Chương 1

“Còn kịp không?”

“Không còn kịp nữa rồi!”

Lạc Thức Vi cuống quýt đẩy cửa phòng tắm, quả nhiên phát hiện có một thanh niên nằm ở trong đó.

Diễn viên nổi tiếng trong giới giải trí-Việt Kiều-cắt cổ tay tự sát trong khách sạn do đoàn làm phim thuê.

Hai mắt anh nhắm chặt, cơ thể đang chậm rãi trượt xuống do mất nhiều máu, làn da tái nhớt như tờ giấy khiến cho khuôn mặt thanh lãnh ngạo mạn thường ngày trở nên yếu ớt tối tăm.

Cánh tay của Việt Kiều vô lực rũ xuống bên cạnh bồn tắm, chỗ mạch máu bị cắt ra máu tươi vẫn ồ ạt chảy, từng giọt từng giọt rơi xuống hòa vào làn nước trên gạch men sứ trắng xóa, sinh mệnh từng chút sói mòn.

Toàn bộ hiện trường, giống như một buổi hiến tế của tà giáo. Thế nhưng hình ảnh âm trầm lại áp lực này lại làm người khác cảm thấy đẹp đến khó thở.

Từ đuôi lông mày, khóe mắt, đến mỗi một lỗ chân lông, thậm chí là vết máu trên sàn đều làm người khác đẹp đến rợn người.

Bầu không khí tà ác lại quỷ dị khiến Lạc Thức Vi vừa xông vào liền không rét mà run, một thoáng ngây người suýt chút đã bỏ lỡ thời khắc quan trọng để cứu người.

Lạc Thức Vi lắc lắc đầu, cường ngạnh kéo ý thức của bản thân trở về, cuống quýt chạy về phía bồn tắm.

Nam chính Việt Kiều quả nhiên giống như trong nguyên tác, bị vai ác mê hoặc, bắt đầu lần đầu cắt cổ tay tự sát. Mặc dù lần này là vô ý xảy ra cũng không thực sự thành công, nhưng lại làm nam chính nếm qua mùi vị ngon ngọt, sau đó tiếp tục con đường tự hại chính mình.

Toàn bộ những việc đó lại là muốn theo đuổi nghệ thuật. Bởi vì anh đứng trên đỉnh kim tự tháp của giới giải trí, không ai có thể lay động địa vị, thứ duy nhất anh thiếu chỉ là giải thưởng khẳng định kỹ thuật diễn mà thôi.

Làm ra hành động như này chỉ là vì muốn tìm kiếm cảm giác của người quái gở, nhưng nam chủ lại không thể khống chế được cảm xúc.

Việt Kiều thật ra tính cách trong ngoài trái ngược, bên ngoài là lãnh đạm lại ngạo mạn, khinh thường sở hữu thủ đoạn maketing, nhưng bản chất nội tâm anh ta là chân thành nhiệt liệt. Đây là một loại tốt đẹp trong tính cách khi được nuôi dưỡng trong hoàn cảnh ưu việt.

Cho nên anh ta vì đoạt ảnh đế mà không cần tiền thù lao, đóng phim của Nguyên Diệc Kỳ ở tác phẩm lớn mới nhất “Vượt rào."

Diễn viên trong toàn đoàn phim mong đợi nhưng lại không biết họ đã sớm rơi vào bẫy của ác ma.

Nhà làm phim Nguyên Diệc Kỳ đã sớm có những giải thưởng quốc tế danh giá đã không còn thỏa mãn với kiểu đạo diễn trên màn ảnh, ông xem những cái đấy không phải là nghệ thuật, chỉ có đạo diễn hiện thực mới có thể thỏa mãn sự theo đuổi của ông. Ông muốn cho mỗi diễn viên đều có hướng đi của chính mình, vượt rào ở trong hiện thực trình diễn.

“Nghệ thuật sẽ chiếu sáng hiện thực.”

