Chương 137

Chương 137

Edit: YuTuyTien

"Ký chủ, hiện tại cơ năng trong cơ thể y hoàn toàn dựa vào dịch dinh dưỡng để duy trì, tùy tiện đưa ra ngoài không khí rất có thể sẽ lập tức tử vong." 098 vô cùng nôn nóng.

Vừa nãy nó đã kiểm tra, mặc dù cơ thể của người đàn ông nhìn qua rất hoàn chỉnh, nhưng không biết là vì nguyên nhân gì bên trong cơ thể y gần như hoàn toàn rơi vào trạng thái sụp đổ, không có một chỗ nào toàn vẹn, có thể duy trì sinh mệnh hoàn toàn là dựa vào ý chí của y và dịch dinh dưỡng chống đỡ.

"Đừng lo lắng, không dễ chết như vậy đâu." Lăng Sơ Nam vừa nói vừa vươn tay sờ soạng trên người y.

"Cảm xúc khi sờ lên còn tốt hơn nhiều."

Sau đó Lăng Sơ Nam liền sờ soạng toàn bộ cơ thể của người nọ một lần.

"......"

Một lúc lâu sau, thấy ký chủ nhà mình đã hoàn toàn trầm mê vào sắc đẹp, 098 liền sốt ruột nhắc nhở cậu.

"Ký chủ, y sẽ chết đấy!"

"098, tại sao ngươi lại quan tâm y như vậy? Ta rất ghen tị."

"Tui...." 098 bị câu trả lời của khiến cho nghẹn họng. Không phải nó đang muốn tốt cho cậu à.

Có điều 098 rất nhanh liền phát hiện bản thân đã nghĩ sai. Theo động tác của Lăng Sơ Nam, cơ bắp vừa nãy còn có chút run rẩy của người đàn ông dần dần trở nên bình tĩnh, nó có chút kinh ngạc, vội vàng kiểm tra tình trạng hiện tại của người đàn ông, không ngờ lại phát hiện y đã khôi phục rất nhiều. Mặc dù không đến mức hoàn toàn khỏe lại, nhưng tuyệt đối đã không còn nguy hiểm đến tính mạng.

Rất rõ ràng vừa nãy Lăng Sơ Nam không phải chỉ sờ soạng y, mà là đang chữa trị cho y.

"Xin lỗi ký chủ." 098 cảm thấy bản thân đã trách lầm Lăng Sơ Nam, nên nhanh chóng xin lỗi.

Lúc này bên trong thư phòng hoàng cung, một Alpha tuấn mỹ có dáng người cao lớn oai hùng đang xử lý công vụ, đột nhiên hắn nhìn thấy tin tức bên trong quang não, lập tức đứng dậy.

"Khải An!"

"Vâng, bệ hạ." Một quản gia Alpha đẩy cửa đi vào.

"Tiểu hoàng tử đâu rồi?"

"Thưa bệ hạ, sáng hôm nay Tiểu hoàng tử đã ra ngoài, hiện tại vẫn chưa trở về."

"Cái gì?"

—-

"Ký chủ, có người đang đi đến đây!"

"Ta biết rồi rồi."

Lăng Sơ Nam trả lời, sau đó cậu cúi xuống, kề sát vào người đàn ông, nâng cằm y lên, liếʍ liếʍ lên môi y, lập tức ghét bỏ nhíu nhíu mày.

"Toàn là mùi thuốc."

Mặc dù nói như vậy, nhưng động tác của cậu không hề dừng lại, cúi đầu cắn một ngụm lên vai người đàn ông, sau đó còn liếʍ liếʍ vết máu xung quanh miệng vết thương. Nhìn thấy miệng vết thương đã tự khôi phục lại, cậu còn vỗ vỗ gương mặt y, sau đó không hề hoang mang đứng dậy, đóng cửa khoang dinh dưỡng lại, dịch dinh dưỡng cũng lập tức tràn vào bên trong.

"Đi thôi."

