Chương 29

1 ngày sau . ( Nghỉ hè zui hông quý zị ?)

Môn hạ tỉnh - Triệu Cường dâng tấu nói " Khởi bẩm bệ hạ, sứ thần ở các nước Đông Kiến ( tức là bắc quốc lúc trc), Triệu Túc ( tức là sở quốc lúc trc), và Đinh Thiệu ( nc này yêu chuộng hòa bình ko đứng ở phe mình hay phe ác ) sau năm ngày nữa sẽ nhập kinh với mong muốn giao hảo giữa các nước ngày càng bền chặt. Song trọng trách tiếp đón sứ thần cũng không nhỏ, thần khởi tấu dâng thánh thượng với mong muốn có thể góp sức cùng Người phân ưu." Hắn đọc xong chỉ thấy buồn cười, để suy nghĩ chìm trong hồi ức " Kiếp trước, việc tiếp đón sứ thần đúng là do Triệu Cường đảm đương, sau này khi cùng nàng ấy tìm gốc rễ của đám mật thám người Đông Kiến mới phát hiện bọn chúng đã thâm nhập vào rất lâu, một số chứng cứ và lời khai rời rạc của đám ng đó ám chỉ đến Triệu Cường nên chắc chắn sẽ tìm được manh mối nếu bắt đầu từ bây giờ". Hắn nở nụ cười khoái chí viết tấu sớ dâng lên Hoàng Đế với ý định sẽ chung tay với Triệu Cường chuẩn bị lễ tiếp đón sứ thần các nước. Hắn phân phó Tư Hàn " Tiếp tục đi thám thính tin tức từ vùng biên cương giáp với Đông Kiến, Triệu Túc và phải trực tiếp cho người thâm nhập vào quân đội , nội cung Đông Kiến với Triệu Túc. Cũng tuyệt đối điều tra tường tận lai lịch ba đời của Triệu Cường không bỏ các mối quan hệ qua lại của hắn ta ". Sau khi Tư Hàn rời đi Bắc Ân vẫn nhịn không được thắc mắc hỏi :

- Chủ tử, thuộc hạ không hiểu !

Hắn nhàn nhạt liếc nhìn:

- Nói.

- Tại sao chúng ta phải tìm thám thính tới tận quân đội, nội cung Đông Kiến và tại sao phải điều tra viên quan nhỏ nhoi như Triệu Cường ?

- Bắc Ân, ngươi theo ta bao lâu rồi ?

- 12 năm.

- Đánh bao nhiêu trận rồi ?

- Tổng cộng 512 trận nhỏ và 50 trận lớn.

- 50 trận lớn trong đó bao nhiêu trận từ Đông Kiến ?

- Trong đó có 30 trận từ Đông Kiến, 10 trận là Đông Kiến với Triệu Túc hợp lực, 10 trận là Triệu Túc đánh riêng.

- Ngươi nghĩ chúng ta có nên đề phòng Đông Kiến với Triệu Túc không ?

- Có.

- Ngươi có từng nghe qua Yến Vương của Đông Kiến chưa?

- Rồi.

- Người có từng nghĩ tại sao Đông Kiến có thể lớn mạnh dù bại hơn 30 trận không ?



- Thuộc hạ nghe nói là nhờ vị Yến Vương đó có tài trị nước, thao quân giỏi.

- Ha, hắn trị nước, thao quân giỏi mà làm quân sư lại đánh thua ta hơn 30 trận à ?

- Hắn ta không trị nước, thao quân giỏi bằng người.

- Ngươi nói đúng nhưng thiếu, hắn ta không chỉ trị nước, thao quân giỏi còn rất giỏi về mưu hèn kế bẩn. Ta nghi ngờ Yến Vương của Đông Kiến đang qua lại với Thái Tử từng bị phế của Triệu Túc là Vương Trạch Nam.

- Thế thì liên quan gì đến Triệu Cường ?

- Ngươi nghĩ Triệu Cường lần này dâng tấu chỉ chủ yếu muốn lập công nhận thưởng ?

- Thuộc hạ nghĩ vậy.

- Vậy ngươi nghĩ tại sao 3 nước lại cùng lúc phái sứ thần sang nước ta ?