Đây là một tác phẩm huyễn huyền với kết thúc bi kịch, Lạc Thức Vi xuyên qua với nhiệm vụ chính là ngăn cản kết cục.

Lạc Thức Vi dùng băng gạc áp sát vào cổ tay bị cắt của nam chủ ngừng dòng máu đang chảy ra.

Kỳ thật cậu vẫn đến kịp thời, Việt Kiều vừa mới mất ý thức do cắt cổ tay. Nhìn người trong bồn tắm 1m85, khung xương cơ bắp cân đối hoàn mỹ, nhìn lại chính mình chỉ 1m75 không có cơ bắp, Lạc Thức Vi rơi vào trầm tư.

Cậu thở dài, đem người từ trong nước vớt ra, may thay lúc trước cậu từng làʍ t̠ìиɦ nguyện viên sơ cứu người đuối nước, nếu không bước đầu nhiệm vụ đã phải thất bại.

Sau khi sơ cứu ấn tim ngoài l*иg ngực, Việt Kiều hô hấp dần vững vàng, cậu lau trán đầy mồ hôi xoay người gọi điện cấp cứu đột nhiên tay bị kéo lại.

Lạc Thức Vi nhận ra được điều gì, chậm rãi nghiêng đầu, đối diện là đôi mắt đen sâu như xoáy nước, lạnh lẽo đến tận cùng. Trong đôi mắt ấy là ảnh ngược của chính bản thân.

“Không cần gọi điện thoại, tôi không sao.” giọng nói của Việt Kiều cũng giống như tính cách thanh lãnh của anh ta, như tuyết trên núi cao làm người khác nhìn thôi đã thấy sợ, không dám dễ dàng tiếp cận.

“Được, tôi đã biết.”

Lạc Thức Vi thật cẩn thận mà trả lời, thân phận của cậu bây giờ chỉ là một vai phụ nhỏ bé trong đoàn làm phim, diễn cùng Việt Kiều không quá 3 phút.

“Sao anh lại ở trong bồn tắm tự sát?” Cậu đem áo tắm dài đưa cho Việt Kiều sợ bị hiểu lầm mà nhìn ra chỗ khác.

“Tự sát?” Việt Kiều giơ cánh tay đã được băng bó lên, nhớ tới cặp mắt hổ phách chân thành lo lắng, trả lời đúng sự thật: “Tôi cũng không có tự sát, chỉ là uống ít thuốc, muốn tìm được cảm giác, không muốn đoàn phim bởi vì tôi mà trì hoãn”

Anh nhắm mắt lại hơi thở dài, trên mặt hiện lên một mạt ửng hồng không bình thường: “Có lẽ vì nhập diễn quá sâu mà vô ý cắt đứt tay.”

Anh đứng dậy có chút chần chờ đặt tay phải lên vai Lạc Thức Vi: “May mà có cậu, Thức Vi.”

Thanh niên ngón tay thon dài, cho dù nhẹ nhàng đυ.ng đến đều làm cho người khác cảm giác vui sướиɠ, đặc biệt khi Lạc Thức Vi quay đầu nhìn đến cơ thể choàng áo tắm của Việt Kiều, cậu nhịn không được hoài nghi giới tính của mình thật sự là thẳng tắp sao?

Việt Kiều còn cố tình cong lên khóe môi lộ ra nụ cười ôn hòa với Lạc Thức Vi. Mặt mày thanh lãnh bỗng chốc bị xuân sắc bao trùm, toàn bộ phòng tắm đều nóng lên.

“Không, không có. Trước đấy là tôi đã thấy thần sắc của anh có chút không thích hợp” Lạc Thức Vi xua xua tay “Tôi sợ anh xảy ra chuyện không nghĩ tới lại có thật, việc này là tôi nên làm” Cậu cúi đầu không dám nhìn đến khuôn mặt xinh đẹp phi giới tính kia “Không cần cảm ơn.”

