Chương 19

Chỉ khi đến giờ ăn, anh mới đi qua phòng khách đến bàn ăn.

Đối với Cố Yến Từ, đó là tất cả ý nghĩa của phòng khách, thậm chí anh còn chưa từng bật tivi lần nào.

Chi Chi mặc chiếc áo len màu xanh nhạt như lần đầu tiên gặp, tay cầm con cừu bông mà Tống Thời Diễn mua cho cô bé, chạy tới chạy lui trước cửa sổ sát đất.

Cô bé chơi con cừu này như chơi máy bay.

Cửa sổ sát đất thiết kế cao vυ"t trong suốt, cô bé chạy tới chạy lui, phòng khách lạnh lẽo bỗng xuất hiện thêm vài nét xanh biếc ấm áp.

Vào thời gian này lúc trước, anh hẳn đang ở công ty hoặc thư phòng làm việc.

Nghĩ vậy, Cố Yến Từ đột nhiên lên tiếng: "Chi Chi."

Cô bé đang chạy nhảy điên cuồng ngoảnh đầu lại, ôm con cừu dang rộng hai tay chạy đến trước mặt Cố Yến Từ: "Con đến lồi (rồi)."

"Con ngồi trên ghế sofa, chúng ta nói chuyện." Cố Yến Từ đổi giọng, nói chuyện rõ ràng mạch lạc: "Nói chuyện."

Cục bông nhỏ này rất ngoan ngoãn nghe lời.

Cô bé đặt con cừu lên ghế sofa, vụng về trèo lên: "Ngồi yên rồi, ba ơi."

Cố Yến Từ xoa trán.

Nhìn dáng vẻ của con gái, anh không hiểu sao có chút bất lực.

Anh định dùng cách đàm phán nghiêm túc giữa người lớn với người lớn để nói chuyện nghiêm túc với cô bé.

Đàm phán còn chưa bắt đầu, cô bé đã dùng giọng nói trẻ con đặc trưng của mình, cùng với hành động hoạt bát ngây thơ, làm mất đi tính nghiêm túc của cuộc đàm phán này.

Không nghiêm túc được một chút nào.

"Chi Chi."

"Có ạ!"

"Ta rất bận, sau này ta sẽ rất ít khi ở nhà. Về mặt tình cảm ta không thể chăm sóc con được, từ ngày kia sẽ có dì giúp việc đến chăm sóc cuộc sống hàng ngày của con."

"Ta không có thời gian giám sát việc học hành của con, chăm sóc cuộc sống của con, nếu con học không tốt, ta chấp nhận. Không có gì bất ngờ thì con sẽ là đứa con duy nhất của ta, sẽ được hưởng phần lớn tài sản của ta."

"Sau khi lớn lên, con có thể có rất nhiều tiền, làm mọi điều con muốn. Nếu con học hành tốt, có thể thử tiếp quản công ty, đây chỉ là một lựa chọn. Ta sẽ không can thiệp vào việc học hành, cuộc sống của con, càng không yêu cầu con điều gì."

Cố Yến Từ nói rất chậm.

Dù vậy, anh cũng biết Chi Chi sẽ rất khó hiểu được những lời dài dòng này.

Rõ ràng những lời này là anh đang nói cho chính mình.

Hai ngày gần đây, mọi thứ có vẻ như bình thường, không có gì ảnh hưởng.

Nhưng trong cuộc sống đã xuất hiện thêm một đứa trẻ, tương lai không thể giống như trước được nữa.

Để sự việc không phát triển theo hướng không kiểm soát được, Cố Yến Từ tiêm cho Chi Chi một mũi vắc-xin phòng ngừa trước.

Anh sẽ không phải "người cha tốt bụng chu đáo" mà cô bé mong đợi.

Đợi đến khi dì giúp việc về, đoạn xen vào nhỏ này qua đi, mọi thứ sẽ trở lại điểm xuất phát.

Anh vẫn bận rộn, tiếp tục đi trên con đường đã định trước đó.

"Tóm lại, khi dì giúp việc về, dì ấy sẽ chăm sóc cho con."