Chương 48: 69

Cô há miệng ngậm lấy qυყ đầυ của Mục Lan, đầu lưỡi vụng về chạm vào mắt mã, vô tình phát hiện đùi thiếu niên căng chặt. Lâm Vũ Văn vừa nhớ lại cảnh tượng ở sân thượng, vừa đưa đẩy đầu lưỡi theo hình tròn, liền cảm giác đôi môi thiếu niên cũng đi vào cánh hoa của cô.

Môi lưỡi anh đều rất mềm, so với nơi riêng tư của cô còn mềm mại hơn. Anh nhẹ nhàng chạm vào tiểu hạch phía trước, khiến cô không thể phân biệt là đầu lưỡi hay nước bọt của thiếu niên nóng hơn, nóng đến mức không thể trốn tránh, ép Lâm Vũ Văn phản vặn vẹo mông mình.

"Ưʍ... Ưʍ..."

Miệng bị dươиɠ ѵậŧ của thiếu niên lấp kín, muốn nói chuyện cũng nói không rõ, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở như trẻ con làm nũng.

Mục Lan đè tay Lâm Vũ Văn ra sau eo không cho cô lộn xộn, đầu lưỡi thô ráp không ngừng đảo qua âm đế, càng liếʍ càng ướt, cứ như kem sữa ngọt ngào bị anh liếʍ cho tan chảy.

Lâm Vũ Văn vừa rên vừa ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của thiếu niên càng sâu, nước bọt theo côn ŧᏂịŧ của anh chảy xuống. Lâm Vũ Văn ngại mình lôi thôi, lại không khống chế được, tiếng liếʍ láp ngày càng lớn.

Kɧoáı ©ảʍ từ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© bộc phát, lan truyền theo dây thần kinh của hai người. Đầu gối Lâm Vũ Văn nhũn ra, thật giống như chiếc khăn trải giường màu trắng bên dưới biến thành đám mây, nhẹ nhàng nâng đỡ họ.

Ban đầu cô chỉ muốn Mục Lan liếʍ nhẹ một chút, cho đến bây giờ cô lại muốn Mục Lan cũng liếʍ những nơi khác, ví dụ như khe hở phía sau, nơi đó rõ ràng đã bị ngón tay anh đút no hai lần, hiện tại lại bắt đầu ầm ĩ muốn được chú ý và yêu thương.

"Mục Lan... Ưʍ..." Cô nương theo cơ hội phun côn ŧᏂịŧ ra, mờ mịt nói, "Phía sau... Phía sau cũng muốn."

Giọng của thiếu nữ như mật ong ngọt ngào, cơ thể trần trụi vừa dâʍ đãиɠ vừa đáng yêu khiến trái tim Mục Lan thắt chặt.

Mục Lan muốn giúp cô mau chóng hưởng thụ vui sướиɠ. Môi lưỡi anh lui về sau bao phủ hoa huyệt, ngón tay vẫn dừng ở phía trước, trêu đùa âm đế mềm mại kia.

Lâm Vũ Văn lập tức sắp mất khống chế, hoa huyệt bị thiếu niên mυ"ŧ chặt, đầu lưỡi như thủy sinh chui vào khe thịt, cho dù còn chưa bắt đầu làm gì cô đã không nhịn được mà rêи ɾỉ.

"Ưʍ..."

Lâm Vũ Văn cũng không biết sao mình lại phát ra âm thanh như vậy, chỉ nghe thiếu niên phía sau khẽ cười một tiếng.

Mặt cô liền nóng lên, miệng lẩm bẩm: "Không được cười tớ."

Mục Lan đưa đầu lưỡi vào hoa huyệt thiếu nữ, vẫn nhỏ như vậy, giống như khi nãy hai đầu ngón tay của anh chưa từng đi vào. Đầu lưỡi đi vào một chút, thịt mềm ướŧ áŧ liền quấn chặt anh.

Bên trong đã đủ ướt, anh đã không rõ đây là dâʍ ŧᏂủy̠ của Lâm Vũ Văn hay nước bọt đầu lưỡi mang tới, chỉ theo bản năng tiếp tục đưa sâu vào một chút.

Thiếu nữ nằm trên người mình lập tức vặn vẹo mông mạnh hơn, còn không ngừng rêи ɾỉ như mèo kêu. Mục Lan không cho cô lộn xộn, bàn tay giữ chặt mông cô, thịt mềm trắng nõn lập tức nằm gọn trong lòng bàn tay anh.

Có hơi gầy. Mục Lan thầm nghĩ, sau này phải nuôi cô béo một chút.