Nguyên Phượng không nhịn được buột miệng nói: "Không phải nhà họ Hạ của các người lén nợ nhà họ Ân mấy trăm triệu đấy chứ? Ân cần thế này là sao? Gắp thức ăn thì cũng đành, đến cả ăn bao nhiêu cũng phải quan tâm! Kỳ chết đi được.” Cậu ta không nhận ra giọng điệu chua lè của mình.
Hạ Minh giải thích: "Mẹ tôi và dì Lâm là bạn cũ. Trước khi đi, dì Lâm đã đặc biệt nhờ tôi, sợ Minh Lộc không hiểu chuyện, dặn dò tôi sau khi đến đây, phải quan tâm nhiều đến Minh Lộc."
Dì Lâm mà Hạ Minh nhắc đến đương nhiên là Lâm Thư Vu. Sau một hồi trình bày, lý do anh ta quan tâm đến Ân Minh Lộc quá mức cũng được giải thích.
Những người khác cũng bỗng nhiên bừng tỉnh, nhưng chỉ có Ân Minh Lộc biết rõ là không có chuyện gì như vậy.
Theo nguyên tác, nguyên chủ và Hạ Minh hoàn toàn có thể coi là người xa lạ. Lâm Thư Vu và mẹ Hạ tuy đều là những phu nhân nhà giàu có tiếng trong giới, nhưng giữa hai người cũng chẳng có giao thiệp gì, càng đừng nói đến chuyện có mối quan hệ thân thiết như vậy.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Ân Minh Lộc lóe lên, cậu cảm thấy Hạ Minh này có hơi kỳ quặc. Từ biểu hiện khi ăn cơm lúc nãy cũng có thể thấy được phần nào, thái độ của Hạ Minh với cậu và La Thúy Hoa rất kỳ lạ. Rõ ràng là mới gặp lần đầu, nhưng lại rất có cảm tình, cái tốt đối với cậu thậm chí còn mang theo một loại cảm giác áy náy, muốn bù đắp.
Tại sao lại như vậy? Rốt cuộc Hạ Minh áy náy gì với nguyên chủ?
Ân Minh Lộc lục tung ký ức trong đầu, nhất thời nghĩ không ra, nhưng cậu vẫn giả vờ phản ứng như một đứa trẻ khi nghe thấy tên mẹ mình.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt đen láy như biết nói của đứa trẻ, khi đột nhiên nghe thấy mẹ mình, bỗng nhiên lóe lên một tia sáng vô cùng rực rỡ, giống như nó đột nhiên nhìn thấy món đồ chơi yêu thích nhất trong tủ kính, không thể kiềm chế được sự thích thú tột độ trong lòng, nhưng lại sợ hành động của mình làm vỡ món đồ chơi đó, vì vậy chỉ có thể cẩn thận tiến đến.
Đúng lúc này, đứa trẻ hơi nghiêng đầu, giọng êm ái nhưng không chắc chắn nói: "Mẹ, mẹ ư?"
Hạ Minh đáp lại hoàn hảo bằng nụ cười vô cùng niềm nở. Anh ta hơi khom người, dang rộng vòng tay: "Đúng vậy, mẹ còn khen em ngoan. Nhờ anh chăm sóc cho em thật tốt. Minh Lộc, gọi anh đi?"
Quả nhiên, lấy mẹ làm mồi nhử, đứa trẻ ngây thơ không chút do dự tin tưởng anh ta, chủ động sà vào lòng anh ta, còn ngoan ngoãn gọi một tiếng: "Anh."
Bị thân hình mềm mại ấm áp của đứa trẻ ôm lấy, Hạ Minh khựng lại một chút, sau đó mới từ từ ôm lại.
Từ góc độ của anh ta có thể thấy trên mặt đứa trẻ trong lòng thể hiện sự tin tưởng và ỷ lại như con chim mệt mỏi trở về tổ. Mái tóc mềm mại cọ vào cằm anh ta, cảm giác chân thực này khiến đôi mắt anh ta khẽ nhắm lại, suýt chút nữa đã rơi ra những giọt nước mắt nóng hổi, môi anh ta áp sát vào một bên tóc thiếu niên, nhẹ giọng nói: "Xin lỗi, xin lỗi, đời này anh tuyệt đối sẽ không phụ lòng tin của em."
Lời nói gần như thầm thì, không thể nghe thấy.
Nhưng ở một nơi không ai nhận ra, tai của cậu bé dường như cảm nhận được điều gì đó, khẽ động đậy, rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Cùng lúc đó, với sự xuất hiện của thiếu niên thành phố thứ ba Hạ Minh, tập đầu tiên của chương trình [Kế hoạch thay đổi] mùa này cũng chính thức được lên sóng.
Ngay khi đoạn phim được tung ra, cư dân mạng đã lập tức chạy đi xem.
Cảnh đầu của đoạn video là lời giới thiệu bối cảnh của ngôi làng.
“Những con đường đất, gà chó có mặt ở khắp nơi. Đây là huyện Vân Lạc thuộc tỉnh Hoàng Hà, nơi có phong cảnh nên thơ với trời xanh mây trắng. Bởi vì khí hậu thuận lợi nên sản vật ở đây phong phú và được mệnh danh là vựa lúa trên Hoàng Hà. Nhưng, thôn Sa Gia được bao quanh bởi đồi núi trập trùng xanh ngát lại bởi vì đường xa, giao thông đi lại bất tiện mà con cháu bị mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn của nghèo đói.
Trong thôn có rất nhiều người trẻ ôm hoài bão lớn không chịu được cuộc sống như thế nên chọn cách rời khỏi quê hương, để lại người già và trẻ em cắm cọc đất này. Kế hoạch thay đổi mùa này diễn ra trong ngôi làng nhỏ Sa Gia, ba đứa trẻ xuất thân từ nhà giàu sẽ được đưa đến đây để trải nghiệm cuộc sống.
Mới chỉ là màn mở đầu, cư dân mạng đã liên lục bình luận.
[Mọi người biết đó, tổ kịch bản của Kế hoạch thay đổi viết văn án rất hay.]
[Cái thôn này cũng ổn đó, không nghèo như thôn mùa trước, cái thôn Tháp Mộc kia mới đúng là chỉ có người già và trẻ nhỏ, số thanh niên trong thôn có thể đếm trên đầu ngón tay.]
[Ôi chao, tôi ở tỉnh Hoàng Hà luôn này nhưng vì sao tôi chưa từng nghe đến cái thôn Vân Lạc nhỉ? Tôi phải lật xem bản đồ mấy lần mới tìm thấy cáu huyện nhỏ bằng hạt mè ở một góc ven Hoàng Hà. Tôi phục tổ chương trình sát đất, làm sao tổ chương trình tìm được nơi mà ngay cả dân bản địa cũng không biết thế?]