Chương 20

Mặc Sở nói: "Anh có siêu năng lực lửa."

Thanh niên trước mặt lắc đầu, nói: "Siêu năng lực lửa, còn có... năng lực ẩn nấp."

Dứt lời, cả người hắn đột nhiên biến mất ở trên đệm, sau một khắc lại không hề báo trước lại xuất hiện.

Thanh niên nhìn cô cùng với một tia ý cười trong mắt anh.

Cả người Mặc Sở đều choáng váng.

Lệ Trầm anh... có siêu năng lực kép?

Nhưng ở kiếp trước, thứ duy nhất cô biết là siêu năng lực lửa.

Là bởi vì kiếp trước anh có ẩn giấu siêu năng lực nhưng chưa từng sử dụng qua, hay là kiếp này hắn thức tỉnh một năng lực siêu nhiên mới?

Mặc Sở đột nhiên nhớ tới một chuyện.

Trước khi cô chết ở kiếp trước, Lệ Trầm đã nhiều lần đích thân thừa nhận rằng anh là người đã cứu cô, nhưng mỗi lần như vậy, cô hầu như cũng chưa gặp qua người đã cứu mình.

Nếu Lệ Trầm có năng lực này......

Mặc Sở không dám nghĩ nữa, cô buộc mình ngừng suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn Lệ Trầm.

Lệ Trầm vẫn đang nhìn cô.

Cô nói một cách chân thành: "Rất lợi hại."

Lệ Trầm di chuyển các ngón tay của mình, ngọn lửa xung quanh anh quay trở lại cơ thể, cùng với một số tia lửa xung quanh Mặc Sở.

Mặc Sở đưa mắt nhìn theo những tia lửa kia, trong lòng có chút tiếc nuối.

Sau đó, cô nghe thấy Lệ Trầm nói: "Cảm ơn vì đã cứu tôi."

Anh đã cứu cô rất nhiều lần, nhưng bây giờ anh lại là người nói cảm ơn cô.

Mặc Sở cảm thấy không được tự nhiên nên chuyển chủ đề, nói về tin nhắn ban ngày nhận được.

"... Đội cứu hộ sẽ đến vào ngày mai. Họ hẳn là sẽ xây dựng một khu vực sinh tồn tạm thời bên ngoài thành phố. Anh có muốn đi theo đội cứu hộ không?"

Lệ Trầm không nói, hỏi: "Còn em?"

Mặc Sở do dự nói: "Tôi không đi cùng đội cứu viện."

Cô nói "anh", "tôi", mà không phải "chúng ta".

“Tôi sẽ không đi theo đội cứu viện.”

Cô gái trước mặt im lặng một lúc, rồi đáp vậy.

Lệ Trầm trong phút chốc không nói gì.

Cô hỏi anh có muốn rời đi cùng đội cứu viện hay không, sau đó lại nói cô sẽ không theo họ.

Lệ Trầm không nói gì, bầu không khí nhất thời yên lặng, Mặc Sở không biết vì sao trong lòng lại có chút bất an.

Cô cảm thấy câu kia mình đã hỏi sai, nhưng lại không biết rốt cuộc là sai ở đâu, nhưng khi cô nhìn Lệ Trầm, trong lòng không biết vì sao lại cảm thấy áy náy.

May thay, một lát sau, cô nghe thấy Lệ Trầm hỏi: “Nếu không đi cùng đội cứu viện, vậy em định đi đâu.”

Lệ Trầm vừa lên tiếng, Mặc Sở liền nhẹ nhàng thở ra, cô giương mắt nhìn về phía Lệ Trầm, anh vẫn là bộ dáng sắc mặt tái nhợt, đôi mắt sâu thẳm, khiến người ta không thể nhìn thấu.

Nhưng đối mặt với câu hỏi của Lệ Trầm, cô lại do dự.

Sau một lát, xuất phát từ hai đời đối mặt với sự tin tưởng của Lệ Trầm, Mặc Sở suy nghĩ, thấp giọng nói: “Tôi muốn đến thành phố Hải.”

Từ nơi này đến thành phố Hải ngàn dặm xa xôi, hiện tại không có tàu cao tốc và ô tô, thây ma hoành hành khắp chốn, còn không biết dọc đường đi liệu có gặp phải thứ gì nguy hiểm hay không.

Nhưng đây không phải việc Mặc Sở có thể tự đưa ra quyết định, cô biết sẽ có những nguy hiểm tiềm tàng, cô cũng biết thân là một người có siêu năng lực trị liệu trong tình huống không có đồng đội ở bên lại đơn độc vượt hơn ngàn dặm sẽ ra sao, nhưng sau khi suy nghĩ cặn kẽ, cô vẫn quyết định đến thành phố Hải.

Cô cũng không phải vì thành phố Hải có người thân bạn bè nên mới quyết định đến đó, trên thực tế, trước khi tận thế diễn ra hai năm, cha mẹ cô đã đồng thời gặp nạn trong một vụ tai nạn trên không, cô hiện tại đã không còn gì vướng bận.

Cô đến thành phố Hải là vì thành phố Hải đối với cô vô cùng có sức hấp dẫn, có lý do khiến cô không thể không đến đó.

… Thành phố Hải có dầu thô.

Tháng thứ ba sau tận thế, một khu sinh tồn được đặt tên là Bạch Đảo được thành lập nên ở ngoại ô thành phố Hải, dựa vào giếng dầu thô đã từng là lớn nhất của thành phố Hải.

Năm đầu tiên sau tận thế, khu sinh tồn Bạch Đảo nhờ vào dầu thô trở thành khu sinh tồn có năng lực cạnh tranh nhất mảnh đất này.

Thời điểm tận thế bắt đầu, mọi người đều đang tranh giành thức ăn, nguồn nước sạch, người có siêu năng lực và vũ khí, không ai ý thức được tầm quan trọng của dầu thô. Nhưng trên thực tế, mức độ quan trọng của dầu thô trong tận thế lại vượt quá sức tưởng tượng. Trong tận thế, khu sinh tồn không có dầu thô gần như là khó khăn muôn bề.

Bạch Đảo dựa vào dầu thô phát triển lớn mạnh, dù rằng ở đó chẳng có thứ gì, nhưng lại có dầu thô, nên tháng ngày tận thế từ năm này đến năm kia, nó lại không ngừng phát triển lớn mạnh, tựa như không gì có thể ngăn cản.

Năm thứ ba sau tận thế Mặc Sở đi đến Bạch Đảo, nhờ vào siêu năng lực trị liệu đặc thù của mình, cô dần bén rễ ở đây, sau đó rất hiếm khi ra ngoài phiêu bạt.

Cuối cùng, cô chết ở Bạch Đảo.

Dù cho xuất phát từ điểm đặc thù là dầu thô ở khu sinh tồn Bạch Đảo, hay từ tình cảm đặc biệt đối với nơi chôn cất mình đời trước, Mặc Sở cũng muốn trở lại thăm nơi ấy.

Mà trong ấn tượng của cô, trái ngược với tình cảnh ở Bạch Đảo chính là khi cô ở khu sinh tồn thành phố Lâm.