Vừa ra đến cửa, dường như Lăng Sơ Nam cảm nhận được gì đó, quay đầu nhìn lại. Người đàn ông vốn dĩ vẫn còn hôn mê đang mở to mắt nhìn chằm chằm vào cậu.

Mặc dù 098 tự xưng có kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn hoảng sợ. Có điều dường như Lăng Sơ Nam đã sớm đoán được, cậu mỉm cười tung ra một cái hôn gió, sau đó mới không nhanh không chậm ra cửa.

Ngay khi cánh cửa đóng lại, người đàn ông cũng lần nữa nhắm hai mắt.

"Bệ hạ, thuộc hạ đã kiểm tra, không có cánh cửa nào có dấu vết xâm nhập." Sau khi Khải An kiểm tra xong liền nói.

"Sao có thể như vậy được?" Người đàn ông cau mày, hắn nhìn lịch sử hiện lên trên quang não của mình vừa nãy, không ngờ lại trống rỗng, giống như vừa nãy chỉ là ảo giác của hắn.

"Vào xem thử."

Lúc Lăng Sơ Nam rời đi đã khôi phục mọi thứ về như cũ, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào, vị hoàng đế này đương nhiên cũng không phát hiện ra bất kỳ manh mối nào.

"Bệ hạ, mọi thứ đều bình thường, Noel điện hạ vẫn không có ý thức."

Khải An kiểm tra căn phòng một lần, cuối cùng dừng tầm mắt ở phía trên khoang dinh dưỡng, tầm mắt đột nhiên cứng lại.

"Bệ hạ, điện hạ.... điện hạ ngài ấy...."

—--

Lúc này Lăng Sơ Nam đã quay trở lại đường phố.

"Ký chủ, vừa nãy y đã tỉnh lại sao?"

Đến bây giờ 098 vẫn chưa phục hồi tinh thần lại.

"Dựa theo tình trạng thân thể của y bây giờ, có lẽ phải mấy ngày nữa mới tỉnh." Lăng Sơ Nam trả lời.

"Vậy vừa nãy....." Chẳng lẽ nó đang nằm mơ hay sao?

"Nhất định là không nỡ rời xa ta." Giọng nói của Lăng Sơ Nam vô cùng kiêu ngạo.

"......" Tại sao trước kia nó lại không phát hiện ra ký chủ nhà mình lại tự luyến đến như vậy.

Một khoảng thời gian kế tiếp, Lăng Sơ Nam đều ở thư viện đế quốc bù lại các loại tri thức của thế giới này. Mặc dù 098 đã từng đề nghị cách học tập trực tiếp, nhưng lại bị Lăng Sơ Nam từ chối. Hệ thống học tập ngoại trừ tin tức nhiệm vụ thì những thứ khác rất dễ bị lãng quên, cho nên trừ khi cần thiết, nếu không Lăng Sơ Nam đều tương đối thích tự mình ghi nhớ.

Người quản lý thư viện duy nhất của đế quốc là một lão Alpha hơn 400 tuổi, ông đã có chút già, mỗi một người đến đọc sách ông đều cười tủm tỉm.

"Nhóc con, hôm nay đến sớm thế."

"Chào buổi sáng, ông." Lăng Sơ Nam gật đầu với ông lão.

"Hôm nay vẫn đọc sách cơ giáp chuyên nghiệp à?" Ông lão sờ sờ râu.

"Không ạ, cháu đã đọc về cơ giáp mấy ngày rồi, cháu phát hiện có rất nhiều đoạn lịch sử cháu không biết, cho nên hôm nay cháu bắt đầu xem lịch sử tinh tế." Lăng Sơ Nam cũng cười tủm tỉm trả lời.

"Bây giờ người trẻ tuổi thích đọc sách như cháu không còn nhiều nữa." Ông lão vô cùng vui vẻ nói.

"Thằng cháu của ông tháng sau đã khai giảng rồi mà bây giờ vẫn đang chạy lung tung chơi đùa, haizz."

