếc mắt nhìn Lăng Sơ Nam một cái.

"Thôi được rồi."

"Độ hảo cảm của nam phụ số 1 +1%, hiện tại độ hảo cảm là 70%."

"....."

"Vừa nãy tôi đã hỏi mấy tên đàn anh đó, bọn họ nói tân sinh hệ cơ giáp sẽ đóng học phí ở khu dạy học số 3, sau đó nhận chìa khóa ký túc xá."

Chẳng được bao lâu, Carlod đã bắt đầu nói cho Lăng Sơ Nam nghe mấy tin tức mình nghe ngóng được.

"Nghe nói chủ nhiệm của hệ cơ giáp năm nay đáng ra là giáo sư Solo đã về hưu, nhưng lại đổi thành một giáo viên mới, mà vị giáo viên mới đó hình như có địa vị rất lớn."

"Lớn như thế nào?"

"Nếu tôi có thể điều tra được lai lịch của người đó, tôi cũng không nói lớn rồi."

Carlod chậc một tiếng.

"Cũng không biết là ai mà lại thần bí đến như vậy."

—--

Chương 139