Cậu không ngờ rằng anh lại đem tay mình luồn vào năm ngón tay của cậu, nắm lấy rồi dẫn đến phòng xép trong phòng khách.

“Biết tin tức #Việt Kiều có bệnh trầm cảm cắt cổ tay tự sát# có bao nhiêu lợi ích không?” thanh niên cười lên một tiếng như có như không đầy châm chọc nhưng không phải hướng đến Thức Vi.

Thấy được tầm cao của Việt Kiều chỉ cần hút được một ít máu từ hắn là giá trị con người đã gia tăng một bước lên trời, không ai có thể cự tuyệt dụ hoặc này.

Lạc Thức Vi đương nhiên biết.

Ở nguyên tác, một diễn viên trong đoàn phim đã chụp được ảnh tuyên bố trên mạng, một nghệ sĩ tuyến mười tám nhờ tin tức này mà được săn đón.

Khi Việt Kiều bị tin tức xấu vây quanh thì diễn viên đó lại được chú ý ký được hai bộ phim ảnh vai nam chính liền một bước lên cao.

Lạc Thức Vi nghĩ nghĩ thành thật nói: “Nhưng tùy tiện bán tin tức riêng tư của người khác là phạm pháp, tôi không muốn.”

Trong nguyên tác, người nọ cũng là một bước lên voi nhưng tập đoàn bên cạnh Việt Kiều cũng không phải là phế vật, bọn họ sau khi xử lý xong tai tiếng liền lập tức đưa người kia ra tòa. Huống chi y đến đây không phải vì muốn làm đại minh tinh mà là đến cứu vớt nam chủ, ngăn cản kết cục.

Việt Kiều nhìn bộ dáng đương nhiên của cậu, không nghĩ đến câu trả lời lại là như vậy, ngoài dự kiến của anh ta lại hợp tình hợp lý. Anh nao nao lại không nhịn được mà bật cười, lại không tiếp tục rối rắm đề tài này.

Anh lấy ra điện thoại, gọi phục vụ, các món ăn sang quý cùng rượu ngon được đưa lên cùng với đồ chữa bệnh dự phòng.

Mấy đồ này Việt Kiều không muốn đυ.ng vào, nhưng Lạc Thức Vi khi nhìn thấy đồ ăn ngon đôi mắt đã sáng rực lên lại làm anh phá lệ thấy đồ ăn cũng ngon miệng. Mấy hôm nay thứ anh ăn nhiều nhất mấy hôm nay là loại thuốc kia.

“Kỳ thật Nguyên đạo diễn khuyên tôi rất nhiều lần là không được làm như vậy nhưng tôi thật sự không chịu được” Việt Kiều thở dài: “Thật không ngờ tôi lại uống thuốc đến nỗi mất đi ý thức dẫn đến tự sát, lần sau tôi sẽ chú ý” Nói xong trên mặt nở một nụ cười, cặp mắt thanh lãnh kia lại tràn đầy ôn nhu nhìn Lạc Thức Vi đang ăn.

An ủi?

Lạc Thức Vi lập tức dựng lỗ tai lên, trên người nổi lên da gà theo bản năng, Việt Kiều nói xong cũng không làm cậu thả lỏng, ngược lại dâng lên cảnh giác, cảm xúc sợ hãi trong lòng vẫn chưa tiêu tan.

Nguyên đạo… Nguyên Diệc Kỳ, vô cùng nổi tiếng, được toàn bộ giới giải trí khâm phục lẫn ngưỡng mộ, là một người làm nghệ thuật hoàn mỹ.

Trong nguyên tác Nguyên Diệc Kỳ vô cùng có sức hút, mỗi câu nói tưởng như đang khuyên bảo nhưng thực tế lại là con đường dẫn đến vực sâu, khống chế tâm trí con người.

Việt Kiều tuy rằng theo đuổi nghệ thuật, nhưng bản thân anh ta đã sinh ra trong gia đình quyền quý, học qua loại giáo dục bậc nhất.