"Ký chủ, sao ngài lại không trực tiếp tìm sách trên Tinh Võng? Ở đó có rất nhiều tư liệu in ra từ thư viện đế quốc mà."

098 nghẹn vài ngày cuối cùng cũng không chịu nổi, thừa dịp Lăng Sơ Nam đã đọc xong quyển sách trước mặt, sau đó trả trở về kệ sách nó liền hỏi.

Lăng Sơ Nam đọc sách rất nhanh, thậm chí có thể một lần đọc song song hai quyển sách, hơn nữa không biết có phải là do lực lượng linh hồn mạnh mẽ hay không, mà cậu có thể có được trí nhớ đã gặp qua là không quên được. Cậu lại lấy một quyển sách từ trên kệ xuống, trả lời 098.

"Hai ngày nữa ngươi sẽ biết."

Không nhận được đáp án từ chỗ Lăng Sơ Nam, 098 liền uể oải trải qua hai ngày.

Ngày thứ ba, Lăng Sơ Nam vẫn như cũ đi đến thư viện, lúc này thư viện vừa mới mở cửa, ông lão vẫn cười tủm tỉm chào hỏi cậu,

"A Thần, chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, ông."

"Ký chủ, sao tui lại cảm thấy hôm nay ông lão có chút kỳ lạ." 098 vô cùng nhạy bén.

"Chỗ nào kỳ lạ?" Lăng Sơ Nam đi bộ lên lầu 3.

"Ký chủ, ở lầu 3 có người."

Lúc này, giữa vô số kệ sách, không có một bóng người, nhưng trong thư viện nhìn qua trống vắng này lại có một Alpha anh tuấn đến nỗi kiêu ngạo, tóc nâu mắt nâu, ánh mắt kiêu hãnh đang ngồi. Thỉnh thoảng anh ta nhìn về phía cửa một cái, vẻ mặt có chút không kiên nhẫn, thấy Lăng Sơ Nam xuất hiện, anh ta lập tức thẳng eo, không chớp mắt nhìn chằm chằm cậu, ánh mắt tràn đầy đánh giá.

"Ký chủ, là nam phụ số 1." 098 lập tức tìm được tư liệu của người này.

"Ký chủ, ngài đã biết anh ta sẽ đến đây sao?"

Nam phụ số 1 là con trai út của Tướng quân Willmore, tên là Carlod, nổi danh là kiêu ngạo, là bạn cùng phòng của nam chính Hạ Lâm. Vốn dĩ gần quan phải được ban lộc mới đúng. nhưng cố tình giữa đường xuất hiện một thái tử đế quốc, cho nên mới trở thành nam phụ.

Lăng Sơ Nam không trả lời vấn đề của 098, cũng không thèm liếc nhìn Carlod lấy một cái, cậu nhanh chóng đi đến khu vực ngày hôm qua vẫn chưa xem xong.

"Độ hảo cảm của nam phụ số 1 -10%, hiện tại độ hảo cảm là -10%."

"Ký chủ, ánh mắt của hắn giống như muốn đánh ngài một trận."

Lăng Sơ Nam ôm một đống sách vào trong ngực, không chút để ý nói.

"Anh ta đánh không lại ta."

098: "......" Đây không phải là trọng điểm! Chẳng lẽ ngài không phát hiện độ hảo cảm của anh ta đang giảm xuống hay sao?

Giữa Alpha với nhau trời sinh không tương thích, nhưng cố tình cho dù là nam chính hay là ba nam phụ đều là thuần Alpha, nhiệm vụ còn có yêu cầu biếи ŧɦái phải xoát được 100% độ hảo cảm. 098 càng nghĩ càng cảm thấy không thể hoàn thành, lần này không lẽ ký chủ phải chịu cực chịu khổ hay sao?

Ngay khi Lăng Sơ Nam ôm một đống sách trở về chỗ ngồi, 098 liền tuyệt vọng phát hiện độ hảo cảm lại hạ thấp một lần nữa.

