Chương 2.1: Mỹ nhân đóng vai fan cuồng si hán, cố chấp gửi thư tình cho thụ chính

Trình Ly ngồi ở quán cà phê, chọn một vị trí khuất với tầm nhìn, chờ đợi kim chủ tương lai của mình tới cửa. Tuy rằng hắn cũng đã từng nghĩ tới mình có thể trở thành một nhϊếp ảnh gia nổi tiếng, chụp ảnh cho các trang phục thời trang hay đại minh tinh, chỉ tiếc một chút tiền làm khó anh hùng hảo hán, hắn phải làm chính nghề nghiệp mà trước kia mình xem thường nhất - paparazzi.

Lúc làm paparazzi gần một năm, đột nhiên hắn nhận được một tin nhắn gửi đến từ một nhϊếp ảnh gia khác.

Trình Ly không biết đối phương làm cách nào mà liên hệ được với nhϊếp ảnh gia này, thế nhưng đối phương chẳng những không có ác ý, còn muốn cho hắn tiền để hắn đi chụp Hoa Tấn. Có tiền không kiếm là ngu, sau khi biết phải gặp mặt nói chuyện, hắn liền mạnh dạn đến nơi hẹn.

Chẳng lẽ là chỉ chụp ảnh về Hoa Tấn thôi sao?

Hắn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, phát hiện ra nam minh tinh đó rất tốt, căn bản không có scandal, từ trước đến nay vẫn nghiêm túc đóng phim, không, so với minh tinh, thì người này lại càng giống với diễn viên hơn.

Nhưng mà tại sao lại muốn tìm paparazzi tới chụp một người như vậy chứ? Muốn tạo scandal sao? Hay Hoa Tấn lỡ gây thù với ai? Đối phương không nói gì trước ngày hẹn, điều này làm cho Trình Ly không khỏi càng thêm tò mò.

Không để hắn miên man suy nghĩ quá lâu, một người cao lớn đi tới ngồi ở trước mặt của hắn. Hắn vô thức ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện là một người đàn ông đội mũ ngư dân màu gừng. Cái mũ đó là ám hiệu trong cuôc hẹn. Hắn cũng không kìm lòng được sửa sang lại cái mũ của mình một chút, vừa muốn mở miệng nói gì đó, liền thấy đối phương tiện tay rút ra thực đơn nhìn chăm chú. Vì vậy câu hỏi của hắn lại nghẹn trở về miệng, bắt đầu âm thầm quan sát đối phương.

Dường như cơ thể cao 180cm trở lên, dù sao cũng cao hơn hắn. Da trắng nhợt nhạt, thoạt nhìn như người bệnh.

Trên người mặc một cái áo len nhung màu trắng cổ lớn, lộ ra một phần xương quai xanh thanh tú. Khuôn mặt bị kính râm và khẩu trang che kín, không thấy rõ khuôn mặt. Tay cầm thực đơn thon dài tinh tế, các đốt ngón tay vì lạnh mà hiện lên hồng nhàn nhạt, đẹp đến nổi tâm hồn nhϊếp ảnh gia của hắn rục rịch, không nhịn được muốn chụp một tấm.

Nhưng hắn phải kiềm chế, đây chính là kim chủ, lỡ như chọc đối phương tức giận không trả tiền không phải rất thảm sao.

Chỉ là sao lại che kín như vậy, không lẽ là minh tinh sao? Nhưng nhìn cũng không quá quen mắt, kệ đi, dù sao mình cũng chỉ là người làm công cho người ta, đoán mò làm gì.

"Cho một ly cà phê đá, nhiều đường chút." Tả Ngạn gọi nhân viên phục vụ gọi món, lại giương cằm lên ra hiệu cho tay paparazzi nhỏ đang lo lắng ngồi đối diện , "Anh có cái gì muốn uống không? Tôi mời."

Trình Ly nghe thấy giọng nam trầm thấp ưu nhã như đàn vi-ô-lông, sững lại một chút, sau đó trả lời:

"Vậy gọi giống ngài đi."

Tưởng là Tả Ngạn phát hiện hắn nhìn lén chứ.

Nam nhân cười khẽ một tiếng, cất thực đơn, hai tay đặt ở trên bàn.

"Anh không cần quá khẩn trương, tôi cũng không phải ma quỷ gì."

Người đó dừng lại một chút, tiếp tục trấn an: "Chắc chắn sẽ không để cho anh làm chuyện gì quá đáng."

Đại ca à, anh có biết giọng nói của anh hoàn toàn không hợp với phong cách ăn mặc hay không hả? Tôi còn tưởng rằng sẽ nghe được giọng nói ôn nhu trong trẻo chứ.

Trình Ly lúng túng kéo vạt áo một cái, lắp bắp hỏi: "Ngài muốn tôi chụp cái gì?"

Ly cà phê rất nhanh được mang ra, tay trái Tả Ngạn cầm ly thủy tinh, tay phải xoa xoa ống hút giấy, ánh mắt tự do, cậu đang suy nghĩ mình phải giải thích thế nào, thế nhưng cuối cùng vẫn quyết định lên tiếng, dù sao mình cũng là người trả công, mà người trả là chủ, muốn giải thích hay không giải thích là tùy cậu.

"Anh nên biết minh tinh đều có fan cuồng liệt yêu thích ừm... có người sẽ lập trang web cá nhân cho người nổi tiếng, sau đó chụp ảnh người nổi tiếng đăng lên..."

Cậu dừng lại một chút, hút một ngụm cà phê, che giấu đi chút lúng túng, riêng lỗ tai đỏ bừng như bán đứng cậu.

"Tôi... Tôi thích Hoa Tấn, muốn xem càng nhiều ảnh của cậu ấy hơn, nhưng ảnh này phải là cái mới, không được đăng qua mạng, chỉ có một mình tôi xem."

"Anh hiểu không?" Tả ngạn cam chịu, nhìn về phía tiểu chó săn đã lộ ra khuôn mặt choáng váng.

Trình ly gật đầu, "Tôi hiểu rồi."

Hoá ra là fan cuồng.

Cách ăn mặc cùng tông giọng trầm thấp trông cứ như đại lão giang hồ, mà giờ lại lắp bắp giải thích rằng bản thân muốn đu idol, hơn nữa còn thẹn thùng đến mức đỏ cả tai.

Biểu cảm Trình Ly có chút vi diệu.

_______

Editor: Bé Tả đóng vai fan cuồng của thụ chính =))) Anh công nhà ta chắc ghen muốn chết.