- Thuộc hạ nghĩ nc Đinh Thiệu là muốn thúc đẩy sự giao thương của hai nước còn Đông Kiến và Triệu Túc thì ....

- Đúng, ta nghĩ bọn chúng đang lên âm mưu tiến đánh lần nữa, đồng thời cho người thâm nhập vào triều đình ta để do thám mà Triệu Cường lại có gốc gác, lai lịch tại Uyển Châu nên rất có khả năng sẽ là con tốt được bọn chúng điều khiển.

- Thuộc hạ đã hiểu.

Sau khi thỏa mãn sự tò mò, Bắc Ân lui ra, tiếp tục công việc của bản thân . Còn hắn tiếp tục phê tấu chương.

Tại Tây viện

Nàng đang ngồi uống trà đọc sách . Từng trang sách được ngón tay thanh mảnh của nàng lật nhẹ nhàng. Căn phòng được trang trí đơn giản nhưng lại cho người ta cảm giác thật thanh nhã. Có thể là do Kỉ Án hương đang đốt lan tỏa khắp căn phòng một mùi hương nhẹ nhè theo gió. Cũng có thể là do các chậu sứ đang cắm những bông hoa sen - quốc hoa của Việt Nam ta được ca ngợi là gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Khung cảnh đó bỗng bị phá vỡ bởi tiếng gọi của Tiểu Thanh:

- Tiểu thư nô tì có việc muốn bẩm báo

Nàng chỉ đáp lại " Vào đi" rồi gấp cuốn sách đang đọc dở. Tiểu Thanh bước vào, việc đầu tiên là hành lễ sau đó liền bẩm báo:

- Tiểu thư, bên phía Nhã Anh báo lại rằng có một vị đại nhân muốn mua vũ khí của chúng ta với số lượng lớn đã đặt cọc 1000 văn tiền.



Nàng nhàn nhạt hỏi:

- Là người nước nào ?

Tiểu Thanh do dự hồi lâu mới bảo :

- Là người phía bên nước Đông Kiến .

Nàng nhàn nhã viết ra năm chữ trên giấy rồi đưa cho Tiểu Thanh. Nội dung như sau "Từ chối. Theo dõi. Gϊếŧ". Tiểu Thanh đọc xong nhanh chóng lui ra.

Tại Ám Viện Các

Một con đại bàng ngậm bức thư khi nãy của nàng giao đến tay Nhã Anh - một trong 4 người thuộc hạ nàng tin tưởng nhất. Nhã Anh đọc xong thư liền chủ động mời vị đại nhân kia vào. Khuôn mặt của gã ta có nhiều vết sẹo trông khá hung hãn. Người cao lớn lại mập mạp, trên tay cầm một lưỡi kiếm rất sắc. Gã ta lên tiếng:

- Không biết Dư Ảnh đại nhân đã đưa ra quyết định của mình chưa.

Nhã Anh cho người đem số tiền gã ta đặt cọc lên bảo:

- Thật xin lỗi, giáo chủ của chúng tôi từ chối giao dịch với ngài.

Gã ta gầm gừ một cách giận dữ rồi rút phăng thanh kiếm trong tay ra khỏi vỏ. Nhã Anh vẫn bình tĩnh lên tiếng:

- Đây là địa bàn của Ám Viện Các, ngài dám ra tay ?

Gã ta thu liễm lại sự bất mãn vừa nãy nói:

- Ta đã vượt ngàn dặm xa xôi tới đây, chẳng lẽ giáo chủ của các ngươi tới nể mặt ta cũng không ?

Nhã Anh chỉ lạnh nhạt đáp lại:

- Ngài e là muốn bản thân chết không toàn thây nên mới nói ngông cuồng vậy nhỉ ?

Gã ta có vẻ sợ hãi trước lời đe dọa của Nhã Anh liền "Cáo từ " rồi rời đi. Đợi gã đã phi ngựa đi xa, Nhã Anh mới ra lệnh cho thuộc hạ "Theo dõi nơi gã về, số thuộc hạ còn lại chuẩn bị vũ khí, độc dược,... Đêm nay sẽ có một trận gió tanh mưa bão chuẩn bị sẵn tinh thần đi". Đám thuộc hạ hô to " Rõ" rồi ai làm việc nấy.