"Độ hảo cảm của nam phụ số 1 -10%, hiện tại độ hảo cảm là -20%."

Ký chủ tự mang hào quang vạn nhân mê nhà nó chưa từng bị người khác chán ghét đến như vậy!

Mặc kệ 098 đang lo lắng, nhưng dường như Lăng Sơ Nam hoàn toàn không phát hiện, bình thường cậu làm như thế nào thì hiện tại vẫn như thế đó, không hề để nam phụ ở bên cạnh vào mắt.

Tốc độ đọc sách của Lăng Sơ Nam rất nhanh, có điều cho dù là ai đứng ở trước mặt cậu cũng sẽ không cho rằng cậu đang đọc sách. Bởi vì thay vì nói cậu đọc sách, không bằng nói là lật sách. Cậu lật đồng thời hai quyển sách, chưa đến 10 phút đã lật xong hai quyển.

Sau khi cậu đã đọc xong một đống sách ở trước mặt, đang định đứng lên, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu, bàn tay anh ta đè lên phía trên chồng sách, tiếp đó là giọng nói kiêu ngạo giống như bề ngoài vang lên.

"? Xì, bây giờ mà còn xem loại sách cơ bản như thế này à."

"Buông tay ra." Lăng Sơ Nam không hề tức giận, liếc mắt nhìn Carlod một cái.

"Tôi còn phải đọc sách."

"Ý cậu là cậu đã đọc xong số sách này rồi?" Carlod khinh thường nói.

"Lấy cái tốc độ của cậu, tôi hoài nghi ngay cả một trang cậu cũng không nhớ được."

"Có nhớ hay không cũng không liên quan gì đến cậu." Lăng Sơ Nam cười như không cười.

"Không lẽ cậu đến đây kiếm chuyện? Tôi đã đắc tội cậu ở đâu à?"

Carlod giống như bị dẫm phải cái chân đau, đột nhiên nhảy dựng lên.

"Tôi không có thời gian kiếm chuyện với cậu, nếu không phải là do.... hừ, tôi muốn thi đấu với cậu."

"Ký chủ, tui nhớ ra rồi, người quản lý thư viện ở đây cũng có họ Willmore." 098 nói chen vào.

"Nhưng tại sao anh ta lại muốn kiếm chuyện với ngài?"

"Hiển nhiên là ghen ghét trí thông minh của ta."

"....."

Nói chuyện với 098 xong, Lăng Sơ Nam liền ôm sách đứng dậy, nói với Carlod.

"Xin lỗi, tôi không có hứng thú."

"Cậu đứng lại!" Carlod chạy theo.

"Có phải cậu chột dạ hay không? Mắc công có người cả ngày cứ ở trước mặt tôi khen cậu là thiên tài. Tôi thấy chẳng qua cậu cũng chỉ như vậy."

Lăng Sơ Nam lại chọn thêm một đống sách, xoay người lại đánh giá Carlod.

Lăng Sơ Nam ở trong thân thể Alpha xem như rất cao, nếu so với Carlod đang đứng trước mặt còn phải cao hơn vài cm. Carlod bị cậu nhìn như vậy đột nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt, liên tiếp lui lại hai bước, không hề lựa lời nói.

"Cậu... cậu đừng tưởng rằng được ông nội tôi khen ngợi thì cậu có thể kiêu ngạo, tôi không sợ cậu đâu, tôi mới là người thông minh nhất."

"Ông nội?" Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Thì ra là vậy, cậu muốn so như thế nào?"

"Thì so đọc sách xem ai nhanh hơn!"

Dù sao Carlod cũng không tin Lăng Sơ Nam đã đọc xong hết đống sách vừa nãy.

—--

Editor:

Tui đã siêng năng lên rùi, mn tương tác cho tui đọc cmt đi, tui thích lắm....

Nếu không phải tui edit tới đâu đọc tới đó, với lại thấy thế giới này hay ho thì tui đã edit bộ khác rùi.