Đơn thuần là bản tính của anh ta mà không liên quan đến chỉ số thông minh, một người vô cùng tài giỏi như thế lại bị Nguyên Diệc Kỳ lợi dụng nhược điểm theo đuổi nghệ thuật, làm anh ta đi theo con đường không đúng.

Khiến cho Việt Kiều nếm thử mùi vị tự sát, chỉ là bắt đầu.

Mà cả đoàn phim bị Nguyên Diệc Kỳ điều khiển, bao gồm cả chính Lạc Thức Vi cũng đi theo con đường hắn định sẵn.

Đây chân chính là ác ma.

“Ngày mai, tôi cùng Tiểu Vi cậu có cảnh quay phối hợp không?” Việt Kiều ôn nhu nỉ non, thấy Lạc Thức Vi thất thần, trên môi dính nước sốt cũng không để ý.

Anh rút khắn giấy, mềm nhẹ lau cho Lạc Thức Vi. Hành động như vậy người khác không bao giờ tưởng tượng ra, đây chính là diễn viên đỉnh lưu, khinh thường người khác lại có một mặt ôn nhu như này?

Có thể được đối đãi như vậy bọn họ có chết cũng nguyện ý.

“Cảnh quay phối hợp?” Lạc Thức Vi sợ tới mức buông đùi dê xuống, ngày mai, ngày mai cậu liền phải đối mặt với toàn bộ các boss lớn sao?

Lạc Thức Vi bị câu nói của Việt Kiều làm cho sợ hãi, cậu biết khi cậu đến nơi này nhất định sẽ phải đối mặt với Nguyên Diệc Kỳ, muốn khiêu chiến được độ khó khi phản diện có chỉ số thông minh cực cao cùng với du͙© vọиɠ khống chế.

Nhưng mà… không nghĩ tới nó sẽ đến nhanh như vậy.

Ngày mai diễn… vậy diễn cái gì?

“Vượt rào” là một bộ phim điện ảnh đam mỹ, từ ảnh đế Cố Du đóng vai tra công vượt tường, còn diễn viên nhất lưu Việt Kiều là đóng vai bị tra công lừa gạt, tính cách trở nên tối tăm cố chấp cuối cùng mắc bệnh trầm cảm, cuối cùng lại đi theo hướng muốn hủy diệt tra công.

Trong bộ phim có 140 phút thì Lạc Thức Vi chỉ xuất hiện 10 phút, là làm một sinh viên được giúp đỡ có ý đồ câu dẫn nam chính, trong xương cốt là một người đào hoa đi tìm ong bướm, lại ở trước mặt nam chính diễn thâm tình công.

Cảnh này vô cùng quan trọng.

Trong nguyên tác, Nguyên Diệc Kỳ sẽ gọi cậu ra chỉ điểm. Chính vì sự chuyển biến này mà làm cho cậu đi theo con đường không đứng đắn. Cậu không thể bò lên giường nhà làm phim Nguyên Diệc Kỳ, nhưng lại có thể trèo lên giường đạo diễn. Nguyên chủ có bộ dáng tinh xảo, thật đúng là bộ dáng làm nhiều người thích.

Thậm chí cậu còn bò lên giường người chế tác, đầu tư, cuối cùng lại bị quay chụp lại nhiều video, bị tung lên trên mạng, vừa mới nổi tiếng đã lập tức bị bóp chết.

“Kỳ thật cậu có thể càng làm được tốt hơn?” Nguyên tác có nam nhân nhẹ giọng nỉ non bên tai vang lên “Thử cố gắng thêm một chút, chỉ cần trả giá thân thể, liền có thể đạt được thành công, sẽ có vô số fan cùng tiền tài”.

“Mà hết thảy chỉ cần ngươi bỏ xuống sự rụt rè, đi câu dẫn người nam nhân này.” Ác ma chậm rãi nói nhỏ.